Cả Nhà Bị Oan Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta, Hoàn Toàn Hắc Hóa

Chương 5: Tam ca, ca sắp tới sẽ bị cắt đứt căn tử a

Trước Sau

break

“Nương! Muội muội ta đâu rồi?"

Một giọng nói hấp tấp truyền tới, ngay sau đó một bóng người ngang ngược nhanh chóng chạy vào, hắn trước tiên là nhìn Diệp Tịnh Nguyệt, mỉm cười đi tới bên cạnh Diệp Tịnh Nguyệt, lấy ra một con rối đầu hổ.

“Muội muội, đây là lễ gặp mặt cho muội.”

Diệp Minh Triệt vừa mới xuất hiện liền làm dịu nội tâm đang gợn sóng của Cố Dung, bà mỉm cười giới thiệu với Diệp Tịnh Nguyệt.

“Đây chính là tam ca của ngươi.”

Diệp Tịnh Nguyệt vui vẻ nhận lấy, “Cảm ơn tam ca.”

[Ngoài kia chẳng ai hiểu hắn, tam ca có tấm lòng trong sáng, tâm tư thuần khiết. Trong Hầu phủ, chỉ có hắn nhìn ra Diệp Thanh Thanh là kẻ giả dối, sự không ưa của hắn đối với Diệp Thanh Thanh cũng rõ ràng thể hiện trên mặt.]

Cố Dung dừng lại.

Bà ấy không biết giải thích thế nào.

Dù sao, Diệp Minh Triệt thực sự là mớ hỗn tạp.

Nụ cười rạng rỡ trên mặt Diệp Minh Triệt cứng đờ.

Diệp Minh Triệt không thấy Diệp Tịnh Nguyệt lên tiếng, lại nghe thấy những đánh giá về hắn.

Hắn đây là… Nghe thấy tiếng lòng của muội muội?

Trong lòng muội muội… Có vẻ thực sự không thích hắn!

Làm sao bây giờ, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Diệp Tịnh Nguyệt hắn đã cảm thấy đây chính là muội muội của hắn.

Lớn lên khả ái đáng yêu, nhu thuận như nước, đặc biệt đáng yêu.

Không giả bộ như Diệp Thanh Thanh!

Khi Diệp Minh Triệt đang cảm thấy mất mát, tiếng lòng của Diệp Tịnh Nguyệt lại lần nữa vang lên.

[Người ngoài không hiểu được hắn, tam ca là người có tấm lòng trong sáng, hắn là một người chân thật tâm hồn trong sáng. Cả Hầu phủ, chỉ có hắn nhìn ra Diệp Thanh Thanh là trà xanh, trên mặt đều là không thích Diệp Thanh Thanh.]

[Điều này làm dẫn đến việc Diệp Thanh Thanh ngầm ngáng chân hắn, cùng với sự chỉ trích từ phụ thân cặn bã, đã biến tam ca tốt nhất của ta trở thành một tay ăn chơi ngu dốt! Rõ ràng hắn vừa thuần túy vừa cởi mở! Tam ca tốt vô tội, thật oan uổng Đau lòng cho tam ca!]

Diệp Minh Triệt cảm động đến suýt khóc.

Ai hiểu chứ!

Mấy năm nay ở trong Hầu phủ, mọi người đều cảm thấy hắn không có học vấn không có chức vụ gì, cả ngày đối nghịch với Diệp Thanh Thanh, một chút cũng không chuyện!

Lại không biết rằng Diệp Thanh Thanh ở sau lưng ngáng chân hắn, hắn hoàn toàn gặp bất lợi!

Nhưng không ai tin hắn, đều cảm thấy hắn hồ đồ chướng mắt với Diệp Thanh Thanh!

Cái nồi này hắn mang suốt mấy năm liền!

Diệp Minh Triệt hưng phấn kéo tay áo Diệp Tịnh Nguyệt, lòng muốn ngay lập tức bế nàng lên cao.

“Muội muội à! Ngươi quả nhiên là muội muội thật của ta! Ta vừa thấy ngươi liền thích ngươi! Ngươi yên tâm, về sau ở trong phủ, ca ca bảo vệ ngươi! Tuyệt đối không để người khác bắt nạt ngươi!”

Đương nhiên người khác chính là đang nói tới Diệp Thanh Thanh.

Nghe nói muội muội hắn hôm nay trở về Diệp Thanh Thanh liền làm loạn đòi tự sát, thật sự tâm địa xấu xa mà!

Hắn nhất định phải bảo vệ tốt muội muội của chính mình.

Diệp Tịnh Nguyệt mỉm cười nhu thuận.

“Cảm ơn tam ca, ta cũng rất thích ca ca.”

Sau đó Diệp Minh Triệt mới nhìn thấy Cố Kinh Thần bên này, vẻ mặt lập tức vui sướng.

Hắn ngưỡng mộ nhất chính là Cố Kinh Thần.

“Biểu ca, ca cũng ở đây!”

Sau đó ánh mắt dừng lại ở trên hộp lễ vật của Cố Kinh Thần đặt ở trên bàn, lập tức hưng phấn kêu lên.

“Oa! Hóa ra đó là Hạnh Hoa Tô của Thất Trai các!”

Cố Kinh Thần thế mà theo lễ vậy như vậy đến đây, quả thực quá hoành tráng!

Hắn nóng lòng muốn mở hộp lễ vật.

Cố Dung ở một bên bất lực lắc đầu.

“Đây là lễ vậy mà biểu ca tặng cho muội muội ngươi.”

Diệp Minh Triệt khích động: “Nhi tử biết, ta sẽ mở ra cho muội muội. Muội muội, cái này là Hạnh Hoa Tô của Thất Trai các, một tháng có ra mười hộp, thậm chí có tiền cũng chưa chắc mua được, ngươi mau qua nếm thử chút đi.”

Không hổ là một vật phẩm xa xỉ.

Một hộp chỉ có sáu miếng.

Mỗi miếng cũng rất nhỏ, giống như những viên đường.

Nàng cầm một miếng lên cắn một cái, lập tức mắt sáng lên vì ngạc nhiên.

“Oa! Ăn ngon quá!”

Vừa thơm vừa mềm lại vừa giòn, độ ngọt vừa phải, thơm dẻo vừa phải, tuyệt đối là món ăn ngon nhất!

Diệp Minh Triệt vội vàng đưa cho Diệp Tịnh Nguyệt một miếng khác.

“Ăn ngon vậy ngươi liền ăn thêm một chút đi.”

Diệp Tịnh Nguyệt cũng cầm lấy đưa cho Diệp Minh Triệt một miếng.

“Tam ca, ca cũng dùng thử đi.”

Diệp Tĩnh Nguyệt còn đưa qua cho Cố Dung và Cố Kinh Thần, “Nương, biểu ca, hai người cũng nếm thử chút đi.”

Cố Kinh Thần dịu dàng mỉm cười.

“Ta không cần.”

Cố Dung cũng mỉm cười lắc đầu, “Hai người các ngươi ăn đi.”

Diệp Minh Triệt không nhịn được mùi thơm này, cũng nếm thử một miếng.

Hắn chỉ nếm thử một miếng, còn lại đều để cho muội muội.

Diệp Minh Triệt vừa ăn vừa một bên hỏi han Diệp Tịnh Nguyệt một cách ân cần.

“Muội muội, ngươi ở bên ngoài có chịu khổ không?”

“Muội lớn lên ở đâu? Đối phương có đánh ngươi không?”

“Trên người ngươi có vết thương nào không, nhanh nói cho ca ca, ca ca tìm đại phu đến kiểm tra thử.”

Diệp Tịnh Nguyệt ngoan ngoãn trả lời.

“Không chịu khổ. Lớn lên trong một nhà làm nông, bọn họ rất chất phác, không có đánh muội. Ta cũng chẳng có thương tích gì, huynh không cần mời đại phu tới thăm khám cho ta.”

Huynh muội lần đầu mới gặp nhau, tình cảm cũng rất tốt.

Cố Dung nhìn thấy cảnh này cảm thấy rất ấm áp, đây mới là tình cảm trong sáng của huynh muội.

Nhưng khi ánh mắt bà nhìn thấy Cố Kinh Thần quân tử đoan chính, ánh mắt hơi tối lại.

Thân phận của Cố Kinh Thần…

“Tam thiếu gia.” Tên sai vặt Nguyên Bảo của Diệp Minh Triệt đứng ở cửa, “Trịnh thiếu gia đang đợi người ở cửa.”

Những lời này đã thu hút sự chú ý với Diệp Tịnh Nguyệt, Diệp tịnh Nguyệt ngay cả ăn đều không để ý, ôm lấy ống tay áo Diệp Minh Triệt.

“Tam ca, muội vừa mới về, trong phủ muội vẫn còn cảm thấy xa lạ, ca có thể ở lại với muội không?”

[Không thể để cho tam ca đi được, tiệc rượu hôm nay của tam ca chính là cái bẫy của Trịnh Thiếu Lăng này vì huynh mà giăng ra! Trong bữa tiệc rượu tam ca sẽ hội ngộ một phụ nữ yếu đuối cần giúp đỡ, khơi dậy mong muốn bảo vệ của tam ca, huynh liền thay nữ tử giải vây, hơn nữa còn an bài cho người ta một nơi ở.]

[Kết quả nữ tử này nửa tháng sau trở thành sủng phi của hoàng đế, trực tiếp ở trước mặt hoàng dế tố cáo tam ca ước hiếp đàn ông thống trị phụ nữ! Hoàng đế phẫn nộ, trực tiếp cắt đứt huyết mạch của tam ca, đem huynh giam cầm ở phật đường suốt đời…]

Lòng Cố Dung run lên.

Diệp Minh Triệt trong lòng co rụt lại, theo bản năng đưa tay đặt nơi không thể diễn tả được của hắn. (Biết chỗ nào rồi ehe)

Sắc mặt trắng bệch, cơ thể cứng ngắc.

Hắn sẽ thảm như vậy sao?

Bị cắt đi huyết mạch luôn?

Còn bị giam cầm ở phật đường cả đời?

Mà tất cả điều này đều là kế hoạch Trịnh Thiếu Lăng giăng ra cho hắn?

Run rẩy sau đó chuyển sang ngọn lửa bùng cháy!

Hắn xem Trịnh Thiếu Lăng là huynh đệ, kết quả lại bị Trịnh Thiếu Lăng tính kế hại hắn?

Cố Dung đã bình tĩnh lại, nói với Diệp Minh Triệt: “Muội muội ngươi vừa mới về, không cảm thấy an toàn, ngươi làm ca ca, ở lại với nàng đi.”

Diệp Minh Triệt gật đầu như giã tỏi.

Vội nói với Nguyên Bảo: “Ngươi đi nói với Trịnh Tam, ta hôm nay ở cùng muội muội, không đi.”

[Phù~ Tam ca ở đây từ chối, nhưng phụ thân cặn bã cũng tham gia vào âm mưu này, hắn không để tam ca như vậy tránh đi được. Lát nữa hắn nhất định sẽ nghĩ cách khiến cho tam ca đi tham gia tiệc rượu, làm sao bây giờ?]

[Không được! Không thể để tam ca gặp chuyện không may! Ta là một người trầm tính nữa, nếu nói quá nhiều mẫu thân có thể cảm thấy ta đang gây sự. Vậy ta liền cắt một ngón tay, dùng khổ nhục kế. Ta bị thương nặng như vậy, giữ tam ca cũng không quá đáng phải không? Dù sao ngón tay của ta cũng sẽ mau chóng hồi phục thôi.]

break
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc