Bị Tang Thi XXOO Ở Mạt Thế

Chương 10

Trước Sau

break

Quần áo Tô Hoan Song bị xé toạc, hai chân bị ép mở ra, nơi riêng tư đỏ ửng căng mọng tuôn trào nước. Khuất Hòa Tụng lấy một cái máy rung ra gắn đầy các điểm rung động, xoay tròn đâm sâu vào trong huyệt cô. Thứ đồ chơi xa lạ này khiến cô không kìm nổi nước mắt, chỉ biết cầu xin trong vô vọng: “Giết tôi đi… Đừng tra tấn tôi như vậy… Khó chịu quá… Thật sự khó chịu lắm mà…”

Ngón tay lạnh băng của Khuất Hòa Tụng ấn chặt lên đỉnh âm đế, máy rung ngập sâu vào tận bên trong thân thể Tô Hoan Song.

Giữa hai chân cô là một cái máy rung to lớn, nhạy cảm đến mức chỉ cần chạm nhẹ là dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra không ngớt. Hai tay cô bị trói chặt trên đỉnh đầu, không thể vùng vẫy.

Khuất Hòa Tụng ngồi tựa vào sofa, dáng vẻ lười biếng mà ung dung, trên tay kẹp điếu thuốc, lãnh đạm quan sát cảnh tượng cô gần như phát điên vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiếng nói nhàn nhạt như gió: “Nước chảy thế này khắp nơi, thật da^ʍ đãиɠ. Nhưng ở tận thế thì chút xấu hổ chẳng còn giá trị gì cả.”

“Tôi rất muốn xem cảnh cô bị súc vật giày vò.”

Tô Hoan Song kinh hãi ngẩng đầu nhìn gã, toàn thân run rẩy không kìm được, nước mắt trào ra liên tục, nghẹn ngào cầu xin: “Đừng… Đừng mà… Tôi không chịu nổi…”

Khuất Hòa Tụng có việc rời khỏi phòng để mặc Tô Hoan Song một mình với cái máy rung vẫn găm chặt trong cơ thể, cho đến tận nửa đêm khi đồ chơi hết pin mới thôi. Khi ấy, Khuất Hòa Tụng lại trở về.

Lần này, gã không đến để giải thoát cho cô mà tiếp tục tiêm thêm một liều thuốc thôi tình nữa vào thân thể Tô Hoan Song, cơn du͙© vọиɠ lại một lần nữa trỗi dậy dữ dội.

Khuất Hòa Tụng nói: “Lần này không dùng máy rung nữa, thử với chuỗi hạt châu đi.”

Gã nói ngoài tiệm có rất nhiều thứ đồ chơi tìиɧ ɖu͙© như thế này.

“Phải để cô thử từng cái chứ.” Nói rồi, gã từng viên từng viên nhét hạt châu vào trong cơ thể cô. Lần này, hai mắt Tô Hoan Song bị bịt vải đen, phía sau đầu cũng bị đánh mạnh, nỗi sợ hãi bùng lên không thể kìm nén, cô bật khóc nức nở:

“Tôi sợ… tôi thật sự rất sợ…”

Bóng tối bủa vây, giữa cảnh tượng này, nỗi sợ của cô càng thêm sâu đậm.

Khuất Hòa Tụng chỉ lạnh lùng nói đây là trừng phạt cho sự không nghe lời.

Làm xong tất cả, gã bỏ đi rồi để lại cô trong căn phòng tối.

Thần kinh của Tô Hoan Song nhạy cảm đến mức cô nghe rõ tiếng xác sống cấp thấp gào rú bên ngoài. Dẫu sao cũng còn may, lần này chỉ có cảm giác căng tức ê ẩm, bởi hạt châu không có khả năng rung động. Nhưng chỉ cần cô cử động thì những viên châu va chạm ép sát vách thịt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng mạch thần kinh mẫn cảm.

Ba ngày liên tục, cô bị tiêm thuốc thôi tình, thử hết các loại đồ chơi tìиɧ ɖu͙©. Ba ngày không được ăn uống, lúc được thả ra thì thân thể cô vẫn còn run rẩy trong cơn kɧoáı ©ảʍ dày vò, huyệt đạo sưng đỏ đến chỉ cần chạm nhẹ cũng đau nhức.

Khuất Hòa Tụng đặt hai miếng bánh kem lên bàn, vừa định gọi cô ăn thì nhận ra thân nhiệt cô có gì bất thường.

Tô Hoan Song nằm im, mắt nhắm nghiền, gương mặt đỏ ửng, hơi thở mong manh.

Cơ thể cô run bần bật, Khuất Hòa Tụng đặt tay lên trán kiểm tra, nhiệt kế hiện lên con số 41°C. Chưa từng thấy ai yếu ớt đến thế.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc