[CAO H] Cạm Bẫy Thù Hận Hóa Yêu Thương

CHƯƠNG 3: XUÂN DƯỢC “TỎA DƯƠNG” - LÀM TÌNH TRONG SIÊU XE (H)

Trước Sau

break

Tầng 2 của bữa tiệc. 

 

Giao dịch được diễn ra một cách thận trọng, trợ lý của hội Phoenix Division và ông Sebastián Montoya, một người kiểm tiền, một người kiểm số lượng ma túy. 

 

Qua lời kể của Lạc Tinh Vũ, cô biết được là… đây là giao dịch ngàn năm có một, nghĩa là giao dịch này sẽ giúp bọn họ có một vị thế mà những người khác không có được. 

 

Theo như Thẩm Dược Phi biết, lúc cô còn ở thành Rome bên Ý, thường xuyên nghe và được các đàn anh cũng như ngài De Rossi chỉ dạy, bất kỳ cuộc giao dịch hoặc hợp tác nào, cũng sẽ nâng tầm giá trị của đối phương. 

 

… 

 

Lúc đó, ông De Rossi đã nói: “Các con nghe này, hãy nhớ rằng… bất kỳ cuộc giao dịch nào, cũng có cái giá của nó. Bề nổi, giá của nó là tiền, bề chìm của nó chính là cái mạng của các con.” 

 

Đến tận bây giờ, khi cô được tận mắt chứng kiến… quả thực lời ngài De Rossi nói không sai. Sau khi giao dịch hoàn tất, người của hội Phoenix Division trở mặt, rút súng đã được chuẩn bị sẵn từ trong người, thẳng tay bóp còi giết chết ông Sebastián Montoya. Bên cạnh đó, phu nhân Catalina Esquivel cũng chịu chung số phận. 

 

Những người có mặt trong phòng, không ai có biểu hiện sợ hãi hoặc hoảng hốt, mọi thứ đều diễn ra một cách tĩnh lặng, giống như… đây là một điều hiển nhiên, chỉ có Thẩm Dược Phi là bị dọa cho đến đứng tim. 

 

Cô trợn to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, cau mày khó hiểu, nhỏ giọng hỏi: “Tại sao phải giết chết? Đó là giao dịch sòng phẳng mà.” 

 

Lạc Tinh Vũ nhún vai, cậu lắc đầu, thản nhiên giải thích: “Sòng phẳng đến đâu… cũng có cái rủi của nó, không ai muốn mất tiền, cũng không ai muốn mất hàng cả. Nếu muốn giữ lại cả hai, buộc phải ra tay tàn độc, đó là cách làm của hội Phoenix Division. Không phải tự nhiên, cái hội đó lại có cái tên đó, và vị trí số 1 như hiện giờ.” 

 

Thẩm Dược Phi khẽ cắn môi, cô gật gù cái đầu nhỏ, cũng hiểu ra được một chút gì đó. 

 

Hóa ra, trong giới này… đây là cách sinh tồn, không nhẫn tàn độc, còn phải dứt khoát, không một chút động tâm, thì mới có thể sống sót một cách an toàn. 

 

 

Mọi thứ vẫn diễn ra như chưa có chuyện gì xảy ra, người đứng đầu của hội Phoenix Division đứng dậy, cầm ly rượu trên tay… hành động nâng ly rượu lên cao, như thể khẳng định vị trí của bản thân. 

 

Ông ta nhìn xung quanh, ánh mắt va phải Thẩm Dược Phi… nhướng mày hỏi: “Này! Cô gái đằng kia… tôi nhớ không lầm, cô là người đi cùng với Sebastián Montoya và phu nhân của ông ta đúng chứ?” 

 

Thẩm Dược Phi điềm tĩnh, cô nói giọng thành phố Châu Liên: “Chào ngài, tôi là Thẩm Dược Phi… nhà ngoại giao của tổ chức Macau, dưới trướng của ngài Sở Lệ Thâm.” 

 

“À… ra là người của cha con Sở Tổng. Cô gái xinh đẹp, vừa rồi để cô chứng kiến cảnh tượng không hay rồi.” - Ông ta nói. 

 

Cô khẽ cười, cúi đầu lịch sự nói: “Thật ngại quá, tôi nghĩ nơi đây không thuộc về tôi… tôi đoán tôi nên rời khỏi đây.”

 

“Không… không… cô gái à, tôi nghĩ cô vẫn chưa thể rời khỏi đây được. Nào, ít nhất… hãy cùng tôi uống ly rượu chúc mừng đã, rồi hãy rời đi chứ, cô nhà ngoại giao xinh đẹp.” 

 

Thẩm Dược Phi gượng cười, cô chậm rãi đi đến giữa phòng, đứng bên cạnh người đứng đầu của hội Phoenix Division, nâng ly rượu chúc mừng ông. 

 

“Đổi ly rượu của cô với tôi nhé?” 

 

“Dĩ nhiên rồi thưa ngài, chúc mừng ngài đã có một giao dịch siêu hời. Tôi nghĩ… trong tương lai, rất mong sẽ có một lần hợp tác với ngài.” - Cô chúc mừng người đứng đầu hội Phoenix Division, đồng ý đổi ly rượu với ông. 

 

 

Sau khi uống cạn ly rượu trên tay, Thẩm Dược Phi xin phép được rời khỏi phòng, ông ta thản nhiên đáp: “Mời cô, lần tới… hãy gặp lại nhé.” 

 

Cô lịch sự mỉm cười, vội vàng rời khỏi căn phòng đó. 

 

Thẩm Dược Phi vừa mới ra khỏi phòng được một chút, bên dưới sảnh phát ra một tiếng nổ lớn. Phút chốc, cả đại sảnh lớn bên dưới… và những vị khách VIP bên trong phòng lúc nãy chạy ồ ra bên ngoài. 

 

Cô không biết đã có chuyện xảy ra, nhưng trước mắt cứ chạy xuống dưới trước là thượng sách. Đi xuống được tới nửa cầu thang, đột nhiên cô cảm thấy trong người nóng bừng, mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo… đầu óc choáng váng, ánh nhìn cũng trở nên mơ hồ và nhòe đi rất nhiều. 

 

Dược Phi cô gắng vịnh tay thành cầu thang, chầm chậm đi xuống từng bậc. Trong lòng nóng như lửa đốt, cô khó chịu… khắp người đỏ ửng lên. Cô không biết bản thân đang bị gì, cố gắng đi xuống từng bậc, không tự chủ được mà ngã quỵ xuống bậc cầu thang. 

 

Từ phía sau, chuyền đến tai tiếng xả súng, tiếng vỏ đạn rơi xuống mặt sàn “leng keng” nghe rất chói tai. Cô cố nhìn xung quanh, tìm đường thoát thân… nhưng ánh nhìn càng lúc càng nhòe đi, dòng người đông đúc xô đẩy lẫn nhau tìm đường thoát thân, không một ai để ý đến Thẩm Dược Phi. 

 

 

Sở Lệ Thâm từ xa đi đến, hắn đứng cho tay vào túi quần, cau mày nhìn cô. Thấy có gì đó không đúng, hai bên mang cổ của Thẩm Dược Phi đỏ ửng, bắt đầu nổi một số dây thần kinh đỏ xanh lên. 

 

Hắn vội vàng tiến lại hỏi: “Thẩm Dược Phi, cô làm sao vậy?” 

 

Cô nghe thấy tiếng của hắn, vội vươn tay vịnh lên tay của hắn, giọng nói yếu ớt, phả ra hơi nóng nói: “Tôi… tôi không biết… nóng quá, người tôi nóng… Lệ Thâm… tôi nóng, làm ơn giúp tôi.” 

 

Từ trong khoang miệng của cô phả ra, hắn ngửi thấy mùi xuân dược từ “Tỏa Dương” cau mày, bóp chặt lấy cánh tay của cô, lay người Thẩm Dược Phi, lớn tiếng hỏi: “Là ai? Là ai đã cho cô loại thuốc này hả?” 

 

Thẩm Dược Phi chuyển sang trạng thái mơ hồ, cô nhào tới người của anh, gấp gáp tìm kiếm sự mát lạnh làm dịu cơn nóng trong cơ thể. Nhưng khi cô ôm hắn, du͙© vọиɠ trong lòng lại càng dâng cao, khiến cô không tự chủ được mà vươn lưỡi nhỏ ra mút lấy vành tai của hắn. 

 

Sở Lệ Thâm không còn cách nào, đành bế cô lên, đưa cô ra xe. Nha chóng ra lệnh cho thuộc hạ: “Về dinh thự của tôi, ngay lập tức.” 

 

“Thưa ngài… không quay về tổ chức sao?” - Thuộc hạ của hắn hỏi. 

 

“Không, quay về dinh thự nhanh lên.” - Hắn cau mày, giọng cũng trầm đi rất nhiều. 

 

 

Trong xe, Thẩm Dược Phi bị loại xuân dược “Tỏa Dương” làm cho ham muốn không ngừng, cô ngồi trong lòng của hắn, không tự chủ được hành động… gấp gáp kéo mạnh chiếc áo vest bên ngoài và áo sơ mi hắn đang mặc ra, hôn khắp phần ngực rắn chắc của hắn. 

 

Sở Lệ Thâm cũng không ngăn cản hành động của cô lại, biết rõ cô bị loại xuân dược đó… làm lưu mờ lý trí rồi. Thấy chiếc đầm dạ hội của cô đang mặc quá vướng, hắn dứt khoát kéo dây kéo xuống, cởi đồ của cô ra. 

 

Bên trong, Thẩm Dược Phi không mặc áo ngực… loại cô đang mặc trên người, lại là miếng dán núm vú, phần bầu ngực to tròn trắng mịn, đung đưa trước mặt hắn. 

 

Lúc ở tổ chức, khi hắn kề dao lên cổ của cô… đã thấy phần khe ngực rất sâu và quyến rũ của cô, không ngờ… khi cởi sạch đồ ra, ngực của cô lại còn có thể to và quyến rũ đến như vậy. 

 

Nhìn hai miếng dán núm vú nhỏ, hắn nhẹ nhàng bóp nhẹ ngực của cô, giọng trầm tò mò hỏi: “Đây là gì đây? Không mặc áo lót… mà dán thứ này lên người sao? Nhìn cũng thú vị phết nhỉ? Chỉ dán để che cái hột nhỏ hồng hào bên trong thôi sao?” 

 

“Ưm… ưm… nóng quá… tôi nóng, khó chịu. Sở Lệ Thâm, xin anh… xin anh làm gì đó đi… tôi nóng, khắp người đều rất nóng.” - Cơ mặt cô nhăn nhúm lại, khóe môi cong vút, luyên thuyên cầu xin hắn. 

 

“Gọi tôi một tiếng chú, tôi sẽ giúp cô thỏa mãn.” - Hắn điềm tĩnh nói. 

 

Thẩm Dược Phi không nói, cô cố gắng chịu đựng cơn phát dục của xuân dược. Nhưng loại thuốc này quá mạnh, cô không thể kiềm chế được, hai tay co lại bắt đầu từ sờ soạng khắp người. Sở Lệ Thâm nhìn hành động của cô, thoáng chốc… hai miếng dán núm vú bị cô gỡ ra, đầu vú hồng hào lộ ra trước mắt hắn. 

 

Đây là lần đầu tiên, hắn nhìn trọn cơ thể của một người phụ nữ. Mà đó còn là cơ thể của thuộc hạ dưới trướng cầm quyền của hắn. Khóe môi không tự chủ được, khẽ cong lên… lộ ra nụ cười đắc ý. 

 

“Gọi tôi là chú… nếu không, một mình cô sẽ không thể nào khống chế được loại xuân dược này đâu. Tỏa Dương rất mạnh, loại này kích thích ham muốn du͙© vọиɠ rất cao… tôi xem, cô làm sao kiềm chế được nó.” - Hắn thản nhiên nói, khiêu khích hành động của cô. 

 

Thẩm Dược Phi không nhịn được nữa, đôi mắt nhắm chặt lại, đôi môi nhỏ bé xinh xắn liền mở ra, gọi một tiếng: “Chú, chú Sở… chú giúp tôi một chút… hức… ah… tôi gọi chú là chú… xin chú, xin chú giúp tôi.” 

 

Hắn bật cười thành tiếng, thích thú khi nghe cô gọi là chú. 

 

“Được, tôi giúp cô…” 

 

Chiếc siêu xe vẫn băng băng trên con đường rộng lớn, mọi thứ dường như vẫn rất êm ả. Nhưng bên trong xe thì không, sức nóng từ băng ghế phía sau càng lúc càng nóng hơn. 

 

Thẩm Dược Phi không kiểm soát được cơ thể mà vồ vập ham muốn từ Sở Lệ Thâm, chưa từng có tiền lệ từ trước đến giờ. Hắn rất nổi tiếng về độ chịu chi cho những người phụ nữ bên cạnh, nhưng còn lên giường làm tình với hắn thì chưa có bất kỳ ai. 

 

Hôm nay, tiền lệ đó lại bị chính Thẩm Dược Phi phá vỡ. Cô ngồi trên người hắn, cảm nhận từng cái chạm vào da thịt của mình, nóng đến mức muốn bỏng da. 

 

“Ưm… Chú Sở, chú Sở… giúp tôi một chút… ư, bên dưới nóng quá… ngứa lắm.” - Thẩm Dược Phi khổ sở cầu xin Sở Lệ Thâm giúp mình. 

 

“Chậc, banh chân ra, tôi giúp cô thỏa mãn.” 

 

Thẩm Dược Phi ngồi trên người hắn, cả người quỳ lên trên cao, hai chân được dang rộng hết cỡ, được hắn cho tay vào bên dưới sờ hai bên mép thịt non múp thịt của cô. Đầu ngón tay hơi thô và chai sần cho luyện tập bắn súng nhiều, xoa xoa nắn nắn hai bên thịt non căng trướng. 

 

“Ưm… sướиɠ quá, thích lắm… Chú Sở, cho vào trong đi.” - Cô ra lệnh với hắn. 

 

Sắc mặt của Sở Lệ Thâm càng lúc càng ái muội hơn, nhìn cô đến mức bị hút hồn, hoàn toàn nghe lời của cô đút ngón tay vào trong. Ngón tay thon dài của anh, khuấy dâm dịch bên trong lỗ âm đạo của cô, kích thích kiến Thẩm Dược Phi không nhịn được mà toàn thân giật nảy liên hồi. 

 

Cô chống hai tay lên vai của anh, tìm điểm tựa vững chãi để nhấp ngón tay của anh bên trong lỗ nhỏ âm đạo. Dâm dịch chảy ra càng lúc càng nhiều hơn, chảy dọc xuống hai bên bắp đùi của cô, dính lên trên mặt quần của anh. 

 

Thứ âm thanh “ọt ẹt” từ ngón tay của anh ma sát với dịch âm đạo, càng khiến cô hưng phấn hơn. 

 

“Sở Lệ Thâm, tôi thích… tôi rất thích, chú làm mạnh lên… mạnh lên nữa đi.” 

 

“Chậc, Thẩm Dược Phi… cô ham muốn đến mức vậy sao?” - Sở Lệ Thâm thích thú nhìn cô. 

 

“Chú Sở, làm mạnh lên… bên trong thích lắm.” 

 

Sở Lệ Thâm khẽ nhếch môi cười, hắn cũng không kiềm chế nữa mà cởi kéo khóa quần tây xuống, lôi gậy thịt to lớn từ bên trong quần lót ra, thứ gậy thịt của hắn chắc phải to cỡ cánh tay đô con của hắn, phần gậy thịt vừa dài vừa thô, dây thần kinh đan xen vào nhau nổi cộm lên, như thể rất lâu rồi… nó chưa được hắn thỏa mãn. 

 

Hắn mặc kệ bên dưới lỗ nhỏ âm đạo đã được nới lỏng hay chưa, trực tiếp nâng mông của cô lên, cầm gậy thịt hướng vào trong lỗ nhỏ, thô bạo kéo người cô ngồi xuống, gậy thịt thô bạo đâm mạnh vào bên trong, lỗ nhỏ bị một lực mạnh chèn ép đút vào, không kiềm được mà nước dâm bắn ra tung tóe. 

 

“Ah… đau quá… hức… hức… đau… chú Sở, chú tính giết người bằng thứ đấy sao… đau quá… ah…” - Cô rên rỉ trách mắng anh. 

 

Quả thực, gậy thịt của hắn rất to, có lẽ vì ăn uống đầy đủ chất cũng như tập thể luyện trong môi trường khắc nghiệt. Thứ này của hắn cũng to một cách bất thường, lần đầu hắn được đút thứ đó của mình vào cái lỗ nhỏ ẩm ướt, tận hưởng khoái cảm mà cô mang đến… không ngừng nhấp hông mạnh, thúc gậy thịt vào sâu bên trong, như muốn đập thủng lớp màng trinh tiết của cô. 

 

“Hức… hức… chú Sở, dừng lại… dừng lại một chút… ah… ah… đau quá, tôi đau… nó to quá, sẽ rách mất… rách… ah…” - Cô chật vật với gậy thịt của Sở Lệ Thâm. 

 

Hắn vẫn để bên trong, nhất quyết không rút ra, càng thúc vào hắn càng cảm thấy rất thoải mái, như trút bỏ mọi gánh nặng vậy. 

 

Lỗ nhỏ âm đạo của Thẩm Dược Phi hoàn toàn không thể chứa hết được gậy thịt của hắn, ở bên trong… càng lúc nó càng nở to ra, giống như bột nở vậy, cứ mỗi lần hắn thúc vào, kích cỡ đều tăng lên vài cm. Nước từ âm đạo cũng chảy ra như thác nước không điểm dừng. 

 

Sở Lệ Thâm ôm lấy phần ngực của cô, ra sức cắn mút khắp người cô, mỗi một cm da thịt trên người của cô đều để lại dấu vết hôn và cắn của hắn. 

 

Thẩm Dược Phi cau mày, nói thế nào hắn cũng không rút ra, chi bằng cô tự siết chặt lỗ nhỏ lại, bấm chặt quy đầu của hắn… khiến hắn đau đớn mà tự rút ra. 

 

Ấy thế mà, cô không ngờ rằng, việc siết chặt miệng âm đạo lại càng kiến hắn hưng phấn hơn. Hắn thích thú ôm lấy eo của cô, nhấp mạnh liên tục vào trong, trong chiếc siêu xe, với công suất của máy điều hòa phả ra, hoàn toàn không đủ để làm dịu cơ thể của cô và hắn. 

 

“Thẩm Dược Phi, cô nghĩ siết lại sẽ khiến tôi rút ra sao? Tôi thích lắm cô biết không, hoàn toàn sướиɠ đến mức phát điên rồi.” - Hắn gằn giọng nói với cô. 

 

Cơ ngực của cô đung đưa trước mặt hắn, việc bị hắn nhấp gậy thịt vào trong làm cơ thể của cô mỏi nhừ. Muốn dừng lại nhưng không thể, miệng cô bé co bóp như thể đang mát xa cho gậy thịt to lớn của hắn. 

 

“Hức… dừng lại một chút, tôi mệt quá… nghỉ nghỉ một lúc đã… chú Sở, tôi đau quá… bên dưới sẽ rách mất, không… không thể chứa được nữa.” - Cô khóc lóc cầu xin hắn. 

 

Sở Lệ Thâm vẫn mặc kệ lời cầu xin của cô, hắn vốn dĩ có sở thích tra tấn, càng làm cô đau… càng khiến hắn thích đến mức không muốn dừng lại.

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc