Bà Xã Ngoan Mềm, Nuôi Rắn Ở Mạt Thế

Chương 557: Ngoại Truyện

Trước Sau

break
Sắc mặt của Triệu Chấn Vũ trầm xuống: "Khi nào thì đến lượt cô cò kè mặc cả với tôi? Nhanh giao đồ tốt ra đây, nếu không..."
Con dao lơ lửng giữa không trung, một mặt sắc bén nhất đối diện với Tô Tô.
“Nếu không, tôi hoàn toàn có thể làm cho khuôn mặt cô xuất hiện thêm vài vết sẹo xấu xí!”
Lúc Tô Tô rời khỏi sơn động, một viên tinh thạch cô cũng không mang đi, căn bản đóng không nổi phí bảo hộ.
Huống chi, cho dù giao nổi, hiện tại cô cũng không muốn.
“Dựa vào cái gì mà tôi phải cho anh?”
“Triệu Chấn Vũ, anh là cái thá gì, dựa vào cái gì tôi phải nộp phí bảo hộ cho anh?”
Giọng nữ vô cùng lạnh nhạt, lời nói ra khiến Triệu Chấn Vũ sửng sốt vài giây.
Anh ta đã quen với dáng vẻ Tô Tô nén giận, hoàn toàn không nghĩ tới có một ngày cô sẽ cứng rắn như vậy.
Ai cho cô sức mạnh?
Lâm Vi Nhiên và Tư Triết lạnh nhạt với anh ta thì thôi đi, đồ xấu xí như Tô Tô thì dựa vào cái gì?!
Cơn giận của Triệu Chấn Vũ xông thẳng lên đỉnh đầu, vô số đao gió bổ đầu chém về phía Tô Tô.
Tất cả đều nhắm vào khu vực yếu ớt nhất trên thân thể của cô, giống như muốn chém chết người.
“Rượu mời không thích thích uống rượu phạt!”
“Ông đây ngược lại muốn xem cô có thể mạnh miệng tới khi nào!”
Đao gió nhanh chóng đánh úp lại, nếu như là trước kia, Tô Tô hoàn toàn không thể tránh thoát.
Nhưng cô đã lên tới cấp năm.
Tất cả đao gió rơi vào trong mắt của cô dường như bị tua chậm mấy lần, dị năng hệ tốc độ được điều động đến cực hạn, dễ dàng né tránh tất cả đòn tấn công.
Nhanh đến nỗi Triệu Chấn Vũ cũng không kịp phản ứng.
Trong phút chốc anh ta trừng to mắt, thất thanh hét lớn: "Cô! Cô lên tới cấp năm?!”
Tô Tô không phủ nhận, ngược lại còn trào phúng mà cười mỉa: "Còn phải nhờ có anh, nếu không phải anh kích thích tôi, tôi cũng sẽ không rời khỏi căn cứ, lại càng không thăng từ cấp ba lên tới cấp năm nhanh như vậy."
Không có khả năng... Điều này không có khả năng!
Triệu Chấn Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Tô Tô, giống như muốn nhìn ra khả năng cô nói dối từ trên mặt của cô.
Nhưng, người có thể nói dối, cấp bậc dị năng có thể sao?
Tô Tô bây giờ chính là dị năng giả cấp năm.
Sắc mặt Triệu Chấn Vũ lúc xanh lúc trắng.
Dù là bất cứ kẻ nào đến xem, đều có thể nhìn ra hiện tại anh ta đã bị chọc tức không nhẹ.
Anh ta mất bao lâu? Phải mất bốn năm! Đã sắp trở thành chó săn của Lâm Vi Nhiên và Tư Triết rồi, kết quả còn dừng lại ở cấp năm, sống chết cũng không thăng cấp được!
Còn Tô Tô thì sao?
Năm nay cô mới dựa vào vận may cứt chó thức tỉnh dị năng, chưa tới nửa năm đã lên tới cấp năm!
Dựa vào cái gì? Anh ta không thể chấp nhận!
Ánh mắt Triệu Chấn Vũ âm u không che giấu được.
Anh ta dâng lên lòng ghen ghét nồng đậm đối với một người phụ nữ yếu ớt.
Trong đó ít nhiều có chút "yếu tố đồng cảm", dù sao... Anh ta không có cách nào trả thù Lâm Vi Nhiên và Tư Triết, oán hận và thù hằn đối với bọn họ chỉ có thể trả thù ở trên người Tô Tô là em họ của Lâm Vi Nhiên.
Nhưng hiện tại, sự tồn tại dễ ức hiếp nhất này lại có năng lực phản kháng!
Triệu Chấn Vũ không tin quỷ phóng ra dị năng lần nữa.
Gió lốc thổi bay tất cả vật phẩm ở trong tiệm đồ cũ, số đao gió còn lại chém đứt tất cả đồ trang trí, chỉ có người hắn thực sự muốn xuống tay là Tô Tô... Cô né tránh mọi đòn tấn công một cách chính xác.
Cô thậm chí còn đang cố gắng tới gần anh ta, muốn xuống tay với anh ta!
Quả thực là con giun xéo lắm cũng quằn!
Triệu Chấn Vũ cuối cùng cũng rời khỏi tiệm đồ cũ.
Anh ta oán hận nhìn chằm chằm Tô Tô: "Cô chờ đó cho tôi!”
Bỏ lại những lời này, Triệu Chấn Vũ quay đầu biến mất ở góc đường.
Chỉ còn lại một mình Tô Tô đứng ở bên trong một đống hỗn độn của cửa hàng, tất cả đồ cũ mà cô sở hữu đều bị đao gió của anh ta phá hủy thành phế phẩm, cuối cùng một chút giá trị lợi dụng cũng không còn.
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc