Chân Khâm thấy Ôn Hướng Dương khách khí như vậy, cũng không nói thêm nữa, chỉ cười cười: “Vậy em đi trên đường cẩn thận.”
“Ân, anh Chân, vậy anh đi đi.” Ôn Hướng Dương tạm biệt Chân Khâm, liền mang theo ŧıểυ Q đi ra ngoài tản bộ.
Chân Khâm kỳ thật cũng không muốn đi ra ngoài, anh ta nhìn Ôn Hướng Dương rời đi, thu hồi tầm mắt, lại vào quán cà phê.
Trong quán cà phê, Chân Khâm là một đại soái ca khiến không ít người rất yêu thích, Chân Khâm lại có vẻ rất quan tâm Ôn Hướng Dương, các cô thấy Chân Khâm muốn đưa Ôn Hướng Dương, Ôn Hướng Dương còn cự tuyệt, một đám đều bắt đầu nảy sinh ghen ghét.
“Cô ta cho rằng cô ta là cái thứ gì, anh Chân đưa về bất quá là cho cô ta mặt mũi, vậy mà cư nhiên từ chối không biết xấu hổ.”
“Chính là…. Tôi chính là vì anh Chân mà tới đậy làm việc. Anh Chân cũng chưa nói qua muốn đưa tôi về. Cô ta thì có gì tốt? Dáng người không bằng tôi, khuôn mặt không bằng tôi. Tiền cũng không có, anh Chân cư nhiên lại muốn đưa cô ta về.”
“Chờ cô ta lần sau tới, thế nào cũng phải dạy cô ta một bài học. “
Hành động vô tình của Chân Khâm cư nhiên lại rước cho Ôn Hướng Dương một đống kẻ địch, Ôn Hướng Dương lại hoàn toàn không biết. Lúc này Ôn Hướng Dương đang cùng ŧıểυ Q đi trên vỉa hè.
Mộ Lăng Khiêm không bồi cô, cô còn có ŧıểυ Q không phải sao?
Ôn Hướng Dương cùng ŧıểυ Q đi ngang qua một sạp bán báo, nhìn báo của ngày hôm nay, cô vô thức dừng lại: “ Chủ quán à, tôi lấy một tờ báo.”
“Được rồi, cô cứ lấy đi.”
Ôn Hướng Dương thanh toán tiền, vừa mở ra xem liền thấy ở mặt trên viết: “ Người điều hành tập đoàn Mộ thị xảy ra vấn đề, cổ phiếu sụt giảm mạnh.”
Ôn Hướng Dương nhìn tin tức này, trong lòng đầy lo lắng.
Nhưng nghĩ lại không đúng a.
Mộ Lăng Khiêm tối hôm qua có trở về nhà, cô tuy rằng đã ngủ, nhưng buổi sáng cô tỉnh lại, lại có thể nhìn thấy chút dấu vết của Mộ Lăng Khiêm, hắn chắc chắn đã tới phòng của cô.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Ôn Hướng Dương có chút sốt ruột, cô lấy di động ra liền gọi cho Mộ Lăng Khiêm.
Chuông di động vang một phút đồng hồ, mới có người tiếp.
“Uy, Mộ thiếu, tin tức trên báo là như thế nào?” Ôn Hướng Dương nôn nóng hỏi.
“Không có việc gì, em cứ ở nhà cho tốt, đừng có chạy loạn.”
“ŧıểυ Q, đi, chúng ta đi tìm Mộ thiếu.” Ôn Hướng Dương bế ŧıểυ Q lên, liền đánh một chiếc taxi, kêu tài xế tới Mộ Thiên.
Mộ Lăng Khiêm rốt cuộc đang làm cái gì?
Cô không hiểu biết về kinh doanh, nhưng cũng biết cổ phiếu Mộ thị bị sụt giảm ý gì.
Cùng lúc đó, Lâm Hạo cũng ở nhà nhìn báo, thấy mưu kế của mình đã thực hiện được, anh ta đầu tiên là nhịn cười, sau đó lại đã là nhịn không được điên cuồng phá lên cười.
Mộ thị cổ phiếu sụt giảm mạnh.
Anh ta còn nhân cơ hội kiếm lời một số tiền.
Anh ta sẽ làm người của Mộ gia chết cũng không thể tin được. Chờ đi, tất cả kế hoạch anh ta đã nắm rõ.
Loại cảm giác nắm giữ vận mệnh của người khác, cảm giác được khống chết thế giới, thật là quá mỹ diệu.
Trần Vân Hi nghe được tiếng cười của Lâm Hạo, từ trên lầu đi xuống dưới, nhìn bộ mặt dữ tợn của Lâm Hạo đang cười điên cuồng, cô ta có chút sợ hãi.
Cô ta lúc trước lấy Lâm Hạo, bất quá là bởi vì Lâm Hạo gia thế rất tốt, tính tình, tướng mạo cũng tốt hơn nhiều người, lại không nghĩ rằng mới ngắn ngủi nửa năm, Lâm Hạo cư nhiên liền biến thành bộ dáng như quỷ thế này.