Chiêu Phong Nhận Trảm nhanh đến mức như bóng ma hư ảnh, vậy mà không những không hạ được Tật Vô Ngôn, ngược lại còn khiến Tật Vô Thương thua thê thảm. Mọi chuyện... rốt cuộc là sao?
Khoảnh khắc vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tuy mọi người đều trừng mắt quan sát, nhưng không một ai thấy rõ Tật Vô Ngôn làm cách nào khiến Tật Vô Thương bị thương nặng đến vậy.
Tật Vô Ngôn thở hổn hển, ánh mắt nhìn chằm chằm Tật Vô Thương đang ôm cánh tay phải rên rỉ không ngừng. Trong lòng hắn vẫn còn chút sợ hãi âm ỉ. Chỉ một cái chớp mắt lúc nãy, nếu không nhờ tinh thần lực đặc biệt nhạy bén, e rằng hắn đã bỏ mạng ngay tại đây rồi.
Chưởng ảnh chín tầng của Cửu Ảnh Chưởng đồng loạt đánh vào cùng một vị trí trên cánh tay Tật Vô Thương. Dù gân cốt hắn có được tôi luyện cứng rắn đến đâu cũng không chịu nổi một chuỗi đòn dồn dập như vậy.
Bên ngoài, Tật Vô Dạng đứng xem cũng phải chấn động tâm can. Chín tầng chưởng ảnh? Hắn… hắn thật sự đã luyện Cửu Ảnh Chưởng đến tầng thứ chín?
Với tư chất của tên tiểu tử này, làm sao có thể luyện thành cửu trọng ảnh được chứ?
Đại ca của hắn — Tật Vô Tông — người được Tật gia nâng niu từ nhỏ, thiên tư nổi bật, đến khi tu luyện Cửu Ảnh Chưởng cũng mới chỉ đạt tới tầng thứ bảy. Khi ấy đã đủ khiến Tật gia chấn động, tộc trưởng còn dốc hết tài nguyên bồi dưỡng. Sau này, Tật Vô Tông được đích thân Thanh Vân Tông chọn trúng, trở thành người trẻ tuổi duy nhất của Tật gia tiến vào Thanh Vân Tông.
Tật Vô Tông là người dẫn đầu thế hệ trẻ Tật gia, tuy thiên phú còn kém hơn đôi chút so với Phần Tu và Phần Ương bên Phần gia, nhưng cũng là hàng ngũ thiên tài hiếm có. Ngay cả hắn còn chỉ luyện được đến tầng bảy, vậy mà Tật Vô Ngôn — một kẻ bị coi là phế vật, con hoang — lại luyện đến tầng chín?
Ngay cả Mộc Quân Thần, vừa rồi còn có ý định ra tay, giờ phút này cũng thoáng giật mình. Không ngờ tên tiểu tử tuổi còn nhỏ này lại có thể ra tay tàn nhẫn đến vậy. Với thương tích như thế, chắc chắn sẽ làm chậm quá trình tu luyện của Tật Vô Thương không ít.
Tật Vô Thiên che miệng kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời. Ca nàng… khi nào trở nên lợi hại như vậy? Ngay cả Tật Vô Thương cũng không đỡ nổi một đòn của ca nàng. Tốt quá rồi!
Tật Vô Ngôn cũng không ngờ bản thân lại thực sự luyện thành được tầng chín của Cửu Ảnh Chưởng. Chẳng qua là vì tốc độ tăng cảnh giới của hắn quá chậm, nên thời gian rảnh liền dồn hết tâm sức nghiền ngẫm chiêu thức này — vốn là võ kỹ duy nhất mà hắn có thể học được. Không rõ có phải nhờ hệ thống trong cơ thể hay không, nhưng dạo gần đây hắn cảm thấy năng lực lĩnh ngộ của mình đột nhiên tăng mạnh. Những chỗ trước kia dù cố thế nào cũng không hiểu ra, giờ lại tu luyện trơn tru như nước chảy mây trôi.
— Ca! — Tật Vô Hiến hoảng hốt hét lên một tiếng, rồi vội vàng xông tới đỡ lấy Tật Vô Thương đang lảo đảo lui về sau, ánh mắt vừa oán độc vừa run rẩy nhìn chằm chằm vào Tật Vô Ngôn.
Tật Vô Hiến không sao ngờ được, đến cả ca ca hắn cũng chẳng trị nổi tên tiểu tử này!
"Thằng súc sinh kia! Ta phải giết ngươi!" – Tật Vô Thương mắt đỏ như máu, gào lên như kẻ phát cuồng, song lại chẳng dám bước lên.
Lúc này, Tật Vô Dạng cuối cùng cũng lên tiếng: