Yêu Trong Muộn Màng

Chương 4: Quan Tâm

Trước Sau

break

Cha của cậu nghe đến đây mà đã lên tiếng: “Không cần phải nói như vậy đâu, anh chỉ cần giúp tôi bây giờ là được rồi, sau khi tôi có tiền tôi sẽ dọn đi, thậm chí sau này nếu như khá giả, tôi nhất định sẽ quay trở lại trả ơn cho anh...”

 

Trước những lời mà Bạch Thiên vừa nói Hạ Thành đã lên tiếng bảo rằng: “Anh không cần nói như vậy làm gì đâu, bởi tôi không cần người khác đền đáp, còn giờ hai cha con hãy thay đồ rồi nghỉ ngơi đi, mà không biết hai người có mặc vừa đồ tôi không, nên hãy lấy mặc thử đi...”

 

Bọn họ cũng đã đồng ý theo những lời của cậu, sau đó đã đi vào phòng của cậu, và rồi cậu đã lấy đồ cho bọn họ mặc, hai người ở đấy mà mặc vào, đứa bé mặc bộ đồ rộng trên thang, người cha thì có chút hơi chật một xíu, cậu lúc này lên tiếng bảo: “Hai người xài đồ tôi như vậy đỡ đi nhé, Ngày mai tôi sẽ đi mua cho hai người vài bộ đồ!”

 

Bạch Thiên mặc dù có chút ngại ngùng về điều này, nhưng trước sự giúp đỡ nhiệt tình của Hạ Thành vậy nên anh không thể từ chối được mà chỉ có thể đồng ý, với yêu cầu đó của cậu mà thôi...

 

Thời gian đã bắt đầu trôi qua, giờ đây cũng là ngày hôm sau, lúc này đứa bé con của Bạch Thiên cũng đã tỉnh dậy, bấy giờ nó cảm thấy đầu cha của mình, vô cùng nóng mà cảm thấy lo lắng, sau đó đã chạy đến chỗ của Hạ Thành để kêu anh đến trong sự lo lắng: “Chú ba của cháu hình như bị bệnh rồi, đầu ông rất là nóng, chú đến xem và giúp ba của cháu được không?”

 

Nghe những gì mà đứa bé vừa nói, người đàn ông tỏ vẻ vô cùng lo lắng, sau đó cũng đã đi theo đứa bé đến phòng của cha mình, chốc lát người đàn ông tiến sát đến chỗ cha của đứa bé, rồi đưa tay sờ vào đầu ông ta, sau đó lên tiếng bảo: “Phải cha của cháu thật sự bị bệnh rồi, chắc hôm qua dầm mưa nên mới vậy. Còn giờ cháu ở đây canh ba cháu nhé, thậm chí cháu đừng lo lắng, một lát nữa ba cháu sẽ khỏe lại thôi, còn giờ chú đi nấu một ít cháo, thậm chí là mua thuốc về, để chăm sóc cha của cháu nha...”

 

Đứa bé cũng đã đồng ý theo những lời mà Hạ Thành đã nói, chốc lát Hạ Thành đã đi xuống dưới bếp, rồi nấu một chén cháo, thậm chí đi ra tiệm để mua thuốc, sau khi tất cả mọi thứ xong xuôi, anh liền mang lên phòng của ba đứa nhóc kia, và mang thêm một thau nước vào nữa...

 

Giờ đây Hạ Thành đã lấy một cái khăn, sau đó nhấn vào bên trong thau nước rồi đắp lên đầu của Bạch Thiên, sau một hồi Bạch Thiên cũng đã dần tỉnh dậy, trong sự mệt mỏi của bản thân, khuôn mặt đỏ bừng bừng, thậm chí anh cảm thấy vô cùng khó chịu...

 

Hạ Thành nhìn cảnh tượng này, mà lên tiếng bảo: “Nào anh đã bị bệnh rồi đấy, bởi vì hôm qua dầm mưa, và bây giờ tôi sẽ chăm sóc cho anh, anhbhãy mau ăn cháo đi, sau đó uống thuốc vào cho khỏe...”

 

Lúc này Bạch Thiên cũng đã nghe lời của Hạ Thành mà định tự ăn cháo, khi đôi bàn tay đã đưa đến chén cháo trong sự run rẩy, giờ đây Hạ Thành đã cầm lấy chén cháo mà lên tiếng: “Này nhìn tay của anh rung như thế kia, vậy nên anh không tự ăn được đâu, thế nên để tôi đút cho ăn!”

 

Bạch Thiên tỏ vẻ vô cùng ngại ngùng, nhưng quả thật tay của anh rất run, nếu cầm chén cháo kia thì sẽ đổ, vậy nên không còn cách nào khác, đó chính là nhờ Hạ Thiên giúp mình đút cháo, để cho anh ăn...

 

“Được rồi Vậy thì cậu giúp tôi đi!”

 

Hạ Thành chốc lát đã làm theo những lời của Bạch Thiên, trong khi đứa trẻ nhìn hai người mà đột nhiên miễn cười, rồi chìm trong những suy nghĩ rằng: “Tại sao người đàn ông này lại quan tâm đến cha mình như vậy chứ? Rốt cuộc người đàn ông này, có gì đó với cha của mình sao? Mình phải tìm hiểu rõ mới được? Chứ không ai mà lại tốt bụng đến như này, không những cho người khác ở nhờ, thậm chí còn chăm sóc người ta nữa chứ, quả thật là kỳ lạ mà...”

 

Sau một hồi chăm sóc Bạch Thiên giờ đây Hạ Thành cũng đã rời đi, trong ánh mắt của cậu bé, không ngừng nhìn chăm chăm anh một cách khó hiểu, với những suy nghĩ trong đầu rằng: “Tại sao chú ấy lại tốt bụng với mình và cha như vậy chứ? Mình nhất định sẽ tìm hiểu chuyện này...”

 

Vậy là cậu bé ngồi bên cạnh cha của mình một lát lâu, cho tới khi ông ngủ, thì cũng đã đi tìm Hạ Thành với mục đích sẽ định hỏi rõ chú ấy, về việc đó tại sao lại quan tâm cậu và cha cậu như vậy, nhưng rồi khi đi ngang qua phòng, cậu giờ đang nhìn thấy Hạ Thiên đang ngồi trong phòng, với vẻ vô cùng buồn bã, trên tay đang cầm một tấm hình của ai đó, mà bật khóc nức nở lên tiếng rằng:

 

“Em đã yêu anh đến như vậy, tại sao anh lại phản bội em chứ? Tại sao anh lại khiến em đau như thế này? Và mặc dù em đã cố gắng quên anh, nhưng không được, bởi vì em thật sự yêu anh rất nhiều!"

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc