Người đàn ông này vốn nổi tiếng nghiêm nghị, anh đã giúp ai thì nhẹ nhàng, còn khi tức giận lại càng kỳ lạ, khiến người khác cảm thấy áp lực vô hình.
Vừa nhận ra anh, Trâu Niệm vội rút tay khỏi tay anh, đầu ngón tay lướt nhẹ qua chiếc nhẫn cưới anh đang đeo.
Cô vịn lấy cành cây trong bồn hoa, gật đầu cảm ơn “Cảm ơn anh, anh Nguyễn.”
“Không có gì.” Anh đáp nhã nhặn.
Trâu Niệm vốn định không phiền đến anh, nhưng anh bất giác liếc nhìn gót giày cô đã bị gãy, liền khom xuống kiểm tra. Quả nhiên, đế giày đã gãy lìa.
Nguyễn Duật Nghiêu trước nay luôn giữ phong thái nghiêm túc, khiến Trâu Niệm, dù từng quen biết, nay cũng thấy bối rối.
Ở thành phố B, anh là nhân vật nổi tiếng ai cũng biết.
“Nếu không ngại, lên xe tôi đi.” Anh đứng thẳng dậy mời.
Làm sao cô dám ngại, biết bao phụ nữ mong được ngồi trên xe anh mà chẳng bao giờ với tới.
Nhưng xét lại, cô chẳng thân thiết gì, đường đột lên xe anh cũng không hay, nghĩ vậy nên cô cứ lưỡng lự chưa dám nhấc chân.
Đúng lúc đau cổ chân khiến cô không đứng vững, Nguyễn Duật Nghiêu lập tức đỡ lấy, vòng tay cao lớn của anh che chắn cho cô. Đôi mắt anh dịu dàng hơn thường ngày “Lên xe trước đã.”
Trâu Niệm còn chưa kịp từ chối thì nữ trợ lý đã bước tới, dáng chuyên nghiệp chào hỏi “Cô Trâu, tôi không rõ cô và chủ tịch Nguyễn có quan hệ gì không, nếu có thì quá tốt, công ty cô sẽ có cơ hội lớn, tôi đảm bảo sẽ ưu tiên cho cô.”
Trâu Niệm cảm ơn, cô từng gặp trợ lý này hai lần.
Công ty nhỏ của cô đang tranh thầu dự án thiết kế nội thất cho trụ sở mới của tập đoàn Nguyễn Duật Nghiêu, cơ hội cạnh tranh rất khốc liệt nên cô chưa từng dám nghĩ mình sẽ thắng.
Huống hồ, giữa cô và Nguyễn Duật Nghiêu hoàn toàn không có quan hệ riêng tư gì, nữ trợ lý chắc đã hiểu nhầm.
Dù vậy, lời nói ấy khiến cô thấy có chút dao động.
“Chủ tịch Nguyễn định để tôi toàn quyền chịu trách nhiệm dự án lần này. Cô Trâu, sau khi lên xe, chúng ta sẽ có thời gian trao đổi.”
Trong lòng Trâu Niệm băn khoăn tại sao Nguyễn Duật Nghiêu không đính chính về mối quan hệ giữa hai người?
Vì hợp đồng, vì sự nghiệp, cô vẫn quyết định bước lên xe cùng anh.
Dù trong lòng thấp thỏm, cô cũng tự nhủ bản thân không ham tiền đến mức quên hết tự trọng, chỉ là trong hoàn cảnh này đành phải cố giữ lợi ích cho mình.
Lên xe Nguyễn Duật Nghiêu, được đưa về nhà anh để sơ cứu vết thương. Trợ lý trực tiếp mời bác sĩ chuyên khoa đến tận nơi. Cảm giác bất ngờ khiến Trâu Niệm dở khóc dở cười, không thể từ chối lòng tốt của anh.
Thật ra, cô rất muốn có dự án lớn này.
Chỉ là không biết liệu Nguyễn Duật Nghiêu lại có mục đích gì khác không.
Ở thành phố B, ai cũng biết biệt thự của Nguyễn Duật Nghiêu trị giá hơn bốn mươi triệu tệ này xa hoa đến mức nào.
Nhà hiện tại của anh là căn hộ cao tầng nằm chính giữa trung tâm thành phố.
Lần đầu Trâu Niệm gặp anh là ở nhà họ Tô, Nguyễn Duật Nghiêu khi ấy chỉ ở lại một lát, nhưng sau khi anh rời đi, không khí nhà họ Tô như trĩu nặng hẳn.
Cô vẫn chưa hiểu rõ quan hệ giữa anh và gia đình họ Tô.
Không gian trong nhà được bài trí đơn giản mà tinh tế, toát lên phong thái tự do, mạnh mẽ.