Không chiếm được trái tim Tiết Nghi, gã xấu hổ hóa giận, yêu hóa hận, liên tục gây khó dễ cho cô ấy. Nhưng chút dị năng cỏn con của gã chẳng là gì trước mặt Tiết Nghi khiến hành vi của gã càng ngày càng điên rồ.
Nếu là trước đây thì Tiết Yểu chắc chắn đã mắng Ngụy Mật một trận ra trò. Nhưng giờ đây thế cô yếu hơn người, cô đành kìm nén, nở một nụ cười, giọng nói cũng dịu đi.
“Anh Ngụy, em đến tìm chị Từ. Anh làm ơn cho em vào tìm chị Từ đi!” Đôi mắt cô như bùng lên hai ngọn lửa.
Ngụy Mật nhìn vào đôi mắt ấy như thấy bóng dáng Tiết Nghi. Trong một thoáng, hơi thở gã khựng lại.
Yêu bao nhiêu trước kia, giờ đây gã hận bấy nhiêu. Cơn ác niệm trong lòng Ngụy Mật lập tức dập tắt chút do dự cuối cùng.
Ở thời đại tận thế, cái ác trong lòng người được phóng đại vô hạn. Những dị năng giả dần sinh ra cảm giác ưu việt, xem những thạch dân yếu thế hơn mình chẳng khác gì gia súc, không còn chút lòng trắc ẩn nào.
“Cô nên hiểu rõ sau khi Tiết Nghi chết thì một thạch dân như cô chẳng có tư cách đứng ở đây nữa. Cút ra ngoài đi!” Ngụy Mật lạnh lùng quát.
“Anh Ngụy, anh đuổi em ra ngoài bây giờ là muốn lấy mạng em đấy!” Tiết Yểu khẩn thiết đáp, giọng run rẩy.
“Đó là vấn đề của tôi sao?” Gã nhếch môi, giọng đầy mỉa mai.
Trong thời đại tận thế, thạch dân chỉ là tầng thấp nhất của chuỗi thức ăn.
Ở Làng Hạnh Phúc, Tiết Yểu chẳng qua chỉ được xem là vật phụ thuộc của Tiết Nghi. Giờ đây, người đi trà nguội, ai còn thèm đối tốt với một “con mèo con chó” mà Tiết Nghi để lại?
“Người đẹp, lại đây với anh nào!” Một giọng nói bỉ ổi vang lên bên tai. Tiết Yểu siết chặt tay thành nắm đấm, đầu óc xoay chuyển nhanh như chớp.
Có nên chịu nhục không? Trong ngày tận thế thì mạng sống là thứ quý giá nhất. Muốn sống thì phải vứt bỏ lễ nghĩa liêm sỉ.
Ngày thường, Tiết Yểu thà chết chứ không chịu đựng những nhục nhã này. Nhưng giờ đây cô không còn nghĩ vậy.
Mạng sống của cô không chỉ thuộc về riêng cô mà nó còn thuộc về Tiết Nghi.
Tiết Nghi đã từng bước, từng giọt máu mở đường cho cô, chặt chém gai góc để tạo ra một con đường sống. Mạng sống của cô không chỉ là của chính mình mà còn là của chị gái nữa.
Ai cũng nói Tiết Nghi đã chết nhưng cô kiên quyết tin rằng chị ấy vẫn còn sống. Cô phải sống để chứng minh điều đó.
Tiết Nghi là thiên chi kiêu tử, ngay từ lần đầu phân hóa dị năng đã thức tỉnh dị năng không gian. Cô ấy là dị năng giả mạnh nhất Làng Hạnh Phúc, sao có thể chết một cách lặng lẽ như vậy được?
Hơn nữa, Tiết Nghi từng dùng dị năng tạo ra một không gian lưu trữ, phong ấn trong lòng bàn tay cô. Nếu Tiết Nghi thật sự đã chết thì dị năng lẽ ra phải biến mất, không gian cũng sẽ tan biến. Nhưng không gian vẫn còn, điều đó chứng tỏ Tiết Nghi vẫn còn sống!
Tất cả chỉ là suy đoán của Tiết Yểu. Có thể Tiết Nghi thật sự đã chết. Nhưng vào lúc này cô cần một niềm tin để tiếp tục kiên trì.
Cô luôn cảm thấy có kẻ đã hãm hại Tiết Nghi. Sự biến mất của chị ấy có quá nhiều điểm đáng ngờ. Cô phải tìm được chị ấy, sống thấy người, chết thấy xác.