Lâm Hạo âm trầm, khủng bố, khuôn mặt còn lộ ra vẻ đáng khinh cùng điên cuồng.
Cái này làm cho kẻ rất giỏi về tâm kế Trần Vân Hi cũng cảm thấy sợ hãi.
“Vợ à, mau lại xem cổ phiếu Mộ gia đang tụt dốc không phanh này”. Lâm Hạo thấy Trần Vân Hi, anh ta liền đi lên trước, thô bạo đem Trần Vân Hi kéo tới trước mặt chính mình, đem báo nhét vào tay cô ta.
Trần Vân Hi kỳ thật đã có chút hối hận, cô ta chỉ là tưởng bắt cóc Ôn Hướng Dương, uy hiếp Mộ gia buông tha bọn họ, làm Lâm Hạo vứt bỏ Ôn Hướng Dương, làm Ôn Hướng Dương nếm thử cảm giác sống không bằng chết, lại không nghĩ rằng, sự tình sẽ phát triển trở thành như vậy.
Bất quá, hiện tại hối hận cũng vô dụng.
Trần Vân Hi rất rõ, chỉ cần cô ta dám ở trước mặt Lâm Hạo biểu lộ ra vẻ hối hận, Lâm Hạo khả năng sẽ giết cô ta.
Huống chi, trước kia Ôn Hướng Dương chưa chết, cô ta còn có thể đem Ôn Hướng Dương đạp ở dưới chân, giờ Ôn Hướng Dương đã chết rồi. Nghĩ vậy Trần Vân Hi rất là hưng phấn cùng đắc ý.
“ Anh à, anh thật là quá lợi hại.” Trần Vân Hi ôm Lâm Hạo liền hôn một cái.
Lâm Hạo cười ha ha, ánh mắt cực độ vặn vẹo nói: “ Em chờ xem, chờ anh đem Mộ thị đạp dưới chân, đem mấy người Mộ gia kia đều đạp dưới chân.”
Ôn Hướng Dương, cô không cần tôi, còn tìm Mộ gia làm chỗ dựa?
Tôi đây liền để cô nhìn xem, Mộ gia là cái rắm, tôi đây mới là thần!
——————-
Mộ thiên.
Ôn Hướng Dương mang theo ŧıểυ Q xuống xe, mới vừa đi vào bên trong, cô liền gặp được người nhân viên quen khi lần đầu tới đây, vị nhân viên kia còn nhớ rõ Ôn Hướng Dương, thấy Ôn Hướng Dương lại lần nữa xuất hiện, ánh mắt anh ta sáng lên, lại lần nữa nhiệt tình đi tới.
Nhưng anh ta một câu cũng chưa nói được, trợ lý Trương đã xuất hiện.
Trợ lý Trương thấy Ôn Hướng Dương cư nhiên tới công ty, liền bước nhanh tới trước mặt Ôn Hướng Dương, kêu lên: “Ôn ŧıểυ thư, cô là tới tìm sao?”
Ôn Hướng Dương gật gật đầu: “Mộ thiếu hiện tại ở công ty sao?”
“Hiện tại có chút việc cần xử lý.” Trợ lý Trương muốn nói gì đó nhưng lại thôi, tạm dừng một giây nói: “Ôn ŧıểυ thư, không bằng cô đi về trước.”
Ôn Hướng Dương chú ý tới một giây chần chờ của trợ lý Trương, cái này làm cho cô càng thêm hoài nghi.
Mộ Lăng Khiêm có phải xảy ra chuyện gì?
Tuy rằng, người đàn ông kia rất mạnh mẽ, nhưng cô vẫn có chút lo lắng.
“ Trợ lý Trương, anh có thể đưa tôi đi gặp Mộ thiếu không? Tôi chỉ là muốn đi xem anh ấy, trên người anh ấy còn có thương tích, tôi lo lắng thân thể anh ấy sẽ không chịu được.”
Trợ lý Trương nhìn Ôn Hướng Dương lắc lắc đầu: “Ôn ŧıểυ thư, cô vẫn là đi về trước đi.”
Ôn Hướng Dương ngẩng đầu nhìn trên lầu một cái.
Cô không muốn làm khó xử trợ lý Trương, mang theo ŧıểυ Q đi ra ngoài, nhưng cô cùng ŧıểυ Q không đi mà đứng ở cửa, chờ Mộ Lăng Khiêm xuất hiện.
Nhưng cô đợi thật lâu, không thấy Mộ Lăng Khiêm, nhưng lại thấy Ôn Lợi Thịnh.
Nhìn thấy Ôn Lợi Thịnh, Ôn Hướng Dương thần kinh trong nháy mắt liền căng thẳng.
Ôn Lợi Thịnh như thế nào lại ở chỗ này?
Đúng rồi, hạng mục hợp tác kia, hẳn là sắp hết hạn, Ôn Lợi Thịnh đây là tới tìm Mộ Lăng Khiêm nói chuyện hợp tác sao?
Xem tâm tình Ôn Lợi Thịnh có vẻ rất tốt, khoé miệng cười rất tươi, sắc mặt Ôn Hướng Dương dần dần trầm xuống.
Mộ Lăng Khiêm không có ra.
Ôn Hướng Dương chờ tới 9 giờ tối, Mộ Lăng Khiêm cũng không có ra ngoài.
ŧıểυ Q vẫn luôn ghé vào bồi Ôn Hướng Dương.
Lúc này đã là mùa đông, Nam Đức buổi tối rất lạnh Ôn Hướng Dương mặc cũng không nhiều, cô chỉ có thể ôm ŧıểυ Q để sưởi ấm, chờ Mộ Lăng Khiêm.
Không biết đợi bao lâu, tới khi cô lạnh đến ôm ŧıểυ Q cũng sắp chịu đựng không nổi, trên người cô đột nhiên được phủ lên một lớp quần áo, người cũng bị một bàn tay to kéo lên, bị chặn ngang ôm vào lồng ngực.