Báo Cáo Thượng Tướng, Tôi Muốn Đánh Dấu Ngài

Chương 17: Báo Cáo Thượng Tướng, Tôi Muốn Đánh Dấu Ngài

Trước Sau

break

Thượng Dã: ...không đến lượt tôi, không đến lượt tôi.

Sáu giờ ngày hôm sau, các tân binh bị tiếng còi đánh thức, đầu tiên chạy mười cây số đến phía sau núi, sau đó đi nhà ăn ăn cơm, bọn họ chỉ có nửa tiếng đồng hồ.

Chu Chu, Liễu Hi, Thượng Dã ngồi cùng một bàn, ba người đều là dạ dày đại vương, đồ ăn trên đĩa người này so với người kia càng nhiều hơn, Chu Chu cười nhìn Liễu Hi: "Cậu là Omega đầu tiên tôi thấy ăn nhiều như vậy."

Liễu Hi không hề xấu hổ chút nào, cậu ta đã quen với những lời nói như vậy: "Không có cách nào cả, thân thể quá mệt mỏi, dinh dưỡng nhất định phải đuổi kịp."

"Đúng vậy, thân thể là quan trọng nhất." Chu Chu gật đầu đồng ý, sau đó hơi nghiêng người về phía Liễu Hi, tò mò hỏi: "Này, hôm qua một mình cậu ngủ có ngon không? Ký túc xá của cậu có lớn không? Có phòng vệ sinh không?"

Liễu Hi cắn một miếng trứng luộc đã bóc vỏ, nói: “Tôi ngủ rất ngon, ký túc xá rất tốt, có phòng vệ sinh riêng.”

"Wow, tớ ghen tị với cậu lắm đó nha." Ánh mắt Chu Chu sáng lên.

Liễu Hi xấu hổ cười nói: “Là giới tính cho tớ được ưu đãi, nếu không thì thì cũng giống các cậu thôi.”

"Haizzz, không sao, dù sao chỉ cần vượt qua khảo hạch đào thải, chúng ta cũng có thể ở phòng kí túc xá ít người, đến lúc đó sẽ có phòng vệ sinh riêng." Chạy xong, Chu Chu và Thượng Dã đã tìm đàn ông hỏi cơ sở vật chất của kí túc xá.

"Vậy các cậu cố gắng lên." Sau khi động viên, Liễu Hi cho nghĩ đến mình cũng sẽ tham gia khảo hạch đào thải, liền nói thêm: "Tớ cũng phải cố gắng."

Chu Chu dùng sức gật đầu, ánh mắt rất kiên định: "Ừ, chúng ta đều phải cố gắng. Nhưng anh Dã đừng khỏi lo, anh mạnh như vậy, nhất định sẽ vượt qua."

Bị gọi tên, Thượng Dã cắn bánh quẩy ngẩng đầu lên, vừa định nói gì đó thì trước cửa căng tin đã náo loạn không nhỏ, Thượng Dã nhướng mi lên nhìn, khi nhìn thấy một dáng người cao lớn cường tráng, miệng hơi nhếch, bánh quẩy trong miệng một lần nữa quay về chén.

Liễu Hi nghe được âm thanh, kích động quay đầu lại: "Là thượng tướng đó!"

Chu Chu quay đầu nhìn thượng tướng vừa đi vào, hai mắt trợn to kinh ngạc: “Thượng tướng cũng tới đây ăn cơm à? Tớ còn tưởng rằng ngài ấy có nhà răng riêng, nhìn như vậy, thượng tướng hình như cũng không lạnh lùng giống như vẻ bề ngoài."

Quả thực Cố Thanh Lan vẫn luôn ăn cơm trong căng tin cùng cấp dưới, không có gì đặc biệt, các cựu binh cũng không xa lạ gì, nhưng tân binh lần đầu tiên nhìn thấy một quan chức cấp cao như vậy đến, không thể tránh khỏi việc họ sẽ cảm thấy không quen.

"Nhìn kìa, thượng tướng, tôi đã bảo ngài ăn cơm trong văn phòng đi, nhưng ngài không nghe, ngài thấy đấy, họ đều bị dọa rồi." La kỳ nhìn quanh những tân binh đang căng thẳng chào hỏi, lẩm bẩm.

Cố Thanh Lan gật đầu chào lại mỗi tân binh chào mình, lạnh lùng nói: "Ăn một bữa cơm có gì đâu mà bị dọa, cậu cho rằng họ là những tên nhóc hai ba tuổi sao?"

"Tôi không phải sợ bọn họ không được tự nhiên, thượng tướng sẽ tự trách mình sao?" La Kỳ cười tủm tỉm nói.

Cố Thanh Lan nhàn nhạt liếc La Kỳ một cái: "Tôi sẽ tự trách vì chuyện thế này à?"

La kỳ : “Vậy tôi sợ ngài xấu hổ.”

Cố Thanh Lan: "Xấu hổ là ý gì?"

La kỳ : "..." Quên rằng lão đại có giới hạn cực cao, gần như không biết xấu hổ.

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa, chúng ta không có nhiều thời gian để ăn đâu." Cố Thanh Lan không có ý định nói chuyện với La kỳ nữa, người này vừa mở miệng liền không thể dừng lại, thuộc về kiểu người mình càng phản ứng thì y càng hăng hái.

 

break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc