Editor: L’espoir
*
Kỷ Phỉ sững sờ, nhận thấy xe đã dừng hẳn.
Bên ngoài cửa xe, từng người một lần lượt xuống, có người đã nhận ra xe của Úc Tuế Chi, đang hớn hở đi về phía này.
“Không có gì…” Cô đeo cặp sách lên, nói cảm ơn lần nữa, sau đó không đợi tài xế vòng ra mở cửa cô đã tự mở cửa xuống xe.
…
Quả nhiên không phải là nơi cô nên đến…
Kỷ Phỉ ngồi trên chiếc ghế sô pha đơn ở góc khuất nhất, nhìn những học sinh trung học xinh đẹp, thời thượng, dường như ai cũng quen biết nhau trước mắt, cả người có chút không được tự nhiên.
Mặc dù trước khi đến cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý là sẽ cảm thấy nhàm chán, nhưng cô không ngờ mình lại đứng ngồi không yên đến vậy.
Có lẽ là vì Tô Gia Danh - nhân vật chính của buổi tiệc vẫn chưa lộ diện, không biết đã đi đâu.
Anh là mối liên kết duy nhất giữa cô và đám người này.
Mà những người bạn cùng lớp với cô, vốn cũng không quen biết mấy với đám người này. Bởi vì đi cùng nhau nên mọi người dường như cũng hình thành một nhóm nhỏ, cùng chơi board game ở một góc.
Trong lúc nhấp một ngụm nước ép trái cây, cô giả vờ vô tình nhìn về phía Úc Tuế Chi—— không cần phải tìm anh, tâm điểm thu hút đám đông nhất khắp hội trường chính là anh.
Mặc dù những tin đồn về hành vi xấu xa của anh vẫn luôn lan truyền. Nhưng vì ngoài điều đó ra, chàng trai không hề có bất kỳ vết nhơ nào, lại xuất thân từ một gia đình giàu có và quyền thế đáng để nịnh bợ, nên địa vị nhân vật nổi tiếng của anh hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Chàng trai được mọi người vây quanh, vừa được tâng bốc công khai, vừa được khen ngợi ngầm, hầu như không nói lời nào, chỉ nhếch môi cười đầy ẩn ý.
Đẹp trai đến mức có chút tà mị.
Ánh mắt của Kỷ Phỉ dừng lại trên người anh một lát, rồi lại như không có chuyện gì mà rời đi.
Không hiểu vì sao, giữa cô và anh hoàn toàn không quen biết. Nhưng cô có thể phán đoán được, hiện tại anh đang không vui.
Thậm chí còn đang kiên nhẫn giao lưu với những người này.
Xem ra anh không thực sự thích cảm giác bị người khác vây quanh, nhưng nhân vật chính chưa đến nên không tiện bỏ đi trước.
Kỷ Phỉ đặt ly nước ép xuống, đang định đứng dậy tìm một nơi yên tĩnh để trốn, đèn trong biệt thự đột nhiên tắt hết.
Đám đông im lặng vài giây, sau đó phát ra một trận xôn xao.
Mọi người dường như đều đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, Kỷ Phỉ cũng vậy. Khoảnh khắc nến được thắp lên, cô gần như ngay lập tức nhìn về phía ánh sáng.
Phía sau chiếc bánh sinh nhật cao tám tầng là nhân vật chính của ngày hôm nay, Tô Gia Danh.
Cậu cười vô cùng vui vẻ, tuấn tú và sảng khoái.
Bên cạnh anh, một thiếu nữ ăn mặc như ŧıểυ thư nhà giàu đứng đó, khuôn mặt xinh đẹp rạng rỡ dưới ánh nến. Cô ấy là người đầu tiên hát bài hát “Chúc mừng sinh nhật”, vì vậy mọi người cũng đồng thanh hát theo.
Trong không chúc phúc của mọi người, Tô Gia Danh đã ước nguyện xong, nắm tay cô gái cùng nhau thổi tắt nến.
Đèn lại sáng lên, chiếu vào nhân vật chính ở trung tâm đám đông.
Trong phòng vang lên một tràng pháo tay lớn hơn nữa, xen lẫn tiếng huýt sáo, tiếng hò reo, náo nhiệt đến mức tưởng chừng như mái nhà của cả biệt thự sắp bị hất tung lên.
Tô Gia Danh và cô gái kia đang say sưa hôn nhau.
Kỷ Phỉ đứng ở nơi cách xa đám đông, thực sự không có cách nào để cùng họ chân thành chúc phúc cho cậu.
Cô lùi lại hai bước, trong lòng nghĩ, hóa ra việc cô luôn cảm thấy bồn chồn bất an là có nguyên nhân.
Tô Gia Danh… Thực ra đã có bạn gái rồi.
Rõ ràng cô đã chú ý đến cậu nhiều như vậy, tại sao… Tại sao lại không phát hiện ra, thực ra, cậu không hề độc thân.
Thật khó coi làm sao…
Vì muốn chúc mừng sinh nhật cho nam sinh mình thầm mến, còn đến một nơi xa lạ, ở cùng một đám người xa lạ, lại chứng kiến đối tượng thầm mến và bạn gái của người nọ hôn nhau trước mặt mọi người… Chuyện này…
Ha, thật sự rất khó coi.
May mắn là không ai biết cô thích Tô Gia Danh.
Vạt váy bị cô nắm chặt đến nhăn nhúm, khi buông ra, cô cho rằng mình đã điều chỉnh cảm xúc ổn thỏa, định sẽ giống như các bạn học đang đứng xem, ít nhất là bề ngoài, trông không đến nỗi tệ.
Cố qua giai đoạn cắt bánh và ăn uống, cô có thể viện lý do có việc gia đình để rời đi sớm.
Như vậy sẽ không ai cảm thấy kỳ lạ.
Ngẩng đầu, cô lại nhìn về phía trung tâm đám đông - Tô Gia Danh một lần nữa, nhưng ánh mắt của cô lại lệch đi ngay lúc tập trung.
Cô thấy, ở vị trí đối diện hơi chếch so với cô, Úc Tuế Chi cũng đang đứng cách xa đám đông, cuối cùng cũng có được nghỉ ngơi. Anh không giống những người khác, quan tâm đến cảnh nhân vật chính và bạn gái hôn nhau say đắm.
Ngược lại, ánh mắt của anh vượt qua đám đông, dừng lại trên mặt cô.
Do đó cũng dễ dàng thấy rõ vẻ thất vọng không thể giấu nổi của cô.
Như chưa từng thấy Kỷ Phỉ lộ ra biểu cảm sống động như vậy, chàng trai ngẩn người vài giây, sau đó, trên gương mặt tinh xảo đến lạ thường của anh, dần hiện lên một nét ngỡ ngàng.