Thư Đường biến mất.
Hơi thở của cô trong sào huyệt của người cá, trong toàn vùng cấm, đều biến mất.
Bóng đen cao lớn chậm chạp đi bộ dọc cả khu phế tích của vùng cấm, tìm khắp mọi ngóc ngách.
Nhưng đống đổ nát và xưa cũ hoàn toàn trống không.
Từ hình ảnh phản chiếu của tấm gương vỡ, người cá đối diện với đôi mắt đen nhánh của mình, hệt như một con yêu quái trong bóng đêm.
Hồi lâu, người cá chậm chạp quay đầu nhìn về vạch cảnh báo bên ngoài vùng cấm.
Trên mặt đất để lại vệt nước, lan dần về phía vực tối sâm thẳm.
—- ‘Hắn’ muốn đi tìm cô.