Cẩm Nguyệt Như Ca (Dịch Full)

Chương 37 - Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh 37

Trước Sau

break
"Ai ngờ một ngày kia, Hòa Yến biết được hắn sắp thành thân, liền đến Phạm phủ đại náo một phen. Chính thê hắn muốn cưới là đích trưởng nữ của Thừa Vụ Lang, nếu để Thừa Vụ Lang biết chuyện, e rằng hôn sự này sẽ bị hủy bỏ. Thế là Phạm Thành bèn sai hạ nhân đuổi Hòa Yến đi.

Nghe nói lúc ấy Hòa Yến vô cùng thương tâm, cơ hồ muốn tự vẫn trước cửa phủ, Phạm Thành nào có thèm để tâm. Sau đó hắn thành thân, rước giai nhân vào lòng, mọi chuyện đều thuận lợi.

Sau tân hôn, Phạm Thành lại mắc bệnh cũ. Nhưng vị phu nhân mới cưới này tính cách hung hãn, quản hắn rất chặt, hắn không lên được thanh lâu, cũng không đi được kỹ viện, ngay cả tiểu thiếp cũng bị đuổi đi, lúc này, Phạm Thành rất nhớ nhung Hòa Yến.

Tính tình Hòa Yến khác với vị phu nhân hung hãn của hắn , có thể nhỏ ra nước, tuy thỉnh thoảng cũng giở chút hờn giận, nhưng nhìn lại đáng yêu. Phạm Thành sai người đi hỏi thăm tin tức Hòa Yến, mới biết sau khi Hòa Yến rời khỏi Phạm phủ đã mắc bệnh nặng, sau khi tỉnh lại thì không ra ngoài một mình nữa, thỉnh thoảng nàng cùng đệ đệ đi bán bánh ngọt ở đối diện Túy Ngọc Lâu Không. Không ngờ hôm nay hắn lại gặp nàng ở đây.

Hòa Yến dường như không còn giống trước đây.

Ánh mắt nàng nhìn hắn không còn mang dáng vẻ lấy lòng và  uyển chuyển như trước kia, sự thẳng thắn khiến người ta kinh ngạc. Vẫn là dung mạo ấy, nhưng nay đã tràn đầy sức sống hơn, tựa hồ có thêm một chút anh khí mà trước kia không có. Cũng chính điểm anh khí này, làm dung nhan xinh đẹp của nàng trở nên càng đặc biệt, thậm chí khóe môi còn mang theo nụ cười lễ phép, làm cho người ta không thể dời mắt.

“Nàng quả nhiên còn giận ta.” Phạm Thành ảm đạm nói.

Hắn chắc chắn Hòa Yến còn có ý với mình, trước kia yêu thích mình như vậy, sao có thể một sớm một chiều buông bỏ? Chỉ cần hắn như trước kia, nhận lỗi với nàng, tặng nàng chút lễ vật, nàng sẽ tha thứ cho hắn. Nữ nhân như vậy, nói vài lời ngon tiếng ngọt, chỉ trời thề thốt, ắt sẽ khăng khăng một mực với mình.

Hòa Yến nào hay biết trong lòng Phạm Thành đang nghĩ gì, nàng đã nói rõ ràng rồi, sao Phạm Thành lại như nghe màkhông hiểu? Nàng bèn quay đầu lại hỏi lão thợ may: “Đã đo xong kích thước chưa?”

Lão thợ may gật đầu xưng vâng.

“Đây là định kim,” Hòa Yến đặt bạc lên bàn, “Khi nào có thể làm xong?”

“Hai mươi ngày sau có thể lấy xuân sam hạ y, đông y cần thời gian lâu hơn một chút, phải hơn một tháng.”

“Được,” Hòa Yến cười nói, “Hai mươi ngày sau chúng ta sẽ tới lấy, xin hãy làm đẹp một chút.” Nàng chỉ vào Hòa Vân Sinh, “Tiểu hài tử thích chưng diện.”

“Ai thích chưng diện chứ?” Hòa Vân Sinh thẹn quá hóa giận.

Lão thợ may cười mà không nói, gật đầu đáp ứng.



Hòa Yến và Hòa Vân Sinh ra khỏi tiệm may, chỉ khẽ gật đầu với Phạm Thành, không nói gì nữa.

Phạm Thành còn muốn nói gì đó, thiếu nữ kia đã dứt khoát bỏ đi, ngược lại Hòa Vân Sinh quay đầu, lén vung nắm đấm với hắn, ánh mắt đầy vẻ cảnh cáo.

“Hừ.” Phạm Thành cười lạnh một tiếng.

“Công tử, Hòa đại tiểu thư lần này đối với ngài…” Gã sai vặt căm giận bất bình.

“Không sao.” Phạm Thành phẩy tay, “Nữ nhân mà, chỉ là chút giận hờn thôi.”

Hòa Yến hôm nay, thật sự khác xa so với trước kia, dáng vẻ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm kia, quả thực khiến lòng người ngứa ngáy. Phạm Thành bỗng nhiên nghĩ đến, hắn tốn hao nhiều thời gian với Hòa Yến, nhưng trên thực tế, lại chẳng chiếm được tiện nghi gì.

Làm sao có thể để vịt đến miệng còn bay đi? Nếu hôm nay đã gặp được ở đây, vậy chẳng ngại nối lại tiền duyên, cùng nhau nên chuyện tốt đẹp?

Phạm Thành nở nụ cười đầy tự tin.

Trên đường trở về, Hòa Vân Sinh vẫn luôn quan sát sắc mặt Hòa Yến.

""Ngươi sẽ không còn qua lại với Phạm công tử chứ?"" Hắn dò hỏi.

""Ta cam đoan với ngươi, ta vĩnh viễn không qua lại với hắn nữa."" Hòa Yến đáp: ""Được chưa?""

Hòa Vân Sinh thấy nàng kiên quyết như vậy, mới yên tâm phần nào.

Chẳng hiểu sao Hòa Vân Sinh lại cứ lải nhải suốt dọc đường, còn giống lão bà hơn cả lão bà.

""Không phải ta không tin ngươi, nhưng Phạm công tử kia quá giảo hoạt, quen thói dối trá."" Hòa Vân Sinh vẫn thao thao bất tuyệt, ""Nam nhân như vậy có gì tốt, trước kia ngươi xem trọng hắn đúng là mù mắt rồi. Ngươi nghe tai, Phong Vân tướng quân mới là bậc nam nhi đáng để người người ngưỡng mộ..."""
break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc