Cũng khó trách Tuế Hà phẫn nộ như vậy. Chị gái của cậu cũng là thạch dân. Khi họ giải cứu Tuế Hà trong một trung tâm thương mại thì chị gái cậu đã bị đám man rợ cưỡng hiếp. Đến khi họ tới nơi thì cô ấy đã không còn nữa rồi.
Cái gọi là man rợ là đám người hoang dã không thuộc bất kỳ tổ chức căn cứ nào, phần lớn là dị năng giả hệ thể năng. Một dị năng giả thể năng thì chẳng đáng ngại nhưng khi chúng tụ tập thành bầy, sức tàn phá của chúng không thể lường trước. Không ít dị năng giả cấp cao đã gục ngã dưới tay chúng.
Đám man rợ không từ bất kỳ tội ác nào: ăn tươi nuốt sống, cưỡng hiếp phụ nữ, thậm chí ăn thịt người. Chúng là nỗi kinh hoàng trong thế giới tận thế.
Hình ảnh thi thể tan nát của chị gái Tuế Hà vẫn còn in đậm trong tâm trí. Chính vì thế nên cậu đặc biệt căm ghét cảnh đàn ông hành hạ phụ nữ. Nhưng trong thế giới tận thế, những chuyện như vậy diễn ra nhan nhản, không thể nào quản hết được.
Trước đây, đám bạn cùng phòng còn kiêng dè thân phận thành viên Đội Một của Tuế Hà mà kiềm chế đôi chút. Giờ đây chúng đã hoàn toàn buông thả.
“Có chuyện gì thế Tuế Hà? Lúc nào cũng nghiêm túc thế này, chắc chưa biết mùi vị của phụ nữ đúng không? Lát nữa tham gia cùng bọn tao đi!” Gã tóc đỏ nằm dưới cô gái vừa nhấp hông vừa nở nụ cười da^ʍ đãиɠ, lời nói ra đầy tục tĩu.
Hắn ta thậm chí còn banh chân cô gái ra để lộ nơi tư mật đã bị lạm dụng đến sưng đỏ, lật cả ra ngoài vì bị hành hạ quá lâu.
“Chỉ cần thử một lần là mày sẽ biết nó sướиɠ thế nào!” Hắn ta nắm chặt bầu ngực mềm mại của cô gái, bóp đến đỏ rực cả làn da trắng ngần.
Cô gái đau đớn nhưng không dám chống cự, chỉ có thể ra sức lắc hông mảnh mai, dùng cơ thể để làm hài lòng ba gã mong đổi lấy chút bình yên.
Tiết Yểu tưởng rằng trái tim mình đã chai sạn. Nhưng trong khoảnh khắc này, cô vẫn không khỏi xót xa.
Năm năm trôi qua, tận thế không thể xóa sạch chút nhân tính còn sót lại trong cô. Nhưng với một số người, họ đã chẳng còn là người. Họ là dị năng giả, tự cho mình cao hơn một bậc.
Không thể ngăn cản họ. Ngay cả Tuế Hà, trong lúc này cũng không thể gây xung đột với họ.
“…” Tiết Yểu không nói gì mà chỉ lặng lẽ kéo góc áo Tuế Hà từ phía sau.
Lúc này Tuế Hà mới sực tỉnh, nhận ra mình còn dẫn theo Tiết Yểu, không nên để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
So sánh giữa Tiết Yểu và cô gái xa lạ kia, ai quan trọng hơn là điều rõ ràng. Cắn răng, kìm nén sự bất mãn trong ánh mắt, Tuế Hà dẫn cô lên tầng hai, vào phòng mình.
Phòng cậu rất sạch sẽ, không hề giống phòng của một nam sinh trung học.
“Cô cứ ngủ trên giường đi, nghỉ ngơi nhiều một chút.” Không gian riêng bị người lạ xâm nhập, Tuế Hà có chút không thoải mái nhưng vẫn nhường giường cho Tiết Yểu.
Tiết Yểu không từ chối khách sáo. Cô thực sự cần một giấc ngủ ngon. Nhưng trước khi lên giường, cô muốn tắm rửa một chút.
“Trước khi ngủ, tôi có thể tắm không?”
Đây là một yêu cầu xa xỉ. Trong tận thế thì nguồn nước quá quý giá.