Cả Nhà Bị Oan Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta, Hoàn Toàn Hắc Hóa

Chương 7: Bị cắt đứt huyết mạch

Trước Sau

break

Khi Cố Kinh Thần đi tới cửa viện tử, Diệp Minh Triệt cũng đang ở đó.

Hắn vỗ vai Diệp Minh Triệt.

“Biểu ca.”

Cố Kinh Thần ôn hòa nói: “Minh Triệt, Trịnh tam công tử có liên quan đến một vụ án trong tay ta, tiệc rượu hôm nay có lẽ có manh mối. Ngươi có nguyện ý làm nội ứng không?”

Ánh mắt Diệp Minh Triệt sáng lên.

“Nguyện ý.”

Diệp Minh Triệt rất ngưỡng mộ Cố Kinh Thần, tuổi còn trẻ đã là đại lý tự khanh, phá được vô số vụ án ly kỳ.

Hắn có thể cùng Cố Kinh Thần phá án, trợ giúp Cố Kinh Thần, quả thực quá là hạnh phúc rồi!

Về phần đêm nay có thể bị người khác thiết kế cắt mất chỗ yếu hại, hắn đã sớm không để tâm rồi.

Vì thế Diệp Minh Triệt vui mừng đi ra ngoài.

Trịnh Thiếu Lăng là tam thiếu gia của thượng thư phủ, đang đứng ở cửa lo lắng chờ hắn.

Nhìn thấy hắn đi ra ngay lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Minh Triệt, ngươi ra rồi, đi mau đi mau, đều đang đợi ngươi rồi!”

Diệp Minh Triệt bình thường hồ đồ, nhưng không có nghĩa là hắn ngu ngốc.

Trịnh Thiếu Lăng à…

Hắn đã chơi với Trịnh Thiếu Lăng nhiều năm như vậy, đã bao nhiêu lần bị hắn ta lợi dụng, tưởng rằng hai người bọn họ đã là huynh đệ thân thiết rồi.

Không ngờ chỉ là hắn tự mình đa tình.

A!

Chỉ chơi đùa sao?

Hắn cũng tiếp.

Diệp Minh Triệt trực tiếp ôm lấy cổ Trịnh Thiếu Lăng, “Đi, uống rượu đi!”

“Đi!”

Hai người kề vai sát cánh đi đến tửu lâu lớn nhất hoàng thành, Thiên Hương Lâu.

Khi Diệp Minh Triệt cùng Trịnh Thiếu Lăng đi đến, trong ghế lô đã sáu vị thế gia công tử hay ăn chơi trác táng ở đây, nhìn thấy hai người bọn họ đến, nhiệt tình tiếp đón.

“Diệp thiếu, Trịnh thiếu, các ngươi đến muộn rồi!”

Trịnh Thiếu Lăng vỗ nhẹ Diệp Minh Triệt.

“Còn phải nói sao, nếu không phải ta tới cửa chờ, Diệp thiếu cũng không nguyện ý đến đâu!”

“Vì cái gì mà không muốn đến?”

Diệp Minh Triệt cười sang sảng: “Muội muội nhà ta ở nhà, ta phải bồi dưỡng tình cảm với muội muội của ta!”

Những người khác trêu ghẹo.

“Cái gì mà muội muội? Là muội muội Tình sao?”

Diệp Minh Triệt đi lên đạp cho đối phương một cước, không nặng, nhưng cũng không nhẹ.

“Đừng nói khi không biết chuyện gì, là muội muội thật của ta!”

“Muội muội thật? Diệp Thanh Thanh?”

Diệp Minh Triệt cũng chỉ có mỗi Diệp Thanh Thanh là muội muội, hơn nữa, hắn cũng không thích người muội muội này.

Thường xuyên bị Diệp Thanh Thanh làm cho tức giận gọi họ đi uống rượu.

Hôm nay thế mà vì Diệp Thanh Thanh không muốn ra ngoài uống rượu sao?

Mặt trời mọc hướng tây à?

Ngoại trừ những người còn lại trong Diệp gia  thì không ai biết sự việc thiên kim thật giả của Diệp gia, Diệp Minh Triệt nhân cơ hội này làm rõ danh tính của Diệp Tịnh Nguyệt.

“Diệp Thanh Thanh cũng không phải là muội muội thật của ta, nàng ta chính là một một con chim tu hú chiếm tổ chim ác mà thôi!”

“A?” Mọi người đều rất tò mò, “Sao lại có chuyện như vậy?”

Trịnh Thiếu Lăng nhìn Diệp Minh Triệt muốn nói gì nữa, nhanh chóng ngắt lời họ lại.

“Thôi nào, uống rượu trước, nói nhiều như vậy làm gì? Đúng rồi, ta nghe nói có một người xướng khúc mới đến Thiên Hương các, người đó ngoại hình quốc sắc thiên hương, ta có cách, để cho mọi người gặp thử.”

Một câu này, trong chốc lát nhóm công tử bất tài này trở nên thích thú, đối với sự việc thiên kim thật giả của Diệp gia cũng không để ý nữa.

“Ta cũng nghe nói rồi, nói là đặc biệt xinh đẹp, ta hôm nay đến chính là muốn thấy nàng ta.”

“Mau mau, nếu có cách thì gọi vào đi.”

“Đồ tốt thì chia sẻ với mọi người đi a…”

Trịnh Thiếu Lăng liền gọi người lại.

Lúc này Diệp Minh Triệt cũng táo bạo mà đoán ra được rồi.

Hắn đại khái đoán được, người quốc sắc thiên hương mà Trịnh Thiếu Lăng nhắc đến là người giống tám phần với tiên hoàng hậu.

Đương kim hoàng đế vì hoàng hậu đến nay vẫn là trạng thái điên loạn, hắn rất muốn nhìn thử, người có thể làm cho hoàng đế điên cuồng như vậy, rốt cuộc đẹp đến mức nào.

Cố Kinh Thần ngồi trong ghế lô trên lầu, đứng ở một góc nơi không ai nhìn thấy quan sát chuyện đang xảy ra ở tầng dưới.

Một dáng người duyên dáng đeo mạng che mặt lắc mình từ tầng một bước lên lầu, thân ảnh lượn lờ, thướt tha xinh đẹp….

Cố Kinh Thần nhìn thấy, khi nàng ta giương mắt lên, mặt mày phong tình, câu hồn đoạt phách.

Khi hắn nhìn ấy cặp mắt đó, cùng với ánh mắt của người trong bức họa mà hắn hôm nay nhìn thấy giống nhau như đúc, nửa khuôn mặt đó cũng trùng với người trong bức họa.

Sự khác biệt là khí chất.

Người trong tranh có khí chất đoan trang, rạng rỡ, còn nữ tử này thì phong tình, quyến rũ hơn.

Không khó để tưởng tượng, nếu nữ tử này thật sự có được tám phần giống với khuôn mặt của tiên hoàng hậu, lại trở thành sủng phi của hoàng đế, tương lai trong hoàng thành sẽ lại trở thành nơi gió tanh mưa máu như thế nào.

Khuôn mặt dịu dàng cao quý của Cố Kinh Thần không hề biểu lộ cảm xúc, hắn nháy mắt với người trong bóng tối.

“Đến đây.”

Đám người ngồi trong ghế lô ánh mắt đều nóng rực nhìn chằm chằm vào cửa.

Một thân hình xinh đẹp xuất hiện.

“Nô tỳ Nha Nhi bái kiến… A!”

Lễ nghi của Nha Nhi còn chưa xong, sau lưng liền nhảy xuống một hắc y nhân, đại đao trong tay không lưu tình chút nào bổ về thân thể của nàng ta, nàng ta chỉ kịp hét lên một tiếng, rồi gục trên mặt đất không tiếng động nào.

Cảnh tượng này khiến toàn bộ người trong ghế lô và mọi người ở Thiên Hương lâu sợ hãi.

Sau đó là những tiếng la hét chói tai.

“A! Có thích khách!”

“Mau bắt lấy thích khách!”

“Giết người rồi, cứu mạng á!”

Sau khi hắc y nhân giết xong Nha Nhi liền chém qua chỗ mấy vị công tử ở trong ghế lô, mọi người trong nháy mắt đều chạy toán loạn, có người trốn sau tấm bình phong, có người trốn dưới gầm bàn, có người trốn sau cửa, còn có người trực tiếp nhảy qua cửa sổ xuống.

Trịnh Thiếu Lăng lại kém may mắn hơn, trốn ở cửa bị hắc y nhân bắt được, một đao đem huyết mạch của anh ta cắt đứt. (Mọi người biết mất gì ở giữa rồi đó.)

Hắn ta hét lên rồi ngã trên mặt đất, máu chảy không ngừng.

Một đội quan binh xông vào.

Thích khách trực tiếp nhảy qua khỏi cửa sổ bỏ trốn.

Dưới mắt thiên tử, có người dám công khai ám sát ở tửu lâu lớn nhất hoàng thành Đại Càn quốc, chính là thách thức uy quyền của thiên tử.

Hoàng đế phẫn nộ, ngay lập tức lệnh cho đại lý tự khanh, Cố Kinh Thần điều tra.

Khi Diệp Minh Triệt hồi phủ đã là đêm khuya.

Diệp Bá Giản nghe được hắn đã trở về, cùng Cố Dung vội vàng ra cửa xem thử.

Cố Dung lo lắng hỏi: “Sao lại đụng phải ám sát thế này?”

Diệp Bá Giản: “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”

Tin tức hai người bị ám sát không lâu sau đó được nha môn truyền tới, nói rằng mục tiêu ám sát là Diệp Minh Triệt trong ghế lô, có người bị thương, có người tử vong, bảo bọn họ chờ tin tức.

Hai người họ đều rất lo lắng.

Cô Dung lo lắng cho sự an toàn của Diệp Minh Triệt.

Diệp Bá Giản lo lắng là tính kế thất bại.

Diệp Minh Triệt vẻ mặt mệt mỏi, “Đừng nói nữa, ăn cơm ăn rất ngon, Trịnh Thiếu Lăng nói có Thiên Hương lâu có người xướng khúc xinh đẹp gọi nàng tới góp vui, kết quả người vừa mới đến, thích khách đã tới rồi. Trực tiếp giết nữ tử đó, còn làm Trịnh Thiết Lăng bị thương. Nếu không phải quan binh tới mau, ta hiện tại không biết đã nằm hay đứng thẳng nữa.”

Cố Dung dùng sức vỗ nhẹ vào ngực hắn.

“Hừ, nói vớ vẩn cái gì đấy!”

Bà lạnh lùng liếc nhìn Diệp Bá Giản, phát hiện sắc mặt ông ta trắng bệch.

Cố Dung cười lạnh trong lòng.

Là nghe thấy tin nữ tử kia bị chém chết nên quá kinh ngạc nhỉ!

Cố Dung vỗ nhẹ vai Diệp Minh Triệt, nhẹ nhàng nói: “Ngươi hôm nay sợ hãi rồi, ta nhờ người đi nấu canh an thần cho ngươi rồi, ta đưa ngươi đi uống.”

Diệp Bá Giản đang thất hồn lạc phách trực tiếp bị bà bỏ lại đằng sau.

-----------

edit: Cá Lóc

break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc