Cạm Bẫy Cừu Non

Chương 13: Bắt cóc  - Stockholm (13)

Trước Sau

break

C không những không hạ súng xuống, mà còn trực tiếp chĩa nòng súng về phía Israel ở bên kia.

Bây giờ, hắn ta đang trực tiếp so gan dạ với Arnold, xem ai dám thực sự bỏ mặc đồng đội của mình.

Dù đang mất kiểm soát và phát điên, người đàn ông này vẫn mang trong mình sự sắc bén như một con sói.

Hắn ta biết rõ hậu quả của việc hạ súng, và càng hiểu rằng nếu như thế mình sẽ không thể cứu được con cừu nhỏ, nên sẽ không mắc bẫy này.

Nhưng hắn ta cảm thấy rất đau khổ.

Lận Hoài Sinh đang ở ngay trước mặt hắn ta, dù con cừu nhỏ không thể thấy hết tất cả mọi thứ, nhưng C lại có một cảm giác bị phản bội từ Lận Hoài Sinh.

Người đàn ông cảm thấy nhục nhã vì hành động của mình, và có một sự căm hận bệnh hoạn đối với Arnold - kẻ đã gây ra tất cả. Nếu có thể, hắn ta muốn chĩa súng thẳng vào đầu Arnold.

Người đàn ông độc ác mở miệng nói với Arnold: “Cậu chọn đi.”

Viên đạn chắc chắn sẽ nhanh hơn con dao. C muốn người đàn ông dám đe dọa Lận Hoài Sinh phải rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu y là người có đạo đức, thì để y mắc kẹt trong chính đạo đức của mình.

Arnold siết chặt con dao.

Sự tàn nhẫn của tội phạm là điều mà người bình thường khó có thể đoán trước được, đôi khi phải trả một cái giá rất lớn trong cuộc đấu tranh mới có thể giành được chiến thắng. Nhưng Arnold không muốn có sự hy sinh như vậy.

Bỗng nhiên, tay của y bị chạm nhẹ.

Là Lận Hoài Sinh chủ động dùng cổ tay của mình chạm vào hổ khẩu của Arnold. Vết thương trên cổ tay, vết thương trên lòng bàn tay, cả hai đều trên bàn tay này, máu nếu của họ nếu hòa quyện với nhau thì sẽ như những chiến hữu thề nguyền với nhau.

Người chiến hữu trẻ tuổi của y đang nói với anh ta:

Đừng sợ.

...

Israel vì muốn làm hài lòng Lận Hoài Sinh nên đã yêu cầu Arnold cắt dây trói cho cậu.

Arnold đã rút con dao ra. Đây là con dao mà y lấy được trong căn phòng tra tấn. Hôm nay, bọn bắt cóc vốn định giết anh ta, nhưng giữa chừng gã to lớn tên là Leon đã nhận được tin nhắn trên máy tính, sau đó vội vàng ra ngoài tìm đồng bọn. Điều này đã cho Arnold một cơ hội để thở, y nhìn thấy con dao nhỏ vừa được dùng trên người mình rồi đã lấy nó mang đi.

Bữa ăn tối mà Lận Hoài Sinh mang về là một điều bất ngờ. Arnold đã quyết định tham gia kế hoạch của Israel sau khi xác nhận rằng chàng trai trẻ người châu Á này đã ăn no từ bọn bắt cóc. Y biết tính cách của Israel, việc cứng rắn quản thúc sẽ không mang lại kết quả tốt, anh ta sẽ luôn gây rắc rối cho người khác, đồng ý với anh ta vào đúng lúc có thể là cách tốt nhất để ngăn chặn cơn điên của Israel.

Những gì xảy ra sau đó đã diễn ra đúng như vậy. Israel quả thực đã vượt quá giới hạn, nhưng lời nói của Israel cũng đã nhắc nhở Arnold.

Arnold luôn cảm thấy Lận Hoài Sinh có một cảm giác mơ hồ không hòa hợp, dù không rõ rệt, nhưng trực giác của Arnold từ trước đến nay luôn giúp y nắm bắt được những chi tiết quan trọng.

Đây là một bệnh nhân Stockholm hoàn hảo, nhưng sau lời nói của Israel thì Arnold không thể không cảm thấy hành động mang thức ăn về của Lận Hoài Sinh thực sự quá kỳ lạ. Trong đầu người đàn ông liên tục suy nghĩ, ánh mắt cũng hướng về phía Lận Hoài Sinh, y phát hiện ra đôi mắt mà người ta thường nói là rất sáng của chàng trai trẻ không nhìn anh, cũng không nhìn Israel, mà đang chăm chú nhìn vào một góc tối mờ trên trần nhà.

Trong khoảnh khắc đó, Arnold đã có một phỏng đoán.

Y rút dao lại và nói:

“Không, cậu không thể tháo dây.”

Trong bóng tối, thứ họ có thể nhìn thấy quá ít và phát hiện được cũng quá ít. Dù bọn bắt cóc không ở ngay bên cạnh, nhưng có lẽ mọi hành động của họ đều đang bị giám sát.

Y nhận được nụ cười tán thưởng từ chàng trai trẻ.

...

Leon đến muộn.

Khi người đàn ông Siberia to lớn vốn đã chìm vào giấc ngủ đến nơi, gã đã thấy C đang trong tình trạng điên cuồng, và nòng súng vẫn đang chĩa vào con tin, khiến gã cảm thấy cực kỳ đau đầu và khó chịu.

Nhưng với sự có mặt của Leon, việc cuối cùng Arnold và Israel bị khống chế cũng là điều dễ hiểu.

C giữ chặt Lận Hoài Sinh bên cạnh mình, sau khi thoát khỏi hiểm nguy, hắn ta công khai hít một hơi thật sâu bên cạnh Lận Hoài Sinh giống như một kẻ nghiện ngập.

Tim hắn ta vẫn chưa bình ổn lại, có lẽ chỉ giây tiếp theo, lý trí và trái tim hắn sẽ cùng nhau thoát khỏi cơ thể.

C biết nhất định phải kiểm soát chúng, nên hắn ta giữ chặt Lận Hoài Sinh, siết chặt cậu trong vòng tay mình. Giá như con cừu nhỏ có thể nhỏ lại, hắn ta sẽ bỏ cậu vào túi áo và giấu ngay trước ngực mình.

Ai cũng nhận ra rằng C lúc này đang không bình thường.

Arnold không khỏi lo lắng nhìn Lận Hoài Sinh, y không biết chàng trai trẻ này đang có dự tính gì, nhưng ở bên cạnh một kẻ bắt cóc như thế này là vô cùng nguy hiểm.

Ánh mắt của Arnold lại khiến C nổi giận, hắn ta cho đó là dòm ngó và thách thức. C lập tức rút súng ra, nòng súng đen ngòm vẫn còn khói chỉa thẳng vào Arnold đang bị thương và thở dốc dưới đất.

“Ê, ê! Centipede, bình tĩnh nào!” Leon vội vàng đè cánh tay của C xuống, dùng ánh mắt nhắc nhở C về thỏa thuận với Liên bang về con tin. Hiện tại, ít nhất họ phải đảm bảo rằng các con tin vẫn còn sống thì đàm phán với Liên bang mới có thể tiếp tục tiến triển.

Lận Hoài Sinh trong lòng đột nhiên ho liên tục không ngừng. C cúi đầu xuống, nhận ra mình đã siết cậu quá chặt.

Mũi của cậu đang áp vào áo của hắn ta, và trên người hắn ta lúc này chắc chắn pha trộn nhiều mùi khó chịu, mùi thuốc súng, mùi máu, mùi khói, tất cả đều không hợp với con cừu nhỏ.

Người đàn ông vội vàng nới lỏng tay, nhưng không dám buông hoàn toàn. Hắn ta phải kiểm soát con cừu nhỏ, vì sợ rằng cậu sẽ nhảy ra khỏi tay mình và mang theo cả linh hồn vô dụng của hắn ta.

C thở dài một hơi. Leon nói đúng.

Vì vậy, người đàn ông chỉ có thể tức giận nhìn xuống hai khuôn mặt con tin ngạo mạn dưới đất. Hắn ta không hài lòng, kéo Lận Hoài Sinh đi về phía đó, đôi bốt cao của hắn ta giẫm lên đầu Arnold, nghiền ép vài lần, ép mặt Arnold xuống đất một cách tàn nhẫn.

Arnold nhẫn nhịn, giữa hai hàm răng chỉ thoát ra một tiếng rên rỉ, nhưng không hề có tiếng kêu đau hay cầu xin.

Còn với Israel, C lại dụ dỗ Lận Hoài Sinh giơ chân lên.

“Vừa rồi nó bắt nạt cậu đúng không?”

Chàng trai trẻ vẫn còn hoảng sợ. Lúc này cậu không biết nên tin ai và cũng không biết nên đứng về phía ai, vì mỗi người ở đây đối với cậu đều là những kẻ mạnh mẽ và đáng sợ. Bây giờ, bên cạnh cậu là kẻ bắt cóc, hắn ta thật đáng ghét, đáng ghét vì sự thay đổi thất thường của hắn ta. Hắn ta có thể là kẻ mạnh mẽ mà hội chứng Stockholm ngưỡng mộ nhất, cũng có thể là kẻ giết người mà cậu sợ hãi nhất. Nhưng với hội chứng Stockholm, cậu không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể sống dựa vào ý chí của kẻ mà mình đã chọn, quyết định cuộc đời mình bằng cảm xúc của hắn ta. Chàng trai trẻ lúc này rất ghét điều đó. Nhưng bây giờ hắn ta lại bắt đầu tốt lên, khi con cừu nhỏ đang trong lúc tuyệt vọng nhất, hắn ta lại trở nên ấm áp và đáng tin cậy, khiến Lận Hoài Sinh vô thức làm theo lời C.

C muốn giúp con cừu nhỏ trả thù, cũng muốn Lận Hoài Sinh tự mình cảm thấy hả hê.

Hắn ta nói với Lận Hoài Sinh: “Đạp mạnh xuống.”

Nghe thấy câu này nhưng Israel vẫn tỏ ra bướng bỉnh, không cầu xin mà ngược lại còn ngẩng đầu nhìn thẳng vào người đối diện. Anh ta nhìn vào mắt Lận Hoài Sinh, quan sát con cừu nhỏ khiến anh ta tò mò. Trên mặt Israel vẫn còn vết máu từ trận đòn vừa rồi, nhưng thái độ của anh ra lại rất bình thản, dường như anh ta không nghĩ rằng Lận Hoài Sinh sẽ làm nhục mình.

Rồi đôi giày thể thao màu xám đã giẫm lên đầu anh ta.

Lực không mạnh lắm.

 

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc