10.
Chờ đến khi tôi thu dọn xong những mảnh giấy nhỏ, thời gian đã trôi qua hai tiếng đồng hồ.
Lúc này điện thoại của tôi bỗng sáng lên.
“Ting ting!”
Là tin nhắn của Khương Trì.
“Đình Đình, công ty có việc đột xuất cần anh đến tăng ca, em không cần chờ anh, nghỉ ngơi sớm đi.”
A, không cần hỏi tôi cũng biết, Khương Trì bây giờ chắc chắn đang ở bên Tô Văn.
Cũng tốt, càng đúng ý tôi.
Trước hết tôi đem giấu kĩ những mảnh vụn của nhật ký đã, những thứ đó sau này sẽ là chứng cứ buộc tội để thẩm vấn Khương Trì trước tòa.
Tiếp đến, tôi thuê người chuyển chiếc bàn mà hắn giấu nhật ký kia đến nhà của ba mẹ tôi.
Mọi ngày cái bàn này luôn bị khóa, bị khóa ở bên trong chính là thanh xuân của Khương Trì, đã nhiều năm không có mở ra. Gần đây nhất, Khương Trì với ánh trăng sáng của hắn bắt đầu có mùa xuân thứ hai, mới thường xuyên viết nhật kí.
Nếu không phải hắn luôn trộm viết nhật ký ở trong thư phòng, còn khóa cửa không cho tôi xem, tôi cũng sẽ không tò mò mà tìm đến cái bàn.
Làm gì có cái gì gọi là sự trùng hợp ở đây chứ, tất cả sớm đã được định sẵn vào cái ngày mà hắn ngoại tình rồi.
Cuối cùng, tôi gọi điện đặt một cái bàn làm việc xa hoa khác.
Hết thảy đều ổn thỏa, chỉ còn chờ Khương Trì thôi.
…
Ngày hôm sau, Khương Trì vác cái bộ mặt mệt mỏi trở về, vừa thấy liền biết là bị sắc hút cạn tinh khí.
Hắn chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi, tôi liền thần bí nhẹ chân đi tới nói cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Không chờ hắn phản ứng lại, tôi kéo mở cửa thư phòng ra, rõ ràng không góc chết triển lãm cho hắn thấy chiếc bàn làm việc mới tôi mua.
“Vui không? Đây là quà mừng kỉ niệm mười năm của chúng ta, em còn chọn cho anh một chiếc ghế mát xa, thoải mái lắm nha.”
Nói xong tôi còn sợ triển lãm như vậy không đủ toàn diện, còn khởi động ghế mát xa bằng điều khiển từ xa.
“Trần Đình, cái bàn cũ đâu?”
Dưới tiếng kêu ong ong của ghế mát xa, sắc mặt Khương Trì nhanh chóng đen thui.
“Bàn cũ hả, em đem tặng cho ba em rồi, anh cũng biết mà, gần đây ông ấy đang trầm mê thư pháp nên cần một chiếc bàn gỗ.” Tôi cười nói.
“Sao em không nói trước với anh một tiếng... Trong cái bàn đó vẫn còn giấy tờ rất quan trọng của anh, em nhanh chóng mang về lại cho anh!”
Khương Trì tức đến nỗi lời nói ra không cả rõ ràng, đứng cạnh hắn tôi có thể nhìn thấy rất rõ hắn đang nắm chặt tay.
Ui da, cáu rồi đó, cái gọi là giấy tờ quan trọng kia chỉ sợ là nhật ký cùng với giấy nợ của Tô Văn.
Không phải nói cô ta chính là chân ái cuộc đời sao? Như thế nào lại vẫn còn giữ giấy nợ của người ta a. Mà phải nói, bọn họ cũng biết cách chơi quá đi, giấy đòi nợ còn phải chọn giấy màu hồng nhạt, lại còn có cả dấu son môi nữa.
“Làm gì mà anh phải cáu lên thế, các ngăn tủ cái bàn đó anh đều khóa lại rồi, còn sợ có người trộm mất giấy tờ của anh được sao? Không thì anh đưa chìa khóa tủ cho em, ngày mai em giúp anh lấy giấy tờ trong đó về?” Tôi cười trộm ở trong lòng, ngoài mặt lại giả vờ ủy khuất, diễn giống cảnh người vợ vất vả chuẩn bị cho chồng một món quà bất ngờ lại bị người chồng quát mắng.
Tôi biết chắc rằng hắn không dám đưa chìa khóa cho tôi, bởi vì thứ đồ ở trong ngăn kéo đó không phải là đồ có thể để cho người khác thấy.
“Bằng không anh tự đi lấy cũng được, em đỡ phải đi đi lại lại.” Nói xong, tôi ấm ức ngồi xuống ghế mát xa. Ghế đắt tiền công nhận dùng thích thật, còn sưởi ấm nữa cơ.
Hiện tại tôi đang rất buồn tủi, hắn mà nói nữa tôi lập tức khóc, dù sao người gấp không phải tôi.
11.
Khương Trì thấy tôi không phối hợp đành quay đầu đi ra ngoài gọi điện cho bố tôi.
“Rầm!”
Không tới vài phút, bên ngoài thư phòng vang lên tiếng sập cửa, tôi qua khe cửa nhìn thấy Khương Trì nổi giận bừng bừng đóng mạnh cửa phòng ngủ.
Khỏi cần hỏi làm gì cho mệt, khẳng định bị bố tôi cho ăn quả đắng* rồi.
Bố tôi vốn đã để bụng việc Khương Trì vắng mặt ở tiệc mừng thọ, mà tôi còn đã đánh tiếng trước, Khương Trì mà yên ổn tôi mới thấy kì quái đó.
Tóm lại, bất kể Khương Trì nói như thế nào, bố tôi chỉ một mực nói ông rất thích cái bàn này.
Giấy tờ để trong ngăn tủ cái bàn đó có thể đến lấy về, nhưng ông phải ở cạnh chứng kiến, đỡ sau này lằng nhằng thiếu đủ cái gì không ai biết được. Nếu Khương Trì kiên định muốn lấy bàn về, bố tôi sẽ hóa vai bố vợ bị con rể tổn thương, những khoản bồi thường hay đổi nhà cũng đừng hòng mơ tưởng đến nữa.
Khương Trì dĩ nhiên không dám nhận lời với bố tôi, dù chỉ là tờ giấy nợ màu hồng có dính vết son môi, có bị đánh chết Khương Trì cũng không dám làm trò trước mặt bố tôi.
Hắn cũng không dám đắc tội với bố tôi, chẳng may bố tôi không giúp chúng tôi đổi phòng ở, kế hoạch của hắn và Tô Văn liền ngâm nước nóng. Đến lúc đó, hắn lấy gì để lấp vào hố nợ kia đây.
Buổi chiều, Khương Trì lại ra ngoài, lý do vẫn là tăng ca.
Chân trước hắn bước ra cửa, chân sau tôi cũng theo sau lưng hắn ra ngoài.
Khương Trì là đi tìm Tô Văn, còn tôi là đi tìm thợ lắp camera theo dõi.
Không biết Khương Trì và Tô Văn đã bàn bạc thế nào, hôm sau, hắn bỗng nhiên nhập vai người chồng tốt cùng người con rể nhị thập tứ hiếu. Không có việc gì cũng xách quà đến thăm bố mẹ tôi, đối mặt với bố tôi không ngừng thả rắm cầu vồng, một hai đòi học tập bố vợ luyện thư pháp.
Tập gì, là hiếu thuận đó, tập nữa chính là đam mê thư pháp.
Giấy tờ, giấy tờ gì cơ? Đồ vật không quan trọng không nhắc tới cũng thế.
12.
Hắn muốn diễn, chúng tôi liền diễn cùng hắn.
Bố mẹ tôi thay phiên cùng hắn làm việc nhà, rồi từ thư pháp đến quốc họa, từ việc đổi phòng ở đến việc sinh con đẻ cái, chính là nhất định không để cho hắn một mình đứng gần cái bàn.
Khương Trì gấp đến độ khóe miệng nổi mụn nước, nhưng hắn lại không thể không đáp ứng theo.
Nhìn bộ dáng muốn phát cáu nhưng lại không dám của Khương Trì, tôi vô cùng hả dạ.
Trước kia Khương Trì điển hình là cái dạng đã ăn cơm mềm còn tỏ vẻ ta đây, bố mẹ tôi đã từng phản đối chúng tôi ở bên nhau, cho nên dù sau khi kết hôn hắn cũng không muốn cùng tôi về nhà mẹ đẻ. Tính toán một chút, trong khoảng thời gian này số lần hắn đến nhà tôi còn nhiều hơn so với khoảng thời gian mười năm tôi và hắn ở bên nhau.
Chơi với Khương Trì, bố mẹ tôi từ đầu vô cùng phối hợp, nhưng cũng khá lâu rồi mà Khương Trì vẫn còn chưa chịu từ bỏ ý định, bố tôi lại là người muốn từ bỏ trước.
“Đình Đình, vậy là được rồi, thằng nhãi Khương Trì kia gấp muốn nổi cáu rồi, chiều mai con mau thuê người đến chuyển cái bàn kia đi đi.” Khương Trì vừa mới đi bố liền quay sang bảo tôi.
“Như vậy không tốt sao? Lần trước tiệc mừng thọ bố Khương Trì không có tới, không phải bố rất tức giận ư, coi như phạt anh ấy một chút.” Tôi ngồi tùy ý trên băng ghế.
“Ngồi hẳn hoi cho ta!” Bố tôi vỗ mặt bàn bốp một tiếng, tôi nhanh chóng ngồi thẳng lưng hai tay đặt trên đầu gối, lão phật gia phát hỏa không giỡn được đâu.
“Trước khi hai đứa kết hôn ta đúng thật chướng mắt Tiểu Khương, tiệc mừng thọ lần trước nó không tới ta xác thật cũng giận, nhưng mà Đình Đình, nếu con đã lựa chọn gả cho nó thì con phải tôn trọng nó. Con nhìn xem, con bây giờ chơi đùa nó như con khỉ, làm gì có người vợ nào làm như vậy!”
Bố tôi bưng chén trà của ông ấy bắt đầu giảng đạo lý.
Vốn dĩ chuyện Khương Trì ngoại tình tôi muốn giấu bố mẹ, nhưng mà hiện tại chưa đến thời điểm ngả bài với Khương Trì. Sợ bọn họ bị dắt mũi.
Vất vả Khương Trì mấy ngày hôm nay chịu thua thiệt hiệu quả cũng không tồi, đãi ngộ chuyển từ nước lọc thăng cấp thành trà Mao Tiêm mà bố tôi trân quý.
Mẹ tôi nghe bảo Khương Trì ngay mai lại tới, hiện tại đã ở trong bếp bắt đầu kho thịt bò, mẹ tôi bảo, thịt bò này phải kho trước, ninh trong nước một đêm ăn mới ngon.
Nghe xem, trình độ để bụng như này, nếu tôi còn không ngả bài, vị trí của tôi ở trong lòng bố mẹ sắp không đuổi kịp Khương Trì nữa rồi.
13.
“Khương Trì ngoại tình bố à.” Tôi đến gần bố nhỏ giọng nói.
“Phụt!” Bố tôi trực tiếp phun hết trà trong miệng ra, “Con nói cái gì, Khương Trì ngoại tình?!”
Bố tôi vừa dứt lời, cửa phòng bếp liền mở ra.
“Các người vừa nói ai ngoại tình?” Mẹ tôi cầm dao phay đứng ở cửa phòng bếp.
Tôi cùng bố sợ hãi chạy nhanh tới khuyên can, chậm thêm chút nữa, chỉ sợ mẹ tôi sẽ chém bay cánh cửa nhà bếp luôn quá.
Sau đó, dưới ánh nhìn chăm chăm của bố mẹ, tôi giống như học sinh tiểu học khai báo lại quá trình phạm tội, ặc nhầm, là quá trình phát hiện Khương Trì ngoại tình.
“Mẹ, thịt bò kia còn kho tiếp sao? Con cũng lâu rồi chưa được ăn.” Chắc tại quá khẩn trương, tôi cũng không biết phải mở miệng thế nào.
Vừa nói xong, tôi lập tức hối hận.
“Chồng ra ngoài tìm tiểu tam rồi, mà mày còn muốn ăn thịt bò kho, tao thấy mày giống thịt bò kho luôn rồi đấy.” Mẹ tôi tức giận giơ tay chọc chọc trán tôi.
14.
Nếu đã ngả bài, tôi đơn giản nói ra kết hoạch của mình.
Ngày hôm sau lúc Khương Trì đến, nghênh đón hắn là bố mẹ vợ càng nhiệt tình, thịt bò kho đương nhiên vẫn nấu, bất quá, được đặt ở trước mặt tôi, lý do là chúng tôi đã kết hôn mười năm mà vẫn chưa có con khẳng định là do cơ thể tôi không tốt, cần thiết phải bồi bổ cơ thể.
“Muốn có con ấy, thì cả hai vợ chồng đều phải bồi bổ.” Nói xong, bố tôi liền rót cho Khương Trì một ly rượu rắn, rót xong còn không quên đặt bình rượu ở trước mặt Khương Trì, “Đừng khách sáo, uống hết lại rót thêm.”
Khương Trì từ trước đến nay sợ rắn, ngay cả giống loài tương tự như lươn hay cá chình cũng đều không ăn, hiện giờ mặt đối mặt với bình rượu rắn không biết tâm tình hắn thế nào, dù sao thì tôi ăn thịt bò rất vui vẻ.
Cơm nước xong, bố tôi lại lôi kéo Khương Trì theo ông đánh bóng bàn, Khương Trì có việc cầu người, vậy ngượng ngùng làm chân nhặt bóng cho bố tôi đi, vừa vặn kỹ thuật đánh bóng của bố tôi không được, vất vả cho Khương Trì rồi.
Chờ đến khi họ trở về, Khương Trì mệt đến mức mồ hôi ướt đẫm, bố tôi lại tủm tỉm ra dấu OK với tôi.
“Bố, sao lại đánh lâu như vậy, mệt lắm phải không?” Làm một áo bông nhỏ đủ tư cách, tôi chạy đến đưa khăn lông cho bố, sau đó không nghĩ ngợi mà bỏ qua Khương Trì ở bên cạnh.
“Không mệt tẹo nào, Tiểu Khương đánh rất khá.” Bố tôi hướng Khương Trì gật đầu, ra vẻ rất thưởng thức hắn, “Đúng rồi, Tiểu Khương nói công ty nó tặng vé đi suối nước nóng, tuần sau một nhà chúng ta cùng đi ngâm suối nước nóng đi.”
“Vé đi suối nước nóng là giành cho một nhà chúng ta đi sao?” Tôi cảm động nhìn Khương Trì.
“Anh còn phải tăng ca, em đi cùng ba mẹ đi.” Khương Trì chần chừ nói.
“Tiểu Khương à, bố với mẹ còn chuẩn bị đổi cho hai đứa phòng ở mới đó, vậy mà một chút thời gian này con cũng không có sao?” Đến rồi đến rồi, uy hiếp phòng ở của bố tôi tuy đến muộn nhưng không vắng mặt.
Kịch bản tuy có hơi cũ nhưng vẫn hữu dụng, Khương Trì vừa nghe thấy phòng ở lập tức bảo đảm nhất định sẽ xin nghỉ để đi cùng chúng tôi, đây cũng là mục đích tôi muốn.
15.
Rất nhanh, ngày đi suối nước nóng đã đến, Khương Trì lái xe cùng chúng tôi đi suối nước nóng ở ngoại thành.
Quá trình ngâm nước suối quả thực rất trầm mặc, toàn bộ quá trình Khương Trì đều xem điện thoại, tôi cũng thế.
Tôi lắp camera theo dõi ở nhà bố mẹ tôi là loại kết nối với điện thoại, có thể theo dõi từ xa được.
Nhìn Tô Văn xuất hiện trên màn ảnh, tôi cười, tôi rất rõ ràng đồ trong ngăn tủ bàn Khương Trì căn bản không yên tâm để cho người khác tới lấy, một khi bị vướng chúng tôi không thể tự mình động thủ, hắn nhất định sẽ tìm Tô Văn.
Sau khi Tô Văn mở cửa không có dừng lại, rất nhanh đã tìm được cái bàn kia của Khương Trì.
Sau khi lấy chìa khóa mở ra, Tô Văn ngây ngẩn cả người.
Bên dưới giấy vay nợ có dấu son môi là vòng cổ, nhẫn, hoa tai, vòng tay đầy một ngăn kéo.
Đây là cái bẫy tôi đặc biệt chuẩn bị vì Tô Văn, không sợ cô ta không cắn câu.
“Ting ting!” Điện thoại Khương Trì vang lên, hắn nhìn tin nhắn vừa đến vô cùng vui vẻ, Tô Văn hẳn là nói với hắn mọi chuyện đều ổn thỏa rồi.
Tôi nhìn trong camera trang sức bị quét sạch không còn, cả Tô Văn thậm chí chưa đã thèm đang tìm kiếm khắp nơi cười đến càng vui vẻ.
Con mồi đã sa lưới.