Cạm Bẫy Ngọt Ngào

Chương 2

Trước Sau

break

"Thực tập sinh ạ?"

Lâm Sương nhẹ nhàng hỏi lại, trong lòng không khỏi hơi giật mình. Công ty cô, việc duyệt vị trí nhân sự mới luôn rất khó khăn. Hồi tháng Ba, tháng Tư năm nay, đợt tuyển dụng mùa xuân bận rộn nhất, một mình cô xoay xở không xuể, xin thêm một thực tập sinh hỗ trợ mà cũng phải mất gần một tuần làm thủ tục mới được duyệt, rồi mới tìm được người hiện tại.

"Hơi đột ngột đúng không em. Chị cũng mới nhận được thông báo cách đây mười phút thôi." Bạch Hương Thảo như đọc thấu suy nghĩ của cô, trên mặt vẫn nở nụ cười, một tay chỉ về phía trước, nói nhỏ: "Nghe nói là con của bạn của sếp lớn nhà mình, thứ Hai tuần tới là em ấy đến rồi. Nhóm mình thì em là người có thành tích tốt nhất, giao cho người khác chị không yên tâm. Vất vả cho em hai tháng nhé, xong việc chị mời em đi ăn một bữa."

Nghe sếp nói đến nước này, Lâm Sương đương nhiên không tiện từ chối, cô nhẹ nhàng gật đầu đồng ý: "Dạ vâng, em biết rồi ạ. Em cảm ơn chị Bạch."

Nhưng nghĩ đến thân phận của người kia, trong lòng Lâm Sương chợt trĩu nặng – con nhà giàu, chẳng biết có dễ hòa đồng không đây. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối tuần này chắc chắn không phải tăng ca, sẽ không lỡ chuyến đi thử váy cưới, cô thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Trên đường về nhà, Lâm Sương nhắn tin cho Hứa Thuật, hỏi anh hôm nay đi công tác xong, tối mấy giờ về. Thế mà không ngờ, cô về đến nhà, tắm rửa gội đầu xong xuôi mà vẫn chưa nhận được hồi âm. Gọi điện thoại cũng không được, máy tắt. Cô không khỏi có chút hoang mang.

Lâm Sương khẽ thở dài, đặt điện thoại lên bàn trà, ngồi xuống ghế sofa, tiện tay bật TV lên cho căn phòng bớt quạnh quẽ, đỡ bực bội hơn. Mệt mỏi cả ngày, cùng với tiếng ồn ào từ TV, cô dần dần chìm vào giấc ngủ.

Nửa mơ nửa tỉnh, Lâm Sương khẽ nheo mắt, mở điện thoại. WeChat có một tin nhắn mới, không phải của Hứa Thuật, mà là của Bạch Hương Thảo: "Sơ yếu lý lịch của cậu Trình, chị gửi em nhé", bên dưới đính kèm một tập tin PDF ghi hai chữ "Lý lịch".

Lâm Sương vẫn chưa tỉnh táo hẳn, đầu óc còn nửa đờ đẫn, thói quen nghề nghiệp khiến cô theo bản năng mở tập tin. Đầu tiên đập vào mắt là một tấm ảnh chứng minh thư nền trắng cỡ 2 inch. Chàng trai trong ảnh chừng 18, 19 tuổi, mặc bộ vest kiểu Âu, mái tóc đen cắt tỉa gọn gàng. Ngũ quan thanh tú, sắc sảo, khóe miệng hơi nhếch lên, như ẩn chứa một nụ cười mờ ảo, đôi mắt đen láy và sáng ngời, dường như đang xuyên qua màn hình nhìn thẳng vào cô. Một bên là ba chữ lớn: Trình Hoài Nhất.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc