“Đừng nhìn nữa con.” Người phụ nữ vội bịt mắt con mình.
Xu hướng tránh họa, tìm lợi là bản tính con người nhưng điều đó cũng khiến lòng Tiết Yểu lạnh buốt. Khi Tiết Nghi còn ở đây thì thái độ của họ đâu có như vậy.
Cầu cứu vô vọng, Tiết Yểu chạy dọc theo cầu thang lên tầng hai của tòa nhà hành chính.
Từ tầng hai trở lên là khu ký túc dành cho cán bộ và gia đình họ. Cô từng sống ở tầng cao nhất của tòa nhà này, một nơi yên bình mà chị gái cô đã đổ mồ hôi, máu và nước mắt để đổi lấy. Với người dân Làng Hạnh Phúc, từ tầng hai trở lên là một thế giới hoàn toàn khác. Tiết Yểu đang đánh cược, cược rằng những kẻ đuổi theo không dám lên lầu, cược rằng người gác cửa cầu thang hôm nay là người cô quen biết.
Nhưng vận may của cô không tốt. Vừa chạy lên tầng hai, ngay tại cửa chống cháy, cô đã chạm mặt Ngụy Mật.
Cũng không hẳn là xui xẻo. Hình như Ngụy Mật như đã biết trước, đứng đợi sẵn ở đó như thể tiên đoán được bước đi của cô.
Ngụy Mật cao gầy, dung mạo thanh tú và nho nhã, nhưng đôi mắt gã lại lộ ra một tia tà khí khiến người ta khó mà ưa nổi. Có lẽ do tâm sinh tướng.
Gã từng là thành viên của Đội Một, từng theo đuổi Tiết Nghi nhưng không thành, bèn tức giận gia nhập Đội Hai. Không chỉ trở thành đối thủ của đội cũ, gã còn lợi dụng việc từng ở Đội Một để tiết lộ bí mật rồi gây khó dễ cho đồng đội cũ, thậm chí suýt khiến họ mất mạng. Một kẻ thật sự vô liêm sỉ.
Ngụy Mật khoanh tay đứng đó như hổ rình mồi. Khi nhìn rõ Tiết Yểu và gã đàn ông bỉ ổi đang đuổi theo sau cô, gã mới nhướng mày, nở nụ cười ngạo nghễ.
Bộ dạng đắc ý của Ngụy Mật khiến Tiết Yểu lập tức hiểu ra: mọi chuyện xảy ra hôm nay đều có bàn tay của gã.
Những việc như thế này quá đỗi quen thuộc ở Làng Hạnh Phúc. Luật rừng - kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu gần như đã được ngầm chấp nhận ở cái nơi “hạnh phúc” này.
“Ô, đây không phải là cô Tiết sao?” Ngụy Mật mỉa mai: “Nghe nói chị Tiết đã chết sạch sành sanh rồi, thế thì cô Tiết đây còn lên lầu làm gì? Về nhà đi chứ! Nhà cô ở đâu nhỉ? À, đúng rồi… ở bãi rác đúng không? Hay là khu Tây? Hoặc là… ngoài bức tường kia nhỉ?”
Bãi rác là nơi ở của những người gác cổng, một chốn hỗn loạn, rồng rắn lẫn lộn. Dù thế giới này đã chẳng còn bao nhiêu người, bãi rác vẫn ngày ngày có kẻ chết. Còn khu Tây là vùng tối tăm nhất của Làng Hạnh Phúc, nơi tụ tập những cô gái thạch dân và những thiếu niên thạch dân có dung mạo thanh tú. Họ bán thân, đổi lấy cơ hội sống sót, biến nơi đó thành chốn bẩn thỉu nhất của làng. Nhờ sự bảo vệ của Tiết Nghi, Tiết Yểu chưa từng đặt chân, thậm chí chưa từng đến gần khu Tây nhưng cô biết rõ đó là nơi như thế nào.
Bộ mặt hả hê, đá người ngã giếng của Ngụy Mật lúc này thật sự cho thấy gã là một kẻ vong ân bội nghĩa. Hồi đó chính Tiết Nghi đã cứu mạng gã trong một trung tâm thương mại.
Tiết Nghi với suy nghĩ “gặp nhau tức là có duyên” đã cùng Ngụy Mật đến Làng Hạnh Phúc. Ai ngờ Ngụy Mật lại nảy sinh ý đồ xấu với cô ấy. Khi ấy, bạn trai của Tiết Nghi có thân phận cao quý nên gã không dám mơ tưởng. Nhưng sau khi bạn trai của Tiết Nghi mất tích, gã đàn ông tự tin thái quá này bắt đầu điên cuồng theo đuổi cô ấy.