Lý Lam Hi đã đem Ôn Hướng Dương trở thành bạn thân duy nhất, Nghiêm Hân tính tính, bằng hữu của cô không thể nào tìm thấy 1 người nam nhân ưu tú như Mộ Lăng Khiêm, cũng tuyệt đối không thể cả ngày vô năng mà vây quanh Nghiêm Khắc như vậy.
Ở thế giới quan của Lý Lam Hi, cũng đã gặp qua đủ loại đàn ông ưu tú, có đối lập, mới có thể tự nguyện mà rời xa cái loại nam nhân vô dụng này.
Mà Nghiêm Khắc ở trong mắt cô, liền thuộc về là nam nhân vô dụng.
Lý Lam Hi sau khi rời đi, tàm mắt Ôn Hướng Dương liền dừng ở trên người Nghiêm Khắc. Nếu cô đoán không sai bệnh viện tư nhân này cũng là của nhà Hoa Úc. Trong đây khẳng định cũng là cơ sở ngầm của Mộ Lăng Khiêm, cô thực lo lắng Nghiêm Khắc tới thăm cô liền bị Mộ Lăng Khiêm biết, Mộ Lăng Khiêm nói là làm được.
Cô thấy Nghiêm Hân không mang Nghiêm Khắc quay về, cô liền đỡ lấy tay xe lăn của anh ta, xoay người đem Nghiêm Khắc hướng phòng bệnh của anh ta mà đẩy đi, vừa đẩy vừa giải thích: “Anh trai, chân của anh còn chưa có tốt, em đưa anh trở về nghỉ ngơi.Em không có việc gì, anh không cần tới xem em.”
Hành động cùng lời nói của Ôn Hướng Dương, làm Nghiêm Khắc trầm mặc.
Anh ta qua một hồi lâu mới nói: “Hướng Dương, em có phải hay không cũng cảm thấy anh rất vô dụng?”
Nghiêm Khắc hỏi làm Ôn Hướng Dương tạm thời đứng yên, hai người cứ như vậy tạm dừng ở chỗ hành lang.
“Hướng Dương, anh thực xin lỗi……”
“Anh, nên nói xin lỗi là em mới đúng.” Ôn Hướng Dương ý thức được hành động của chính mình đã làm Nghiêm Khắc bị tổn thương. Anh ấy bị thương mà còn ngồi xe lăn tới đây thăm cô, nhưng cô lại muốn nhanh đưa anh trở về, miễn cho bị Mộ Lăng Khiêm phát hiện.
Có đôi khi, chính cô cũng không biết, cô vì cái gì sẽ để ý thái độ của Mộ Lăng Khiêm như vậy.
Là sợ hãi, hoặc là……
“Hướng Dương……”Tại thời điểm Ôn Hướng Dương thần thờ, Nghiêm Khắc duỗi tay đem tay của Ôn Hướng Dương đặt ở trên xe lăn, hắn nắm tay cô, hắn muốn nói, về sau sẽ không lại làm cô bị thương tổn, về sau tuyệt đối sẽ không phát sinh sự việc như ngày hôm qua.Chính là, hắn vừa mới bắt lấy tay của Ôn Hướng Dương, còn chưa kịp nói ra, Ôn Hướng Dương giống như là bị kim đâm, đột nhiên đem tay thu về, còn liên tiếp lùi lại vài bước, ánh mắt cực độ kinh ngạc sợ sệt, hận không thể cùng hắn không có quan hệ gì, nhìn về phía trước hắn.
Nghiêm Khắc quay đầu lại, theo tầm mắt của Ôn Hướng Dương từ chỗ hành lang nhìn qua.
Hình ảnh anh ta nhìn đến là Lý Lam Hi đang đứng chung một chỗ với 1 nam nhân, đồng tử của hắn cũng hơi co lại nửa phần, thậm chí tay nắm chặt 2 sườn xe lăn, ánh mắt lạnh mang theo đề phòng.
Là hắn!
Chính là người đàn ông đã liều chết cứu Hướng Dương!
Hắn ta cũng ở chỗ này!
Người nam nhân này như thế nào lại ở chỗ này? Vì cái gì Hướng Dương nhìn đến người hắn ta lại phản ứng như vậy? Chẳng lẽ Hướng Dương đã biết cái gì đó? Hoặc là Hướng Dương quen biết người nam nhân này? Còn có, vì cái gì người nam nhân này lại cùng xuất hiện với Lý Lam Hi?
Nghiêm Khắc trong đầu hiện lên vô số nghi hoặc, trong mắt tràn đầy lạnh nhạt cùng đề phòng. Nhưng vô luận trong đầu anh ta tồn tại nhiều ít nghi hoặc như thé nào, anh ta làm theo bản năng của mình, đem Hướng Dương bảo hộ ở sau người.
Mặc kệ là xuất phát từ các loại tâm tình cùng mục đích gì.
Anh ta đều không muốn làm cho Hướng Dương đang đứng đó tới gần người đàn ông có khí thế cường đại lạnh nhạt như vậy.
Ôn Hướng Dương càng không nghĩ tới Mộ Lăng Khiêm sẽ đột nhiên xuất hiện ở hành lang.
Cô nhìn đến Mộ Lăng Khiêm, suy nghĩ đầu tiên chính là, xong rồi.
Cô thậm chí cũng chưa dám nhìn tới Mộ Lăng Khiêm đang bên cạnh Lý Lam Hi.
Xong đời, cô đồng ý với Mộ Lăng Khiêm không được gần Nghiêm Khắc, nhưng cố tình, bị Mộ Lăng Khiêm thấy được hình ảnh cô cùng Nghiêm Khắc ở bên nhau, cái này thật sự xong rồi …