Bẫy Tình Của Cô Thư Ký

Chương 4

Trước Sau

break

 

Cung Nhụy là bạn gái chính thức của Cố Thừa Chiêu, là một ngôi sao hàng đầu của làng giải trí trong nước. 

 

Nhà họ Cung còn giàu có hơn nhà họ Cố, một phần cổ phần của công ty dược phẩm Duệ Chiêu thuộc về nhà họ Cung. 

 

Cung Nhụy có hai người anh trai đều là những nhân vật quyền lực ngút trời, không như nhà họ Cố chỉ có Cố Thừa Chiêu là con trai duy nhất. Cung Nhụy nổi bật với vẻ đẹp quyến rũ, sắc sảo nên thường đảm nhận các vai đại ŧıểυ thư, trưởng công chúa, với khí chất mạnh mẽ rạng ngời.

 

Lạc Vân lại luôn tặng cô ấy những viên ngọc trai thanh lịch, nhã nhặn làm quà sinh nhật.

 

Hàng chục viên ngọc trai đen, nhỏ bằng đầu ngón tay, có cùng kích cỡ, không sai một li, đã tiêu tốn gần bảy con số của Cố Thừa Chiêu.

 

Cố Thừa Chiêu chỉ liếc qua một cái rồi đóng hộp dây chuyền, không tỏ ý kiến gì đặt món quà vào ngăn kéo bàn làm việc, đứng dậy nói với Lạc Vân: "Họp thôi."

 

Vào sáng thứ hai, trong cuộc họp thường kỳ, Lạc Vân ngồi phía sau Cố Thừa Chiêu, ghi chép các chỉ thị của anh.

 

Cố Thừa Chiêu rất ít nói, nhưng mỗi câu đều nói đúng trọng tâm khiến các nhân viên cấp dưới toát mồ hôi lạnh.

 

Phần cuối cùng trong cuộc họp là việc báo cáo doanh số của quý trước. Giám đốc Marketing - người đã vượt chỉ tiêu, tỏ vẻ đắc ý.

 

Cố Thừa Chiêu chỉ nói một câu đã làm anh ta xanh mặt: “Lô hàng xuất khẩu của Phổ La Ninh là số lượng cả năm, anh phải chia đều vào mỗi quý, hoặc đợi đến tổng doanh số cuối năm mới tính, xem lúc đó còn có thể ‘vượt chỉ tiêu’ hay không.”

 

Phổ La Ninh xuất khẩu mỗi năm một lần, trước đây luôn được tính như vậy, vì thế luôn có một quý có số liệu đặc biệt ấn tượng.

 

Giám đốc Marketing không dám biện hộ, cúi đầu thầm nghĩ không biết đã chạm phải điểm nhạy cảm của tổ tông này ở đâu.

 

Cố Thừa Chiêu đứng dậy: "Báo cáo của anh đã để Lạc Vân xem qua?"

 

Đó không phải là một câu hỏi.

 

Giám đốc Marketing và Lạc Vân trao nhau ánh mắt hoảng loạn.

 

Cố Thừa Chiêu luôn có yêu cầu khắt khe với các bản PPT, tiêu đề trên mỗi trang phải ở cùng một vị trí, kích thước bảng phải theo tỷ lệ vàng, trị số RGB [1] của màu chữ đều có quy định nghiêm ngặt.

 

[1] Trị số RGB (Red, Green, Blue) là một mô hình màu cộng dựa trên ba màu cơ bản: đỏ (Red), xanh lá cây (Green) và xanh dương (Blue). Trong hệ màu này, mỗi màu được biểu diễn bằng một giá trị số trong khoảng từ 0 đến 255, tạo thành một mã màu duy nhất.

 

Trên dưới Duệ Chiêu hiểu rõ tất cả sở thích của anh và có thể làm ra một bản PPT hoàn hảo chỉ có mỗi Lạc Vân. 

 

Dù sao, cô cũng là người được anh trực tiếp chỉ bảo.

 

Ban đầu, Duệ Chiêu không có chức vụ thư ký riêng của tổng giám đốc. Cố Thừa Chiêu có hai trợ lý để xử lý công việc, còn những việc vặt mà Lạc Vân đang làm thì trước đây đều do anh tự tay giải quyết.

 

Lạc Vân là người dễ tính, thường thì khi có cấp dưới nhờ cô điều chỉnh hay làm đẹp báo cáo, cô sẽ không từ chối. 

 

Để người ta phải chịu thiệt trong những chuyện không quan trọng như thế thật quá tàn nhẫn.

 

“Thời gian của Lạc Vân cũng chính là thời gian của tôi.” Cố Thừa Chiêu vừa đi ra ngoài vừa nói: "Sao anh không để tôi chỉnh sửa PPT cho anh luôn đi?”

 

Trong phòng họp, không khí lặng ngắt như tờ, Lạc Vân lặng lẽ theo sau Cố Thừa Chiêu, trở về văn phòng tổng giám đốc.

 

Cố Thừa Chiêu không nói gì cô, mà ngồi trở lại bàn làm việc của mình trước.

 

Gần hết giờ làm, Cung Nhụy tự mình đến, đầu tiên là đến chào hỏi Lạc Vân, đặt một ly đồ uống lạnh trên bàn của cô, nhỏ giọng nói: “Là đồ uống mới nhất từ cửa hàng nổi tiếng, phải thêm hai trăm đồng mới mua được đấy. Tôi không dám uống đồ ngọt, cô nếm thử giúp tôi nhé.”

 

Cố Thừa Chiêu ngồi cách cô chỉ một bức tường kính, Lạc Vân cảm nhận được ánh mắt của anh, vội vàng lấy một miếng lót ly đặt dưới cốc nước, mỉm cười nói: "Cảm ơn cô Cung."

 

Cung Nhụy là người khá tốt, không kiêu ngạo, vừa vô tư vừa nhiệt tình phóng khoáng, thường xuyên nói với Lạc Vân: "Tôi suốt ngày ở ngoài quay phim, không có thời gian chăm sóc Thừa Chiêu, chỉ có thể nhờ cậy cô."

 

Cô ấy còn phàn nàn với Lạc Vân: "Thừa Chiêu thật cổ hủ, đến giờ mới chỉ nắm tay tôi."

 

Lạc Vân cảm thấy có lỗi với Cung Nhụy.

 

Cố Thừa Chiêu chỉ nắm tay Cung Nhụy, còn với cô thì…

 

Lạc Vân không muốn nghĩ tiếp.

 

Rốt cuộc ở trong lòng Cố Thừa Chiêu cô là gì?

 

Câu trả lời rất rõ ràng: một công cụ người để thỏa mãn du͙© vọиɠ.

 

Chuỗi ngọc trai mà Lạc Vân mua được Cung Nhụy rất thích, cô ấy vui vẻ lao đến ôm lấy Cố Thừa Chiêu.

 

Cả người Cố Thừa Chiêu cứng đờ, đứng yên với đôi tay mở rộng, biểu cảm lạnh nhạt như một bức tượng băng, môi anh mím lại một cách bối rối.

 

Cung Nhụy tổ chức bữa tiệc sinh nhật vào buổi tối. Cố Thừa Chiêu hiếm khi tan tầm sớm hơn nửa giờ, để tham dự cùng cô ấy.

 

Lạc Vân ở lại làm việc đến giờ tan tầm, vừa định tắt máy tính thì nhận được tin nhắn từ Cố Thừa Chiêu.

 

"Tối nay ở lại tăng ca."

 

Lạc Vân rõ ràng hiểu “tăng ca” có nghĩa là gì.

 

“Tối nay em không rảnh, cũng không muốn làm thêm giờ cho anh, không muốn tiếp tục những chuyện đó với anh nữa.”

 

Lạc Vân một mạch gõ xong câu này mà không dùng dấu câu, nhìn nó một lúc lâu rồi cuối cùng xóa từng chữ một.

 

Anh như một vực thẳm đáng sợ, kéo cô không ngừng rơi xuống.

 

Bữa tiệc sinh nhật của Cung Nhụy được phát sóng trực tiếp trên mạng, Lạc Vân không kìm lòng được mà xem suốt cả buổi tối.

 

Rất nhiều người hâm mộ đến chúc mừng cô ấy, bữa tiệc được tổ chức như một buổi gặp gỡ người hâm mộ với các hoạt động như bắt tay, trò chơi và biểu diễn.

 

Cố Thừa Chiêu chỉ ôm nhẹ eo của Cung Nhụy khi vào phòng, đẩy cô ấy lên sân khấu, sau đó ngồi yên ở góc khuất của khán phòng.

 

Máy quay phát sóng trực tiếp thỉnh thoảng lướt qua anh, gương mặt không chút cảm xúc nhìn lên sân khấu, ngồi giữa đám đông hò reo sôi nổi mà anh vẫn yên lặng, không hề cử động, hoàn toàn tách biệt với sự náo nhiệt xung quanh.

 

Lạc Vân càng nhìn, càng cắn chặt môi.

 

Đến hơn mười giờ, Cố Thừa Chiêu quay lại một mình.

 

Anh liếc nhìn Lạc Vân với vẻ mặt u ám, cô đứng dậy, theo anh vào văn phòng sáng đèn, mở cửa bí mật ở tủ sách ra, bước nhẹ nhàng lên thảm trong căn phòng tối.

 

Cánh cửa phòng tối khép lại với một tiếng "cạch", trước mắt chỉ còn là một màn đen tối.

​​​​​​​

break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc