Bá Đạo Tổng Tài: Ngọt Ngào Nhưng Luôn Khiêu Khích

Chương 1

Trước Sau

break

Sáng sớm, Trâu Niệm đứng trong phòng ngủ yên ắng, chỉ cần liếc một cái đã biết Tô Chính Đông lại đi biệt tăm cả đêm chưa về. Cô thử gọi điện cho anh, đầu dây bên kia vang lên giọng nữ nhẹ nhàng  “Chồng cô còn chưa thức đâụ”Trâu Niệm không mảy may bận tâm  “Nhắn lại với anh ta, nhớ tám giờ đúng đến cục dân chính.” Nói rồi, cô dứt khoát cúp máy.

Sau khi rửa mặt và thay quần áo, Trâu Niệm xuống lầụ

Chồng mới cưới của cô đang say sưa vui vẻ với người phụ nữ khác, có thể từ phòng khách tới tận phòng ngủ, trước mặt cô như thể chẳng có gì quan trọng. Hành động trắng trợn ấy dường như càng khiến anh ta cảm thấy… kích thích. Có lẽ, với anh ta, làm chuyện đó trước mắt vợ mới cưới lại là một điều thú vị.

Đêm qua, cô đưa ra đề nghị ly hôn, anh ta cũng đồng ý ngay, có lẽ lúc đó say nên chẳng nghĩ gì.

Nhưng điều đó chẳng còn quan trọng. Kể cả khi anh ta tỉnh táo hay mơ hồ, ly hôn là điều chắc chắn 

Chiếc xe của Tô Chính Đông chậm rãi dừng lại trước cổng cục dân chính, anh bước xuống xe, hạ cửa sổ kính. Người phụ nữ ngồi ghế lái liếc Trâu Niệm với ánh mắt đầy khinh miệt.

Trâu Niệm chẳng buồn để tâm, chỉ bình thản nói  “Vào đi.”

Tô Chính Đông nhìn cô, khẽ mỉm cười, ngón tay vuốt môi cô, trêu ghẹo  “Tự nhiên, tôi… không muốn ly hôn nữa.”

Nói dứt câu, ánh mắt anh ta lạnh lùng quay đi, bỏ lại cô đứng ngẩn ngơ.

Trâu Niệm chưa hết bất ngờ, chỉ biết nhìn theo bóng lưng anh ta khuất dần.

Người phụ nữ trong xe cười nhạt rồi lái xe đi, Trâu Niệm tránh không kịp, bị va nhẹ vào chân khiến cô trật khớp.

Tô Chính Đông nhăn mặt, ra lệnh cho người phụ nữ trong xe  “Đi đi.”

Chiếc xe nhanh chóng mất hút.

Trâu Niệm đã quá quen với những điều này, nên dù trong lòng khó chịu, cô cũng chẳng khóc lóc hay làm ầm lên. Từ ngày kết hôn, từng có bao hy vọng với tương lai, vậy mà sau cùng, trong chính cuộc hôn nhân của mình, cô lại giống như người ngoài cuộc. Cô tự hỏi liệu mình có đủ sức để thay đổi Tô Chính Đông không.

Trâu Niệm cố gắng đứng dậy, nhưng vừa nhích chân đã đau đến không nhấc nổi.

Trước cục dân chính, một người phụ nữ dáng vẻ dịu dàng đang cầm giấy đăng ký kết hôn, đi giày cao gót, phải nhón chân lên mới hôn được má người đàn ông cạnh mình. Cô ấy quay lưng bước lên chiếc xe màu trắng, phóng đi mất.

Đôi mắt người đàn ông dõi theo bóng chiếc xe, lạnh lùng rồi quay đi. Đúng lúc ấy, anh chợt dừng lại khi trông thấy Trâu Niệm vẫn đang loay hoay dưới đất, mặt cúi xuống đầy cam chịụ

Trâu Niệm chỉ giận chính bản thân mình, người ta ngɵạı tình trước mắt mà cô còn chẳng khóc, mẹ chồng gây gổ hay bị sếp mắng mỏ cũng không rơi một giọt nước mắt, vậy mà giờ lại đau đến mức muốn bật khóc chỉ vì một vết thương nhỏ.

Nguyễn Duật Nghiêu nhận ra cô, ngần ngừ một chốc rồi đưa giấy đăng ký kết hôn cho nữ trợ lý, nhanh chóng tiến về phía Trâu Niệm với dáng vẻ đĩnh đạc.

Ngón tay thon dài của cô vịn xuống đất, tay kia bám vào thành bồn hoa, cố gắng chịu đau mà đứng lên. Bất ngờ, một bàn tay rắn rỏi của đàn ông chìa ra, nhẹ nhàng đỡ lấy cô, giọng anh dịu dàng  “Cẩn thận.”

Trâu Niệm kinh ngạc ngẩng lên, Nguyễn Duật Nghiêu ư? Sao lại là anh?



break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc