Cạm Bẫy Cừu Non

Chương 12: Bắt cóc  - Stockholm (12)

Trước Sau

break

Chưa kịp để Arnold nói hết câu, Lận Hoài Sinh đã đột ngột lao về phía Israel. Sự run rẩy của cậu hoàn toàn là do tức giận, dù biết rằng mình không phải là đối thủ của Israel, cừu nhỏ vẫn lẩm bẩm điều gì đó trong miệng và phát động “tấn công” Israel.

 

Chàng trai mù hoàn toàn đánh loạn xạ, khả năng tự làm mình bị thương còn cao hơn. Israel dễ dàng nắm lấy cổ tay bị trói của Lận Hoài Sinh, lợi dụng sức mạnh để kéo cậu ra khỏi lòng Arnold. 

 

Khi đến gần hơn, Israel ngửi thấy mùi hương bình yên và ngoan ngoãn chỉ có ở những đứa trẻ ngoan. Điều này khiến người ta cảm thấy tinh thần mình trở nên mềm yếu, đến mức ngay cả khi đang đối diện với nguy hiểm, họ cũng chỉ muốn ôm chặt cậu và ngủ một giấc thật ngon.

 

Israel cảm nhận được sức lực đấu tranh đến cùng của cừu nhỏ ngay cả khi anh ta đã nắm chặt tay Lận Hoài Sinh. Cậu chống cự, cổ tay bị dây thừng cọ xát ngày càng đau đớn, máu chưa kịp tràn lên bề mặt da đã bị sợi dây thấm hút, cơn đau càng khiến Lận Hoài Sinh run rẩy hơn, nhưng cậu vẫn quyết chiến đấu với Israel, để trở thành con cừu hoàn hảo trong tâm trí anh ta.

 

Israel chợt nhận ra mình đã đùa quá trớn. Anh ta đã kích động cơn giận và sự quyết tâm hoàn toàn của con cừu nhỏ, nhưng lại cảm thấy buồn cười, vì nhớ nhung sự ngoan ngoãn của cừu nhỏ, anh ta vội vàng ôm chặt lấy đôi tay của Lận Hoài Sinh để ngăn cậu tiếp tục “tự hủy hoại” bản thân.

 

“Này, này!”

 

Rồi nắm đấm của Lận Hoài Sinh siết chặt đấm thẳng vào sống mũi của Israel.

 

Israel lúc này chỉ có ngốc mới buông tay, anh ta chỉ có thể vừa cắn răng chịu đựng cơn đau nhói ở mũi, vừa hạ giọng cầu hòa: "Đừng chống cự, đừng! Ý tôi là, cậu làm thế đau lắm đấy... Arnold đã lén mang một con dao về, lát nữa sẽ cởi trói cho cậu, được không?"

 

Israel là kẻ tinh ranh, vừa nói vừa quan sát sắc mặt của Lận Hoài Sinh.

 

"Là lỗi của tôi, tôi không nên nói vậy. Lát nữa khi cậu được cởi trói, tôi sẽ không phản kháng, để cậu trút giận thoải mái." Nói xong, người đàn ông tóc vàng giống như một chú chó to lớn, ngón tay anh ta cẩn thận chạm vào vết thương của Lận Hoài Sinh. Cậu đau đớn co rúm lại.

 

"Nhìn xem, cậu sẽ đau như thế đấy."

 

Israel cười nhẹ, thân thiết vuốt nhẹ khóe mắt của Lận Hoài Sinh. Khác với việc uống nước mắt của cậu trước đó, lần này anh ta tỏ ra lịch thiệp và chu đáo, chỉ đơn giản là giúp cậu lau sạch những giọt nước mắt đang lăn xuống.

 

Arnold phối hợp lấy ra con dao nhỏ mà y đã giấu trong người ra.

 

 

Trong phòng giám sát, C hút thuốc không ngừng.

 

Sau khi Leon nói riêng với hắn ta về tin tức mới nhất thì gã đã đi nghỉ ngơi. Giữa đêm khuya, chỉ còn lại mình C ở đây. Trong không gian nhỏ hẹp và kín đáo này, mùi khói thuốc lâu ngày không tan, khó chịu như ở trong những sòng bạc và nhà thổ bẩn thỉu dưới tầng đáy.

 

C không phải đang lo lắng về kế hoạch của họ. Tin tức mà Leon mang lại là tin tốt. Video mới nhất của họ cuối cùng cũng khiến Liên bang có sự nhượng bộ rõ ràng, phía Liên bang đã liên hệ riêng với họ, thái độ khác hẳn so với trước, ngay cả những yêu cầu khắt khe của C cũng được xem xét, chỉ đưa ra một điều kiện nhỏ: mạng sống của ba con tin còn lại phải được đảm bảo.

 

Chiến thắng đã rất gần.

 

Nhưng C không cảm thấy nhẹ nhõm. Bây giờ, sự tàn bạo và vô cảm của hắn ta đã bị ràng buộc bởi con cừu nhỏ của mình. Hắn ta không còn là một kẻ bắt cóc thuần túy, nên cũng không thể cảm nhận được niềm vui thuần túy của kẻ bắt cóc.

 

Lận Hoài Sinh thực sự đã thay đổi hắn ta quá nhiều. Thậm chí khiến hắn ta ngồi đây hút thuốc mà tâm trí đã phân tán một nửa. Trên màn hình giám sát, hình bóng của Lận Hoài Sinh chỉ hiện lên một chút. Tất nhiên, cậu có thể không bao giờ biết rằng trong phòng có camera giám sát. 

 

Camera này thật sự rất ẩn giấu. C nghĩ, nếu cừu nhỏ biết thì cậu nhất định sẽ thể hiện mình với dáng vẻ tốt nhất, luôn xoay quanh ống kính để C có thể thấy cậu bất cứ lúc nào. Đứa trẻ đó chắc chắn sẽ làm như vậy, C chắc chắn điều này, đó là cách cừu nhỏ làm nũng và thể hiện sự đáng yêu của mình.

 

Nhưng bây giờ, ngay cả khi Lận Hoài Sinh biết, cậu cũng sẽ không xuất hiện trước mặt C.

 

Những suy nghĩ hỗn loạn và điên cuồng ngày càng nhiều, chúng xâm chiếm não bộ của C, nơi đó bắt đầu sinh ra những sinh vật mới, C thậm chí có thể cảm nhận được mình đang dần biến thành một người khác. Nhưng nếu sinh vật mới nảy sinh trong đầu hắn ta là cừu nhỏ, hắn ta chỉ nghĩ sơ qua thôi mà đã cảm thấy điều đó rất thú vị.

 

Người đàn ông đang mơ mộng và tưởng tượng, tâm trí hắn ta cuộn lên như cơn bão. Khói thuốc làm bỏng ngón tay, kéo hắn ta trở về thực tại, và hắn ta nhận ra rằng, cừu nhỏ trong ống kính đang phải chịu đựng đau đớn.

 

Trong bóng tối, những bóng người lờ mờ chồng chéo lên nhau. C không thể phân biệt được Lận Hoài Sinh đang ở đâu. Nhưng hắn ta nhanh chóng nhận ra chuyện cừu nhỏ đang bị đè xuống đất, bị những kẻ khác thô bạo hành hạ. 

 

Hai người đó cướp lấy thức ăn của cậu, nhưng không hề biết ơn mà còn gieo thêm nỗi đau mới cho cậu. Sự thô lỗ này thậm chí còn rất vượt quá giới hạn, tràn đầy tính xâm lược bạo lực mà bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể tưởng tượng đến.

 

Một khung hình, một màn hình, thế giới bỗng chốc đảo lộn.

 

Những con tin bị giam giữ trở thành những kẻ ác, còn kẻ bắt cóc ngoài màn hình lại được giao cho sứ mệnh cứu rỗi. Điều không thay đổi là con cừu nhỏ, dường như cậu luôn phải chịu đựng.

 

C chưa từng cảm thấy cơn thịnh nộ bạo lực đến như vậy, hắn ta lập tức rút súng và lao tới.

 

Tâm trí hắn ta chỉ toàn hình ảnh của người đó, cậu nói rằng họ chỉ cách nhau hơn một trăm bước chân, nhưng hắn ta bỗng nhiên cảm thấy điều đó đã trở nên đáng ghét. Cảm giác như có hàng ngàn bước, nhưng hắn ta chỉ dùng vài chục bước để đến nơi. Khi cửa mở ra, Arnold và Israel đang ẩn nấp trong góc phòng bất ngờ lao lên và hợp sức tấn công. Arnold cầm dao, mũi dao đâm thẳng vào tim của C.

 

C không kịp phản ứng, bị hai người họ khống chế. Nhưng ngay sau đó, C phản kháng và tránh khỏi vị trí hiểm yếu, cuối cùng chỉ bị thương ở vai. Lưỡi dao đâm vào vai, mùi máu tanh hòa lẫn với mùi khói thuốc của C, trong căn phòng nửa kín này gần như bao trùm lấy mọi giác quan của con người. Kẻ bắt cóc to lớn bị chọc giận, đôi mắt xám đầy sát khí, hắn ta rút súng bắn về phía Arnold.

 

Dù không trúng, tiếng súng vang lên khiến căn phòng trở nên hỗn loạn hơn.

 

Cơn giận mà C kìm nén cả ngày bùng nổ hoàn toàn lúc này, hắn ta biến thành một kẻ điên, trút giận trong căn phòng này. Tiếng súng liên hoàn gần như xé toạc màng nhĩ, khói súng và mùi máu tanh biến căn phòng thành một lò mổ đẫm máu. Arnold và Israel lâm vào tình thế thảm hại, họ đã mất đi cơ hội tốt nhất, và dường như chỉ có cái chết đang chờ đợi họ.

 

Trong lúc lẩn trốn, Arnold chộp lấy Lận Hoài Sinh bên cạnh, kéo mạnh cậu bé từ dưới đất vào vòng chiến.

 

Y muốn kẻ bắt cóc thấy con cừu nhỏ của hắn ta.

 

Con tin bắt giữ con tin tốt nhất, và Arnold cũng biến thành kẻ bắt cóc. Người đàn ông Đức hạ thấp mũi dao, sau làn khói súng, y lộ rõ con át chủ bài trong tay mình trước mặt C.

 

C thở hổn hển, ngửi thấy mùi thuốc súng trong căn phòng và mùi máu trên người mình, hắn ta không rời mắt khỏi Lận Hoài Sinh.

 

Vỏ đạn rơi đầy trên mặt đất, vừa rồi rất có thể có một viên đã găm vào cơ thể của cừu nhỏ.

 

C cảm thấy sợ hãi.

 

Arnold dí dao vào cổ Lận Hoài Sinh, ra lệnh: “Bỏ súng xuống!”

 

Lúc này, C giống như một con thú đang chiến đấu đến cùng.

 

“Tao bảo, bỏ súng xuống!”

 

Arnold gằn giọng.

 

C không hề biết rằng, tên “kẻ bắt cóc” hèn hạ mà hắn ta căm ghét, trong khi dí mũi dao đáng sợ vào cổ họng của cừu nhỏ thì bàn tay còn lại của y đang nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của Lận Hoài Sinh, che đi vết thương trên cổ tay cậu một cách dịu dàng.

 

break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc