Cẩm Dao

Chương 27: Đánh nhau như trẻ con

Trước Sau

break

Mấy vị đại nhân đi theo Thái tử, trên mặt thoáng hiện vẻ đã hiểu rõ. Thảo nào Ngụy Thế tử sợ rằng không cầu được công lý, thì ra là vì hắn biết rõ, sẽ chẳng có ai đứng ra nói giúp hắn cả.

Chử Minh Hạc cũng không khỏi liếc nhìn Ngụy Ngọc thêm vài lần.

Bất luận sự thật thế nào, thiếu niên này đã chiếm được lòng người.

Bởi vì trong đa số trường hợp, dư luận thường sẽ nghiêng về phía kẻ yếu.

Hắn đã lợi dụng rất tốt điểm này.

Cảnh Thái phó đã được chọn làm thầy dạy của Thái tử, sao có thể không nhìn rõ cục diện trước mắt? Ông ta lập tức tiến lên hành lễ với Thuận Nghĩa hầu, trên mặt lộ vẻ áy náy nói: “Chẳng qua chỉ là đám trẻ con xô xát với nhau thôi, Thuận Nghĩa hầu không cần phải trách phạt lệnh lang nặng nề như vậy. Huống hồ chuyện này còn chưa rõ ràng, chưa biết ai đúng ai sai. Dù sao có Thái tử điện hạ ở đây, chắc chắn ngài ấy có thể đứng ra phân xử công bằng cho hai đứa trẻ.”

Thuận Nghĩa Hầu còn muốn xin lỗi, nhưng lại bị Cảnh Thái Phó ngăn lại, đành phải gật đầu nói phải.

"Xử lý vết thương xong xuôi rồi hẵng nói."

Tiêu Hoài Thần cũng biết tình hình lúc này không thể thiên vị, nhíu mày nói.

Nào ngờ Ngụy Ngọc ngoảnh đầu đi, nói giọng nghèn nghẹn: "Ta da dày thịt béo, chảy chút máu này không hề gì, chỉ muốn mau chóng đòi lại công đạo thôi."

Lời này tuy có ý làm mất mặt Thái tử điện hạ, nhưng thiếu niên khó tránh khỏi có vài phần nóng nảy, chỉ muốn phân định đúng sai cũng là điều dễ hiểu.

Chỉ có bản thân Ngụy Ngọc biết, cái đầu vỡ này của hắn giả tạo đến mức nào.

Hơn nữa, nếu bôi thuốc xử lý xong, vết thương sẽ gần như lành lại, làm sao còn có thể dựa vào cảnh máu me đầm đìa này để lấy lòng thương hại được nữa.

"Được." Thái tử phất tay áo, nói với vẻ chính khí ngời ngời: "Các ngươi cứ nói xem, rốt cuộc muốn phân định đúng sai chuyện gì?"

Ngụy Ngọc nhìn về phía Cảnh Thời Khanh, Cảnh Thời Khanh ngoảnh mặt đi không muốn để ý đến hắn.

Hai người như đang ganh đua với nhau, không ai chịu mở lời trước.

Cuối cùng vẫn là Chử Dật đơn giản kể rõ đầu đuôi câu chuyện.

Theo lời Ngụy Thế tử, hắn ở bữa tiệc đã vô tình giẫm phải vạt váy của Chử Ngũ cô nương, vì thế cảm thấy vô cùng hổ thẹn, không còn mặt mũi ở lại Chử gia, lại sợ bị cha trách mắng, nên đã dẫn thư đồng định về phủ trước. Nào ngờ vừa đi đến góc rẽ ở phường Sùng Nghĩa, thì thấy xe ngựa của Cảnh Đại công tử lao nhanh tới. Vì trong lòng hắn đang có tâm sự nên phản ứng chậm một chút, không tránh kịp, bị xe ngựa đâm ngã rồi đập vỡ đầu.

Vốn nghĩ đều là công tử thế gia, thường xuyên chạm mặt nhau, nếu Cảnh Đại công tử chịu xin lỗi, chuyện này cũng cho qua. Thế nhưng Cảnh Đại công tử không những không chịu xin lỗi, mà còn phủ nhận xe ngựa của mình đã đâm Ngụy Thế tử.

Nghe đến đây, dường như đúng là Cảnh Thời Khanh sai trước.

Nhưng đây chỉ là lời nói từ một phía của Ngụy Ngọc.

Lời giải thích của Cảnh Đại công tử là, Ngụy Ngọc tự mình đâm vào xe, còn cứ đòi hắn ta xuống xin lỗi, lại luôn miệng mắng hắn ta là ngụy quân tử. Hắn ta xuống xe ngựa để tranh luận thì Ngụy Ngọc hoàn toàn không nghe, không chỉ dùng lời lẽ khiêu khích mà còn ra tay đẩy hắn ta trước. Sau khi làm chân hắn ta bị thương, Ngụy Ngọc lại còn nói nhìn thấy một sợi tóc của cô nương nào đó trên người hắn ta, vu khống hắn ta đến muộn tiệc đính hôn là vì đi hẹn hò với cô nương khác.

Sau khi Chử Dật đến, hai người cứ khăng khăng giữ lý lẽ của mình như vậy, đều yêu cầu đối phương trả lại sự trong sạch cho mình.

Hơn nữa, Ngụy Ngọc một mực phủ nhận là mình ra tay trước và khiêu khích Cảnh Thời Khanh.

Nhưng tại hiện trường, ngoài người của mỗi bên ra, lại không có nhân chứng nào khác.

Phu xe và tên hầu cận của Cảnh Thời Khanh làm chứng cho công tử nhà mình, thư đồng của Ngụy Ngọc thì nói đỡ cho thế tử nhà mình. Tóm lại, chuyện này là một mớ bòng bong, không thể làm rõ được.

Đừng nói là Thái tử, mà ngay cả những người khác có mặt nghe xong cũng cảm thấy dở khóc dở cười.

Đây là chuyện gì vậy chứ, người lớn từng này rồi mà còn chơi trò đánh nhau ầm ĩ như trẻ con thế này.

Ngụy Thế tử nổi tiếng là công tử bột thì không nói làm gì, nhưng Cảnh Đại công tử lại là Tân khoa Trạng nguyên năm nay, sắp vào Hàn Lâm Viện nhậm chức, sao cũng hành xử thiếu chững chạc như vậy.

Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm ầm lên như vậy.

Nhưng đợi đến khi ngẫm lại, lại cảm thấy đầy ẩn ý.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc