Bị Anh Rể Cưỡng Chế Yêu Ở Mạt Thế

Chương 11

Trước Sau

break

Xui xẻo thay, Tiết Yểu là thạch dân.

Số phận của thạch dân ở làng Hạnh Phúc chẳng hề “hạnh phúc”.

Nếu là con gái thì họ thành nô lệ tìиɧ ɖu͙©. Nếu là đàn ông thì còn thê thảm hơn là bị ném làm mồi cho xác sống hoặc làm thức ăn cho đám xác sống giữa hai lớp tường để xoa dịu sự bạo động của chúng.

“Mày thì biết gì? Cái thứ sạch sẽ và nhỏ nhắn giờ hiếm lắm! Chặt khít! Tuyệt vời!” Gã được gọi là lão Hứa nhếch môi bỉ ổi, bàn tay dơ bẩn vươn về phía Tiết Yểu.

“Các người làm gì? Dừng lại!” Tiết Yểu quát lớn, nhanh nhẹn tránh bàn tay lợn của lão Hứa.

Cô cảnh giác nhìn hai gã, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy phòng bị.

“Làm gì? Làm mày chứ làm gì! Tiết Yểu à, đội một mất liên lạc cả tháng rồi, mày nghĩ ai còn bảo vệ một thạch dân như mày nữa? Ngoan ngoãn chịu trận đi!” Thấy bàn tay đầy mụn của lão Hứa sắp chạm vào người, Tiết Yểu cảm giác máu trong người như sôi trào. Cô như linh dương hoảng loạn, bật nhảy, lao vút ra ngoài.

“Khốn kiếp! Xem mày chạy đâu cho thoát!”

“Bắt lấy nó!”

Hai kẻ đuổi theo không ngờ rằng Tiết Yểu lại chạy nhanh đến vậy, chúng điên cuồng rượt đuổi phía sau cô.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Tiếng bước chân nặng nề vang lên như nhịp trống trận khiến trái tim Tiết Yểu không tự chủ được mà đập dồn dập. Cô lao vút qua hành lang dài, hướng thẳng về khu vực hành chính.

Nơi đó đông người. Chỉ cần còn một ai đó nhớ đến lòng tốt của Tiết Nghi thì cô sẽ có cơ hội thoát thân.

Bởi lẽ ở Làng Hạnh Phúc, chẳng ai thèm đưa tay cứu giúp một thạch dân cả.

Trong mắt những kẻ có dị năng, thạch dân chẳng phải con người. Họ chỉ là gia súc, là món hàng tùy ý bị bóp méo, vo tròn, bẻ gãy.

Đêm đã khuya, trong đại sảnh, từng tốp người lác đác tụ tập. Nhìn thấy Tiết Yểu, ánh mắt họ lộ ra chút kỳ lạ và khó tả.

Vị trí của Tiết Yểu thật sự quá đỗi ngượng ngùng.

Cô là thạch dân nhưng đồng thời cũng là “em” của Tiết Nghi, là dị năng giả mạnh nhất Làng Hạnh Phúc. Nhờ sự che chở của chị gái nên ngày thường mọi người đối xử với cô luôn khách sáo, thậm chí không ít kẻ nịnh bợ và lấy lòng.

Nhưng cách đây một tháng, Tiết Nghi dẫn đội ra ngoài tìm thuốc giải cho ngày tận thế và đội của cô ấy mất liên lạc đúng vào thời điểm dự kiến báo cáo về.

Từ hôm đó vị thế của Tiết Yểu trở nên bấp bênh.

Tuần đầu tiên, cô còn được ở lại ký túc xá của Tiết Nghi. Nhưng đến tuần thứ hai thì đội trưởng đội hai đã đuổi cô ra khỏi đó.

Đội Một và Đội Hai từ lâu đã là đối thủ cạnh tranh và Đội Một luôn áp đảo Đội Hai. Lần này khi Đội Một mất tích, Đội Hai lập tức thừa cơ chen chân và liên tục cản trở mọi nỗ lực cứu hộ.

Đến nay gần như cả làng đã ngầm thừa nhận rằng toàn bộ Đội Một đã chết. Những người thân và thành viên còn lại của Đội Một giờ đây sống trong cảnh khốn khó. Ngay cả những người từng được Tiết Nghi giúp đỡ, khi nhìn thấy Tiết Yểu cũng chỉ ngoảnh mặt đi mà chẳng buồn để tâm.

“Đi thôi, đi thôi.” Một người mẹ vội kéo đứa con của mình rời khỏi.

Đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên lên tiếng: “Mẹ ơi, có người đang đuổi theo chị Tiết Yểu kìa!”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc