Cả Nhà Bị Oan Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta, Hoàn Toàn Hắc Hóa

Chương 6: Chủ mẫu Hầu phủ vùng lên! Hòa ly đi!

Trước Sau

break

Cố Dung cùng Diệp Minh Triệt ngay lập tức kinh ngạc!

Cũng không cần làm lớn vậy!

Không cần phải liều mạng như vậy!

Nhưng mà…

Sắc mặt Cố Dung ngay lập tức tối sầm lại.

Tiệc rượu đêm nay hóa ra lại là âm mưu của Diệp Bá Giản sao?

Bà ấy bây giờ sẽ chờ, nếu tiếng lòng của Diệp Tịnh Nguyệt là sự thật, Diệp Bá Giảm nhất định sẽ tới đây tìm cách làm cho Diệp Minh Triệt rời đi!

Cố Kinh Thần ở một bên không nói gì, nhưng đối với tiếng lòng của Diệp Minh Nguyệt hắn có chút hoài nghi.

Sủng phi nửa tháng sau?

Đương kim hoàng đế bởi vì cái chết của tiên hoàng hậu trước đó đã nhiều năm không tuyển tú, sẽ đột nhiên xuất hiện một hoàng phi?

Bản thân chuyện này có chút buồn cười.

Diệp Minh Triệt bên này từ chối Trịnh Thiếu Lăng, quả nhiên, không bao lâu sau, Diệp Bá Giản lại đến đây.

“Phu nhân.”

Người còn chưa đến, giọng đã truyền tới rồi.

Sắc mặt Cố Dung trong chốc lát trở nên lạnh lùng.

Trong quá khứ bà ấy cùng Diệp Bá Giản khi có cãi nhau, Diệp Bá Giản chưa bao giờ chủ động dỗ dành hay xin lỗi bà, mọi lần đều là bà phải tìm đến hắn trước.

Có một tháng một lần, bà ấy không chủ động đến tìm hắn, hắn cũng không nhắc đến bà.

Lần này, bọn họ cũng mới tan rã trong không vui.

Hắn bây giờ liền vội vã đi đến đây.

Ha!

Cố Dung nháy mắt với Cố Kinh Thần bên này.

Cố Kinh Thần lập tức hiểu ý, đứng dậy đi ra phía sau bình phong.

Diệp Bá Giản đã bước vào rồi, phụng phịu.

“Phu nhân, Thanh Thanh vẫn đang ở bên kia khóc, nàng nhất định không tới xem thử sao?”

Cố Dung sắc mặt lạnh lùng.

“Không đi, ta còn muốn ở cùng Nguyệt Nhi.”

Diệp Minh triệt ở một bên than thở.

“Nàng ta mới không dám chết, chỉ là dọa người thôi, lần này chỉ như vậy thì về sau càng quá đáng hơn, nương, người cũng đừng đi tới đó!”

“Ngươi câm miệng lại!”

Diệp Bá Giản tức giận, trực tiếp cầm tách trà trên bàn đập vỡ, cũng may Diệp Minh Triệt thông minh né kịp, chén trà rơi trên mặt đất vỡ thành nhiều mảnh.

Cố Dung cũng tức giận!

“Hầu gia!”

Ánh mắt phẫn nộ của Diệp Bá Giản dừng lại trên người Diệp Minh Triệt, “Ngươi còn ở đây làm gì nữa! Cút đi!”

[Phụ thân cặn bã cố ý! Cố ý tức giận đuổi tam ca đi! Để tam ca rơi vào bẫy! Ác độc, rất ác độc!]

Những lời này cũng như là tiếng lòng của Cố Dung và Cố Minh Triệt.

Hổ độc không ăn thịt con!

Diệp Bá Giản tên súc sinh này!

[Phụ Thân cặn bã quả nhiên là đồ khốn nạn! Chỉ như vậy, nữ nhân kia trong tiệc rượu tối nay cũng có tám phần giống tiên hoàng hậu, người vất vả như vậy mới tìm thấy. Hơn nữa thời gian vào cung cũng sắp tới, hôm nay Diệp Minh Triệt nhất định phải đến đó, nếu không lần sau nhất định không có cơ hội.]

Có thể nghe được tiếng lòng của Diệp Tĩnh Nguyệt ba người họ đều giật mình.

Giống tám phần với tiên hoàng hậu sao?

Đâu cũng là tiếng sét lớn a!

Cố Kinh Trần trước đó còn hoài nghi tiếng lòng của Diệp Tĩnh Nguyệt, hắn không thừa nhận hoàng đế sẽ có sủng phi mới, nhưng nếu người này giống tám phần với tiên hoàng hậu thì…

Như vậy mọi thứ đều hợp lý.

[Phụ thân cặn bã thật quá đáng! Vì hãm hại tam ca thậm chí còn đe dọa biệt giam uy hiếp người ta! Ta sẽ không để tam ca bị ngươi tính kế đâu! Dao của ta đâu? Dao của ta! Tới đây, cắt ngón tay đi!]

Cố Dung lao về phía trước một bước, nắm lấy tay Diệp Tịnh Nguyệt đặt vào trong lòng bàn tay, giữ cẩn thận trong lòng bàn tay, để ngăn nàng thực sự sẽ cắt tay vì cảm xúc bốc đồng.

Không cần thiết, thật sự không cần đến mức này!

Cố Dung vội nói với Diệp Minh Triệt: “Minh Triệt, ngươi mau đến phòng thu chi lấy bạc, ra ngoài mua vài thứ tốt về cho muội muội ngươi đi.”

Diệp Minh Triệt cũng không muốn Diệp Tịnh Nguyệt đứt tay.

Nhanh chóng đồng ý rồi chạy ra ngoài.

Không đi quán rượu cũng có nhiều cách, cũng không cần thiết phải để Diệp Tịnh Nguyệt cắt ngón tay.

Diệp Tịnh Nguyệt nhìn thấy Diệp Minh Triệt chạy rồi, lo lắng.

“Nương, đừng để tam ca đi, ta thích tam ca, ta muốn đi theo huynh ấy.”

Diệp Bá Giãn đập mạnh vào bàn: “Vô lý! Ngươi với tam ca ngươi nam nữ khác biệt, theo cái gì mà theo! Quả nhiên là nữ nhân thôn quê, cũng không cần mặt mũi!”

Cố Dung hừ lạnh.

“Đúng vậy! Những người nuôi lớn trong phủ rất có mặt mũi, biết thân phận chính mình không thể tồn tại, thấy Nguyệt Nhi trở lại nhận thân phận, lập tức dùng thủ đoạn tự sát để dọa người.” Lời trong miệng Cố Dung tràn đầy khinh thường, “Quả nhiên bên dã thú bên ngoài, thủ đoạn bỉ ổi!”

Diệp Bá Giản nhìn Cố Dung với vẻ khó tin.

Trong ấn tượng của hắn, Cố Dung luôn là tiểu thư khuê các đoan trang nhã nhặn lịch sự, lời nói cử chỉ đều có giáo dưỡng.

Nhưng bây giờ lời nói đều từ trong miệng bà ấy ra, quả thực từng chữ đâm vào tim, thậm chí còn có thể gọi là không đứng đắn!

“Phu nhân, nàng sao lại nói Thanh Thanh như vậy? Thanh Thanh hôm nay quả thật làm sai, nàng ta chỉ cảm thấy không an toàn, nàng không thể bao dung cho nàng ta một chút sao?”

Cố Dung lạnh lùng nhìn hắn một cái.

“Nguyệt Nhi lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy, Hầu gia có từng bao dung cho nàng? Thanh Thanh trong lòng hầu gia có phần nặng hơn, trong lòng ta Nguyệt Nhi nặng hơn. Ngài không xem trọng Nguyệt Nhi, giống như ta không xem trọng Thanh Thanh vậy.”

“Phu nhân!” Diệp Bá Giản lúc này thật sự tức giận rồi, “Thái độ này của nàng, còn là phong thái của chủ mẫu Hầu phủ nữa không? Chức chủ mẫu Hầu phủ này, nàng là không muốn nữa sao!”

“Đúng!” Cố Dung bây giờ đã biết bản chất thật của tra nam, một chút cũng không muốn nuông chiều hắn nữa.

“Chủ mẫu Hầu phủ này ta một khắc cũng không muốn làm, hòa ly đi!”

Đồng tử Diệp Bá Giản mở to!

“Phu nhân, nàng có biết nàng đang nói cái gì không hả?”

Cố Dung chậm rãi uống một ngụm trà, lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.

“Không phải là Hầu Gia đã nói sao, ta không có phong thái của chủ mẫu Hầu phủ sao?”

Diệp Bá Giản bị á khẩu.

Hắn chỉ muốn uy hiếp Cố Dung, kết quả Cố Dung trực tiếp muốn hòa ly?

Loạn rồi, đều loạn hết rồi.

Hắn lúc này phất tay áo: “Phu nhân, nàng là đang cố tình gây sự!”

Nói xong hắn liền phất tay áo bỏ đi nhanh chóng.

Đúng như dự đoán Diệp Bá Giản tức giận bỏ đi rồi, Cố Dung cười lạnh.

Lấy hưu thê để uy hiếp bà?

Nực cười!

“Thần Nhi!”

Cố Kinh Thần đi ra.

Cố Dung đã nghe thấy nội tâm giằng co háo hức của Diệp Tinh Nguyệt, bà nói trước mặt Diệp Tịnh Nguyệt: “Thần Nhi, Trịnh Tam công tử kia cũng không phải người tốt, hắn hôm nay sợ sẽ gặp rắc rối ở tiệc rượu, ngươi đi xem thử đi.”

Cố Kinh Thần lễ phép cúi đầu.

“Cô mẫu yên tâm.”

Sau đó hắn nở nụ cười ôn hòa với Diệp Tịnh Nguyệt, bóng dáng mảnh khảnh rời đi với những bước đi tao nhã.

[A! Có Cố Kinh Thần quan sát, tam ca nhất định không có chuyện gì. Nữ nhân kia giống tiên hoàng hậu, Cố Kinh Thần nhất định sẽ nhìn ra. Dù sao hắn hôm nay mới nhìn thấy bức họa của tiên hoàng hậu. Chỉ cần nhìn thấy nữ tử đó, đại lão Cố Kinh Thần quyền mưu nhất định có thể đoán ra được khúc mắc trong chuyện này.]

Bước đi của Cố Kinh Thần không dừng lại, ánh mắt trở nên sâu thẳm lạ thường.

Hắn cũng mới hôm nay nhìn thấy bức họa của tiên hoàng hậu.

Gần đây, hoàng thành tràn ngập nguy cơ tứ phía, quốc công nói rằng quốc công phủ chắc chắn không thể tránh khỏi kiếp nạn này

Hắn lúc này chắc chắn rằng Diệp Tịnh Nguyệt chính là chìa khóa phá vỡ tình thế.

Cố Kinh Thần đi rồi, Cố Dung nói với Cẩm Tú: “Cẩm Tú, từ hôm nay trở đi, tất cả khoản chi tiêu của Hầu phủ thực hiện theo quy tắc quy định, khoản chi tiêu thừa thải cũng không được lấy bạc. Ngoài ra, bạc của phố hồ lô bên kia cũng ngừng lại.”

Phố Hồ Lô, chính là nơi thu xếp của Cố Ánh Tuyết.

Đôi mắt của Cẩm Tú tràn đầy sự phấn khích.

Đại tiểu thư quyết đoán tỉnh táo trong ký ức nàng ta đã quay trở lại rồi!

break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc