Ôn Hướng Dương nhìn đến sự vui vẻ của Lý Lam Hi, trên mặt cô mới nhiễm một tia ý cười.
Lý Lam Hi sau khi cười xong, đột nhiên thở dài, gương mặt xinh đẹp lại nhiều thêm một tia bất đắc dĩ: “Đúng rồi, Hướng Dương, mẹ Ngô của tớ giúp tớ nhận một cái kịch bản, tớ hai ngày sẽ đến phim trường, nên khả năng là sẽ không thể thường xuyên tới thăm cậu.”
“Nhận kịch bản là chuyện tốt. Tớ ngày hôm qua đã chụp xong CT, cũng không có trở ngại gì, lại tĩnh dưỡng mấy ngày liền có thể xuất viện, cậu không cần lo lắng cho tớ. Chờ tớ tốt lên rồi, cậu nếu là hoan nghênh tớ, tớ nhất định sẽ đến chỗ cậu chơi.”
“Thật vậy sao?” Lý Lam Hi mắt sáng rực lên, nhưng vẫn là duy trì bộ dáng rụt rè trước sau như một nói: “Là cậu muốn tới chơi với tớ, chứ không phải là tớ cưỡng bách cậu tới.”
“Vâng, là tớ muốn đi xem cậu. Như vậy, đại minh tinh, có thể cho phép thần thiếp đi thăm người?”
Lý Lam Hi nghe nói như thế, liền cười.
Bởi vì cô đóng phim truyền hình, fan của cô, đều xưng là thần thiếp. Hướng Dương gọi như vậy, không hề nghi ngờ chính là chú ý đến WEIBO của cô.
Bàn tay Lý Lam Hi liền vung lên nói: “Ái phi nếu mong đợi nhìn bổn cung như vậy, bổn cung liền ân chuẩn.”
Lý Lam Hi đang cùng Ôn Hướng Dương trò chuyện ở trong phòng, ngoài cửa liền truyền đến tiếng gõ cửa, hai người đồng thời dừng nói mà nhìn ra cửa, liền nhìn thấy Nghiêm Hân đẩy Nghiêm Khắc đang ngồi trên xe lăn xuất hiện.
Lý Lam Hi nhìn đến Nghiêm Khắc, nguyên bản cô đang mang theo mỉm cười, trên mặt nháy mắt lập tức lạnh xuống, còn từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng ‘ Hừ’ làm tất cả mọi người đều nghe được.
Nghiêm Khắc thấy nữ nhân này cũng ở đây, mặt của hắn cũng trầm xuống.
Ôn Hướng Dương không nghĩ tới Nghiêm Khắc sẽ qua đây, chân của hắn không thể cử động, quan trọng nhất chính là, cô đáp ứng Mộ Lăng Khiêm là không đi gặp Nghiêm Khắc, nhưng hiện giờ Nghiêm Khắc lại tìm đến đây, xem như thế này, vẫn gặp hay là không gặp?
Ông trời phù hộ, ngàn vạn đừng làm cho Mộ Lăng Khiêm biết việc này.
Ôn Hướng Dương đứng lên, bước nhanh đi đến trước mặt Nghiêm Khắc, ngữ khí có chút gấp nói: “Ca Ca, sao anh lại tới đây? Chân của anh bất tiện, anh mau trở về nghỉ ngơi đi.”
Nói xong, cô nhìn về phía Nghiêm Hân, làm mặt quỷ nói: “ŧıểυ Hân, cậu mau đưa anh trai cậu trở về nghỉ ngơi đi.”
“Hướng Dương, em không vui khi anh tới thăm?” Nghiêm Khắc không ngu, nhìn hành động này của cô, hắn liền biết cô là đang đuổi hắn đi.
-“c……”
“Đúng vậy, Hướng Dương chính là ở đuổi anh đi.” Lý Lam Hi đi lên phía trước, nâng cằm khinh thường mà mở miệng: “Anh không phải có một người vợ chưa cưới sao sao? Anh còn chạy tới nơi này của Hướng Dương làm cái gì? Anh còn muốn cho vị hôn thê của anh tới nơi này gây sự với Hướng Dương?”
“Tôi không cùng cô nói chuyện.” Bàn tay nắm xe lăn của Nghiêm Khâc có chút gân xanh nổi lên.
Lý Lam Hi bị Nghiêm Khắc quát lớn cũng có chút tức giận, Khiêm ca đều chưa bao giờ quát cô lớn như vậy!
Cô hừ lạnh một tiếng nói: “Anh đúng là tự mình đa tình. Anh không muốn tôi nói chuyện, anh như thế nào biết tôi muốn cùng anh nói chuyện?”
Lý Lam Hi một chút đều không nghĩ là sẽ nhìn đến Nghiêm Khắc, cô cũng không nghĩ làm Ôn Hướng Dương cùng Nghiêm Hân khó xử, cô mang lên kính râm, nhìn hai người nói: “Hướng Dương, ŧıểυ Hân, tớ đi xem vị hôn phu của tớ. Chờ người nào đó không còn ở đây, tớ lại quay lại.”
Nghiêm Hân biết ŧıểυ Lam cùng ca ca của cô trời sinh đối nghịch, cô cùng Ôn Hướng Dương nhìn nhau liếc mắt một cái, hai người trong mắt đều có chút bất đắc dĩ.
Lý Lam Hi đi rồi.
Trên đường đi đến phòng bệnh của Mộ Lăng Khiêm, Lý Lam Hi càng nghĩ càng cảm thấy, cô rất cần thiết đề cao ánh mắt thưởng thức nam nhân của Hướng Dương, cô có phải hay không nên sớm một chút đem Khiêm ca giới thiệu cho Hướng Dương? Làm Hướng Dương nhìn xem người thế nào mới là nam nhân chân chính.