Bị Anh Trai Bạn Thân Cưỡng Chế Yêu

Chương 4

Trước Sau

break

ŧıểυ Như còn gửi kèm một biểu tượng dễ thương.

---

Phó Tang Sách đến trường. Học sinh lục tục rời cổng, tiếng ồn ào rộn rã. Ngoài cổng, mấy người bán hàng rong đang rao bán. Anh dựa vào xe, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, khói trắng lượn lờ, gương mặt tuấn mỹ lúc ẩn lúc hiện, đôi mắt đen sâu thẳm, mê hoặc.

Chuông tan học vang lên, ŧıểυ Như khoác tay Sơ Sơ, vừa nói vừa cười bước ra khỏi trường.

“ŧıểυ Như!” Một giọng gọi vang lên.

Sơ Sơ quay lại, nhìn thấy người đến, gò má lập tức ửng hồng, vội quay đi. Từ Phong đứng cách đó không xa, nụ cười rạng rỡ.

“Cậu làm rơi đồ này.” Giọng cậu trong trẻo, dễ nghe.

Sơ Sơ lặng lẽ nhìn chàng trai trước mặt, gần trong gang tấc, tim cô đập nhanh hơn. Cô thấy Từ Phong đưa chiếc kẹp tóc cho ŧıểυ Như, gò má cậu đỏ ửng rõ rệt. ŧıểυ Như nở nụ cười ngọt ngào: “Cảm ơn cậu.”

Mặt Từ Phong càng đỏ hơn, cậu ngượng ngùng nói: “Tớ đi trước đây.” Suốt quá trình, cậu không hề liếc nhìn Sơ Sơ.

Cô không ngốc, sao có thể không hiểu? Tim cô chìm xuống, như bị tảng đá đè nặng, không thở nổi. Cô lặng lẽ nhìn bóng lưng Từ Phong xa dần, ánh mắt lấp lánh nỗi thất vọng và uể oải.

Phó Tang Sách đứng từ xa nhìn cảnh ấy chỉ khẽ cười nhạt.

ŧıểυ Như vẫy tay: “Anh, bên này này!”

Cô ấy kéo Sơ Sơ đi tới. Sơ Sơ thấy hắn, thì cúi đầu, không nói gì.

ŧıểυ Như lên tiếng: “Em gọi anh đến. Chúng ta về thôi.”

Sơ Sơ không dám nhìn vào mắt Phó Tang Sách. Chắc chắn ánh mắt ấy rất đáng sợ.

Hắn khẽ hừ lạnh.



Đêm khuya, vạn vật chìm trong tĩnh lặng.

Từ căn phòng, tiếng rêи ɾỉ của cô gái văng vẳng, đứt quãng.

Gương mặt Du Sơ Sơ đẫm lệ, má hồng rực, cơ thể run rẩy dữ dội dưới những cú thúc mạnh mẽ, hắn cứ hung hãn hành hạ cô làm cô chịu không nổi.

Đáp lại cô chỉ là khí thế áp đảo của Phó Tang Sách như một kẻ bề trên không thể kháng cự.

Cơ thể Sơ Sơ dao động không ngừng, dòng nước từ nơi kín đáo chảy xuống sàn. Phó Tang Sách ra sức xoa nắn hạt ngọc non nớt của cô một cách mạnh bạo khiến kɧoáı ©ảʍ đau nhức lan tỏa như thể đang trừng phạt. Cô khóc đến kiệt sức, không còn chút năng lượng. Chẳng những không được tha mà hắn càng lúc càng mạnh bạo.

Sơ Sơ bất lực gục trên chiếc gối mềm, nước mắt thấm ướt cả gối. Vai cô run lên, toàn thân chấn động, run rẩy, trông thật đáng thương.

Đôi mắt cô ngập nước, hàng mi dài vương những giọt lệ lấp lánh. Phó Tang Sách lại bế cô lên đổi tư thế, cô đã bị hắn làm đến mất kiểm soát.

Sơ Sơ được đặt xuống giường, dồn hết sức bò về phía trước, đôi tay nhỏ bé bấu chặt lấy ga giường trắng, móng tay vì mất sức mà trắng bệch. Nhưng Phó Tang Sách không chút thương tình kéo cô lại, xoa vành tai cô rồi nói với giọng trầm: “Chạy gì chứ? Mông vểnh cao thế này chẳng phải đang sướиɠ lắm sao?”

Nói xong lại tiếp tục làm cô không thể kháng cự.

Cô như một chú nai con bị thương, yếu ớt và dễ vỡ.

Sơ Sơ nằm trên giường, nước mắt làm mờ tầm nhìn. Cô không còn sức để lau đi mà chỉ lặng lẽ gục xuống, cơ thể mỏng manh run rẩy dưới những lần ra vào của hắn. Mái tóc dài rối bời vương trên gối.

Cô không biết tối nay Phó Tang Sách đã dùng bao nhiêu bao cao su, cũng không hiểu vì sao hắn lại giận dữ đến vậy.

Cô tiếp tục bị đè xuống giường, bị hành hạ kịch liệt. Ngoài cửa, Phó ŧıểυ Như đi ngang qua, chỉ nghe thấy những âm thanh rất khẽ. Cô ấy siết chặt vạt áo, cắn môi đỏ mọng.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc