Anh Thợ Săn Và Thê Tử Nhỏ

Chương 5: Anh Thợ Săn Và Thê Tử Nhỏ

Trước Sau

break

Trong làng cũng nghèo nên gà chỉ nuôi đẻ trứng, mà không phải nhà ai cũng nuôi gà, mấy năm nay khó khăn, thức ăn cho người còn thiếu thì nói gì gà.

"Đừng nhìn ta như vậy, ta lại nghĩ nàng muốn ăn ta chứ không phải ăn gà đấy. Bên cạnh có chậu nước ta mới lấy, nàng rửa tay rửa mặt rồi lại đây" Thủy Nhi đỏ mặt chỉ biết răm rắp nghe lời làm theo.

Trong sân có một bộ bàn đá, trực tiếp là một hòn đá thô to mài nhẵn mặt phía trên làm bàn, thêm một cái ghế cũng là hòn đá mài nhẵn làm ghế. Có thêm Thủy Nhi, hắn sợ cô nương gia ngồi lên đá lạnh nên trực tiếp ôm nàng ngồi trên đùi xé thịt gà đút nàng ăn. Ừ hắn chỉ là sợ nàng ngồi ghế đá không quen chứ không có ý gì khác.

Thịt gà rừng trên núi khác biệt với thịt gà nàng từng được ăn trong thôn. Da gà vàng ươm giòn tan, thịt vừa săn chắc ăn lại có một vị ngọt thơm, dù hắn chỉ rắc chút muối lúc nướng vẫn ngon tuyệt vời.

"Nóng lắm, nàng đừng chạm vào, để ta" Mộc Thanh vừa xé thịt đút nàng ăn, vừa thỉnh thoảng đưa ngón tay vào trong khoang miệng ngọt ngào quấy nhẹ. Thủy Nhi thực sự đói, hơn nữa thịt gà lại quá ngon, nàng dù ngượng ngùng nhưng vẫn cố gắng nhai nuốt thịt gà, lúc bị ngón tay xấu xa càng quấy cũng chỉ biết trừng mắt làm dữ một xíu.

Ăn được một lúc thì Thủy Nhi đẩy tay hắn nhỏ nhẹ: "Ta no rồi, ăn không nổi nữa" Mộc Thanh yêu chết dáng vẻ vừa ngượng ngùng vừa câu dẫn này, đem ngón tay đưa vào miệng nàng khuấy đảo, nói: "Vậy nàng giúp ta mυ"ŧ sạch tay đi, mỡ lắm" Bàn tay còn lại đem thịt gà còn lại ăn sạch.

Thủy Nhi vô thức làm theo, thậm chí không biết từ đâu mà nàng biết dùng lưỡi cuốn lấy ngón tay ấy chơi đùa. Đôi mắt Mộc Thanh sâu hơn, vuawf anw xong thì rút tay ra, dùng miệng hôn sâu, chỉ là lần thứ hai hôn nhưng hắn đã nắm được tinh túy, hôn đến nàng xụi lơ trong ngực, mùi vị thịt gà trong khoang miệng ngọt ngào bị cướp đoạt hết sạch sẽ.

"Nên..nên đi ngủ thôi" Vừa nói xong Thủy Nhi chỉ muốn cắn nát miệng mình, lúc đầu nàng chỉ muốn tìm cớ thoát khỏi vòng ngực nóng rực này, nhưng sao nói ra lại càng như bản thân muốn nhiều hơn.

"Ừ, đi ngủ nào" Mộc Thanh cười khẽ thuận theo.

Theo Mộc Thanh đi vào căn nhà gỗ nhỏ, Thủy Nhi càng lúng túng hơn, trong nhà chỉ có hai gian phòng. Phòng khách thì đang chất đống đồ đạc, chắc hẳn có người mua về rồi tiện tay để đấy, cũng không có ý định dọn dẹp. Phòng ngủ càng đơn giản hơn, một chiếc giường nhỏ, một cái rương để đồ vật. Thủy Nhi nghĩ ngày mai cô phải vào nhà bếp và nhà kho xem chứ nếu trống trơn thế này thì uống gió tây bắc mà sống à.

"Nàng ngủ trên giường đi, ta ra phòng ngoài, cần gì thì kêu ta" Mộc Thanh thấy dáng vẻ lúng túng của nàng thì nói, có những việc hắn rất muốn nhưng chưa phải lúc này, khẽ liếc ŧıểυ huynh đệ phía dưới, lát lại cho người tắm lần nữa vậy.

Thủy Nhi giật mình, cô cứ nghĩ với những hành động tối nay thì chắc chắn hai người sẽ đi đến bước kia luôn. Dù sao trong giấc mơ kia, tất cả đàn ông cô gặp đều như vậy, chỉ muốn giày vò trên giường. Cô ngơ ngác nhìn giường lại nhìn hắn, đôi mắt to tròn ngập nước như đang hỏi vì sao, hay.. hắn chê cô.

Mộc Thanh thở dài, không hiểu sao chỉ mới gặp nhau mấy canh giờ nhưng từ ánh mắt nàng hắn lại có thể hiểu hết, hắn nói:

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc