Bí Mật Ngọt Ngào

Chương 9: Cậu sợ tớ lắm à?

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Điều kỳ lạ là, Úc Tuế Chi không có tiếng xấu trong mối quan hệ nam nữ, ít nhất là chưa từng xuất hiện bất kỳ tin tồn không hay nào rõ ràng cho thấy anh đùa giỡn với con gái.

Cùng lắm là hôm nay có đàn chị hay em gái lớp dưới nào đó tỏ tình trước mặt anh, rồi bị anh từ chối nhẹ nhàng thôi.

Nhưng không biết vì sao, mọi người lại ngầm thừa nhận rằng, đằng sau khuôn mặt đẹp trai và ôn hòa ấy, tính tình anh lại vô cùng xấu xa.

Có lẽ, tin đồn anh đánh người bên ngoài trường học đã không hiểu sao bị lan truyền đi.

Đối phương hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.

Nhưng tất cả những người đó đã bị anh đánh gục, vậy mà anh vẫn giữ gương mặt lạnh lùng, không chút do dự giẫm gãy tay một người trong số họ nữa. Dường như đối với anh mà nói, trận giao tranh này thắng thua không quan trọng, dù sao anh cũng sẽ thắng.

Anh chỉ đang tận hưởng tiếng kêu thảm thiết và tiếng cầu xin của người khác, dường như việc hành hạ chính là thứ khiến anh cảm thấy phấn khích.

Nghe nói lần đánh nhau đơn phương này kết thúc bằng việc nhà họ Úc bồi thường tiền. Nhưng tiền bạc với gia tộc như nhà anh mà nói chỉ là thứ không đáng nhắc đến nhất, bản thân Úc Tuế Chi lại không chịu bất kỳ trừng phạt nào.

Thậm chí nhà trường còn giữ kín chuyện này đến mức không ai hay biết.

Chỉ là giữa các học sinh có cách trao đổi thông tin riêng với nhau, giữa họ không tồn tại hai chữ “bảo mật”.

Bất cứ tin đồn nào cũng thường được chia sẻ đầu tiên với những người bạn thân thiết, rồi những người bạn thân thiết này lại kể cho những người bạn thân thiết hơn nữa. Qua lại như vậy, “bí mật” này cuối cùng lại trở thành chuyện ai ai cũng biết.

Có người tò mò đã từng chạy đến trước mặt Úc Tuế Chi để xác minh, hỏi anh chuyện này là thật hay giả.

Câu trả lời nhận được mà…

“Là thật đó…” Úc Tuế Chi cười tủm tỉm thừa nhận, không giải thích thêm một câu.

Hoàn toàn không cảm thấy đây là một việc đáng xấu hổ.

Sau khi tin đồn lan truyền khắp trường, số lượng nữ sinh tỏ tình với anh đã giảm mạnh.

Dĩ nhiên cũng không thiếu những cô gái ngây thơ, ấp ủ ý nghĩ “cảm hóa trai hư”, càng ngày càng tích cực theo đuổi anh, nhưng kết quả thì sao, vẫn là bị từ chối một cách nhẹ nhàng nhưng không thương tiếc đó thôi.

Bây giờ Kỷ Phỉ đang đi cùng với chàng trai đẹp trai, người được đồn là rất khó chọc vào này, cùng anh tiến về phía cổng trường.

Dòng người tan học đã thưa thớt đi rất nhiều, con đường chính rộng lớn đã dần trở nên yên tĩnh.

Những cành lá xanh tươi được nhuộm đỏ bởi ánh nắng chiều, hai người cách nhau một khoảng cách rất xa.

Xa đến mức, các bạn học sinh đi trên đường còn không nhận ra họ đang đi cùng nhau.

Chiếc xe đạp chạy trên đường chính, tiếng chuông phát ra âm thanh giòn tan liên hồi. Úc Tuế Chi đi sát phía ngoài, Kỷ Phỉ nép vào bên trong. Đi được một lúc, cô dần dẫm lên mép vỉa hè, rồi đặt chân lên phần viền xi măng răng cưa của dải cây xanh.

Cứ như thể bị anh ép không còn chỗ đi vậy.

“Bạn Kỷ Phỉ…” Úc Tuế Chi nhìn cô một cái, hỏi: “Cậu sợ tớ lắm à?”

“Không có không có.” Kỷ Phỉ đối diện với ánh mắt của anh, lặng lẽ bước tới gần anh hơn một chút.

Chàng trai cao lớn rắn rỏi và cô gái mảnh mai thanh thoát, trông cuối cùng cũng có chút dáng vẻ của người đi cùng đường rồi.

Ngoài ra, trong suốt mười phút đi đường, cả hai không có bất kỳ sự trao đổi nào.

Bởi vì Kỷ Phỉ không thích nói chuyện với người mình không quen, mà Úc Tuế Chi cũng không có gì để nói với cô.

Sau khi ra khỏi cổng trường, Úc Tuế Chi ra hiệu cho Kỷ Phỉ đi theo mình đến chiếc xe Bentley màu trắng.

Tài xế mở cửa xe cho họ, Úc Tuế Chi ngồi vào trước, sau đó nhìn Kỷ Phỉ chỉnh lại váy ngắn đồng phục, cẩn thận ngồi vào.

Giống như hầu hết các nữ sinh ở trường Á Lễ, cô cũng có gu ăn mặc rất nữ tính, đúng kiểu cô gái nhỏ. Ở cái tuổi thích làm đẹp này, ngoài đồng phục quy định sẵn, các cô gái cũng chuẩn bị thêm vài món phụ kiện nhỏ để làm mình trông xinh xắn hơn.

Đôi giày da cừu Mary Jane của cô được lau chùi kỹ lưỡng, viền tất chân điểm xuyết một vòng hạt châu baby.

Hai chân thon thả, xương đầu gối lộ ra một chút màu hồng.

Cô ngồi nép một bên ghế sau, tư thế ngồi thậm chí còn có phần nghiêm nghị.

Sau khi xe khởi động, cô mới quay đầu, nói với Úc Tuế Chi đang ngồi đầu bên kia hàng ghế sau: “Cảm ơn cậu đã đưa tớ đi cùng.”

“Tiện đường thôi mà.”

Có lẽ là nhận thấy sự e dè của cô, Úc Tuế Chi lấy ra máy chơi game, ý bảo cô cứ tự nhiên, còn anh thì chơi một ván game.

Âm thanh nền của trò chơi vang lên, cuối cùng Kỷ Phỉ cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút, lưng ưỡn thẳng dần thả lỏng, áp sát vào lưng ghế.

Đúng là giờ cao điểm tan tầm, Kỷ Phỉ nhìn dòng xe bên ngoài cửa sổ, âm thầm tính toán thời gian đến nơi, rồi lấy một đề kiểm tra tiếng Anh từ cặp sách ra, kéo xuống bàn nhỏ xuống và bắt đầu làm bài.

Chàng trai bên cạnh dù đang im lặng chơi game nhưng vẫn toát lên một sự hiện diện mạnh mẽ, để tránh việc ánh mắt cứ vô thức hướng về phía anh, tốt nhất là làm vài bài tập cho tâm trí bình tĩnh lại.

Tiếng lật giấy thi nhỏ khiến chàng trai ngẩng đầu lên, liếc nhìn sang cô.

Ánh chiều tà xuyên qua khe giữa hai tòa nhà cao tầng, mái tóc dài mượt mà như thác nước của cô gái như được phủ một lớp hào quang màu cam nhạt, phần nào làm dịu đi khí chất lạnh lùng của cô.

Một lát sau, Úc Tuế Chi thu lại ánh nhìn, không còn nhìn cô nữa, bắt đầu một ván game khác.

Khi trời nhá nhem tối, chiếc Bentley cuối cùng cũng tiến vào một khu biệt thự.

Kỷ Phỉ cất bài thi, mới giật mình nhận ra tiếng game cứ vọng lại bên tai đã tắt từ lúc nào không hay.

Quay đầu lại, Úc Tuế Chi đang chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, xương lông mày, sống mũi, cằm tạo thành một đường cong sắc nét và uyển chuyển, phải nói là rất đẹp mắt.

Không hiểu sao cô lại nhớ đến những tin đồn không hay về anh.

Chiếc xe rẽ một khúc cua, từ từ giảm tốc độ.

Trước khi dừng hẳn, cô đột nhiên lên tiếng nói, không đầu không đuôi: “Không phải tớ nói đâu.”

Chàng trai lại không có phản ứng gì, ánh mắt anh vẫn luôn dõi theo một con mèo tam thể đột ngột chạy vụt qua ngoài cửa sổ.

Cho đến khi con mèo chạy mất dạng, anh mới quay người, đối diện với Kỷ Phỉ, rồi hỏi một cách thờ ơ: “Bạn Kỷ Phỉ đang nói chuyện gì vậy?”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc