Chương 84: Diệp Thiến Nhi đeo bám
"Được rồi, ok , ngày mai tôi sẽ nhờ vợ tôi đích
 thân đưa cô ta đi” Định Chính Nghĩa hứa như
 định đóng cột đối với bà Hoắc, bày tó rằng ông tô
 rất coi trọng cuộc hôn nhân giữa nhà ông ta và
 nhà họ Hoắc.
Bà Hoắc mỉm cười một cách rất hài lòng, bà
 ta rất hài lòng với cách giao tiếp và ứng xử
 của Định Chính Nghĩa, ông ta rất thông minh mà
 lại biết tiến biết lùi, biết co biết đuôi, đầu óc rất là
 linh hoạt.
"Tốt, tốt lắm, ông Định đúng là một người rất
 sảng khoái, vậy ông cứ thế mà làm, tôi cũng rất lò
 hài lòng, cũng rất quý Định Thanh Uyến”
"Vậy thì tốt rồi, bà Hoắc hài lòng là tốt rồi, tôi
 cũng cảm thấy Hoắc Minh Vũ cũng rất thông
 minh, tuối trẻ tài cao, lại có chí lớn...
Hai người bọn họ liền bát chuyện phiếm, tâng
 bốc con cháu hai bên, căn bản không thèm đế ý
 đến sắc mật của Định Thanh Uyến đang ngồi bên
 cạnh, cô ta đang rất tức giận, đâu như muốn phát
 hóa, đây rốt cuộc là hôn lễ của cô ta hay của bố
 cô ta vậy, tại sao bố của cô ta luôn tự ý quyết định
 mà không có hỏi cô ta có đồng ý hay không? Tại
 sao bố cô ta lại không quan tâm đến cảm nhận
 của cô ta chứ?
Bà Định ngồi bên cạnh con gái liền hiểu con
 gái mình đang gì, biết cô ta đang cực kỳ tức giận
 nên vội vàng khuyên nhú giúp cho con gái bớt
 giận: 'Không phải như con nghĩ đâu, vậy nên
 chủng ta trở về phòng đi, mẹ sẽ giái thích rð ràng
 cho con biết” Bà Định có chút đau lòng, từ nhỏ bà
 ta đã rất yêu thương, cưng chiều cô con gái nhỏ
 của mình, coi như bảo bối, nâng như nâng trứng
 hứng như hứng hoa, tuy nhiên việc hôn lễ đại sự
 quyết định hạnh phúc cá cuộc đời còn lại của con
 gái thì bà lại bất lực, không quyết định được,
 không thế giúp được bất kỳ vấn đề gì cho con gái
 mình.
Định Thanh Uyến rất muốn tranh luận cùng
 bố mình là Đình Chính Nghĩa.
Cô ta thật sự không thích Hoắc Minh Vũ một
 chút nào, anh ta chỉ là một cậu ấm, chắng biết
 làm gì, cả ngày chỉ ăn chơi trác táng, phá làng phá
 xóm, suốt ngày đua đòi cùng đám bạn xấu, theo
 có nghĩ thì anh ta là một ké rất vô dụng.
“Mẹ à, con cầu xin mẹ, mẹ định đấy con gái
 của mẹ vào miệng cọp hay sao, con kết hón cùng
 với Hoắc Minh Vũ sẽ có thể có hạnh phúc hay
 sao? Chuyện này có khác gì một bông hoa nhài
 cắm bãi phân trâu hay sao?”
“Con nhỏ ngốc này, con nói nhắng nói cuội
 cái gì đấy, Hoắc Minh Võ là một thanh niên tử tế,
 kết hôn với cậu ta thì có gì không tốt? Sau khi kết
 hôn với cậu ta thì con muốn gì cũng được, có một
 cuộc sống giàu sang, hạnh phúc, sướng như lên
 trời thì có" Bà Hoắc rất bất mãn trừng mắt nhìn
 Đình Thanh Uyến. Cô con gái nhó của mành bị
 mình nuông chiều quá mà hóa hư rồi, chỉ lo cho
 cảm xúc của mình mà lại không để ý đến hoàn
 cảnh của gia đình mình: “Cả gia đình đang chờ
 đợi việc con kết hôn với nhà họ Hoắc đấy, nếu con
 kết hôn với cậu ấm nhà họ Hoác thì áp lực tài
 chính của gia đình sẽ giám đi không ít, con vì sao
 lại không vì gia đình mà suy nghĩ một chút.”
Bà Định nói xong rồi nhìn xem sắc mặt của
 Định Thanh Uyến, rồi suy nghĩ một chút về vấn đề
 mà Định Thanh Uyến nói khi nấy.
“Hơn nữa, không phải là con cám thấy râng
 Hoắc Minh Dương rất tốt sao? Nếu như con
 không chọn đánh đối mọi thứ để vào nhà Hoặc
thì làm sao có khá năng kết hôn Hoắc Minh
 Đương" Bà ta cũng cảm thấy ràng Hoác Minh
 Đương cũng rất tốt, hơn nữa Hoắc Minh Dương
 gần đây lại muốn phầu thuật chân, chẳng may
 chân của anh ta lành lận rồi thì...
Vả lại, đàn ông ai mà chả đi bên ngoài có
 chút việc không muốn người khác biết, anh ta tuy
 có vợ, nhưng chân của anh ta thì lại chưa lành, có
 thế hay không làm được cái chuyện đó?
Chỉ có điều... Trong bữa ăn bà ta thấy Hoắc
 Minh Dương rất quan tâm Diệp Tĩnh Gia, bà ta
 không đám tin tưởng là Hoắc Minh Dương lại làm
 như vậy: "Chuyện này, mẹ suy nghỉ một chút, mẹ
 cám thấy Hoắc Minh Dương xét về mọi mặt thì
 đều rất tốt, thế nhưng mẹ cảm thấy mối quan hệ
 giữa anh ta và vợ anh ta rất tốt, nếu con trắng
 trợn xen vào mối quan hệ của bọn họ thì chắc
 chắn con sẽ thật thất bại đó."
Bà Định nhìn Đinh Thanh Uyến đang chăm
 chủ lắng nghe mà tiếp tục bịa chuyện. Bà ta cũng
 không quan tâm rằng đó có phải là sự thật hay
 không, chỉ cần Định Thanh Uyến coi việc đó là sự
 thật thì được rồi, chỉ cần cô con gái của bà ngoan
 ngoãn nghe lời thì sau này con gái của bà ta sẽ có
 một cuộc sống hạnh phúc hoàn mỹ.
“Con mau nhanh chóng tạo ra một mối quan
 hệ tốt đẹp với Hoắc minh Vũ, sau khi anh ta yêu
 con say đắm rồi thì con có thể đường đường
 chính chính vào nhà họ Hoắc rồi còn gì. Ở nhà họ
 Hoậc con có thế thường xuyên được tiếp xúc với
 Hoắc Minh Dương, có thể có nhiều cơ hội giữa
 con và anh ta, anh ta sẽ cảm nhận được vẻ đẹp
 của con, và con sẽ có cơ hội kết hôn cùng anh 1a,
 điều đó chẳng phải rất hoàn mỹ hay sao?"
Bà Định càng nói càng đắc ý tự hào về suy
 nghĩ của mình, năm đó bà ta cũng là đùng
 phương pháp giống như thế này nên mới gá cho
 Định Chính Nghĩa, hiện tại thì phương pháp con
 gái bà ta đang dùng cũng không khác phương
 pháp năm xưa của bà ta quá nhiều.
Định Thanh Uyến nghe mẹ mình bàn kế cho
 mình thì vẫn cảm thấy là phương pháp này không
 đáng tin, sẽ không có hiệu quá nhưng mẹ của có
 ta vân giữ bộ dáng đắc ý, còn nói: "Năm đó mẹ
 cũng dùng chính phương pháp này đế có được
 tình cảm của ba con đấy"
Đinh Thanh Uyển hoàn toàn tin vào
 những gì mẹ cô ta nói. Năm đó Định Chính Nghĩa
 vốn là một người rất giàu có, thế nhựng mẹ của
 cô ta cũng chỉ là một người phụ nữ trong vô số
 những người phụ nữ bên ngoài của Định Chính
 Nghĩa, lại chỉ sinh được một cô con gái, nhưng
 mẹ của cô ta vân thành công làm vợ cá, có ta
 hoàn toàn tin tưởng vào mẹ của mình vì mẹ cô 1a
 chỉ số iq rất cao, rất thông minh, hiếu rất rõ về tính
 cách của nam giới.
*Vâng, vậy đế con đi thử xem, nhưng con thật
 sự không thích Hoắc Minh Vũ, mọi người đừng có
 mà ép buộc con” Định Thanh Uyến nói khá
 nghiêm túc, điều mà có ta lo lắng nhất bảy giờ
 chính là việc Hoắc Minh Dương sẽ không thèm để
 ý đến cô ta hay anh ta chí coi mình là em dâu thì
 cô ta sẽ cảm thấy hết sức đau khố.
"Được, được rồi, con gái của mẹ ưu tú, xinh
 đẹp, thông minh như vậy ai rồi cũng bị con
 chinh phục mà thôi, rồi anh ta sẽ phải quỳ xuống
 mà xin chết dưới chân con” Bà Định rất tin tưởng
 Định Thanh Uyến. Cô con gái của bà ta từ nhỏ đã
 xuất sắc trong mọi việc, về phương diện trí tuệ
 hay sác đẹp cũng đều ưu tú, khi lớn lên thì lại
 cảng ưu tú, là một người mà đàn ông ai cũng
 muốn theo đuối, xếp hàng dài làm cây sĩ trước
 cống nhà. “Con nhìn vào gương mà xem, soi
 gương cho kỹ, nào, nhìn khuôn mãi này, vóc người
 này, thì trên đời này còn có cô gái nào có thế so
 CÍ:: BA mm _?
sánh được với con hay không?” Bà ta tiếp tục
 táng bốc con gái của mình, bà ta lo sợ con mình
 sẽ không chấp nhận mối hón sự này.
Chỉ cần con mình chịu đi tới làm đầu nhà họ
 Hoäc thì có nói gì cũng được, bà ta mặc kệ con
 mình có thích Hoác Minh Vũ hay không, có cơ hội
 tiếp xúc thì không ai nói trước được răng sẽ
 không nảy sinh tình cảm.
Buổi tối hôm đó Định Thanh Uyến một người
 ngồi ở gian phòng, suy nghĩ ngẩn ngơ, trong đầu
 không ngừng mà hồi tướng đến đáng vé Hoắc
 Minh Đương, người đàn ông kia có ngồi ở xe lăn
 đi chăng nữa thì cũng tán mạn ra một loại khi
 chất thanh cao, thoát tục, khí chất của dòng đõi
 đế vương mà ít có người có được.
Cô ta như người trúng ngải, dính phải bùa yêu.
Mở mắt ra hay nhầm mắt lại đều thấy bóng
 đáng của người đàn ông kia, lắc lóc đầu, cô ta tự
 nhủ với mình rằng phải gắng giữ tỉnh táo.
Hit một hơi thật sâu...
Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, nhìn
 thấy một cuộc gọi trên điện thoại , Định Thanh
 Uyến vội mớ điện thoại ra đọc nghe: "Này, Thanh
 Uyến, muộn thế này rồi mà vẫn còn chưa ngủ à?”
"Câu không phải cũng không ngủ sao?” Đây
 chính là một người bạn tốt của cô ta , khi cô ta
 mới về nước thì đã cùng đi chơi với cô rất nhiều
 lần. “Làm gì mà giờ vẫn chưa ngủ?”
"Tại nhớ bạn quá mà, nên gọi hỏi thăm bạn
 một chút” Cô ta thật ra cũng chỉ muốn tạo ra một
 mối quan hệ xã giao mà thôi, Diệp Thiến Nhi cầm
 điện thoại gọi điện, đối với người trong đầu dây
 bên kia cô ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, có
 ta không thích Đinh Thanh Uyển, thậm chí có ta
 cũng không rõ vì sao cô ta không thích Đinh
 Thanh Uyển.
*Ồ, thế à, mình còn tưởng bạn nhắn tin cho
 mình vì có chuyện gì quan trọng chứ." Định Thanh
 Uyến nở nụ cười, biết Diệp Thiến Nhi không có
 chuyện gì nhờ mình, cô ta thở phào nhẹ nhõm,
 môi lăn cỏ ta gọi đến đều không có chuyện tốt:
 *Đúng rồi, mình đang chọn quần áo, mình mở
 video call cho bạn chọn giúp mình vài món nhé!”
Ngày mai cô ta sẽ đi làm, và cô ta đã chọn
 được vài bộ quần áo nhưng lại không biết nên
 mặc bộ nào.
Vốn là cũng không muốn đi, cũng không quá
 hứng thú với công việc đó nhưng Đinh Chính
 Nghĩa kiên trì nói với có ta rằng Hoắc Minh Dương
 cũng sẽ đến, ngày mai Hoắc Minh Dương sẽ phâu
 thuật chân , vì lẽ đó ngày mai cho dù thế nào
 Hoắc Minh Dương cũng sẽ đến.
"Ok" Diệp Thiến Nhi ngoan ngoãn cúp điện
 thoại, cho Đinh Thanh Uyến gửi tới video.
 Bây giờ Diệp Thiến Nhi đang không ngừng kết
 bạn với những người có bối cánh lớn mạnh, là vì
 để phòng ngừa Diệp Tĩnh Gia có một ngày sẽ ngồi
 lên đầu lên cố của mình, cô ta nhất định phải kết
 hợp Đinh Thanh Uyến, như vậy mới có thế đế cho
 mình càng có ưu thế, phái biết rảng nhà họ Định
 vân rất nối tiếng ở Giang Ninh, hơn nữa còn đoạt
 một mánh đốt từ trong tay nhà họ Hoắc, đây cũng
 là một thế lực tương đối lớn.
"Thiên Nhi, bạn chuẩn bị ngủ à, mở Video Call
 lên, Định Thanh Uyển liền nhìn thấy Diệp
 Thiến Nhi ngồi ớ chỗ đó, trên đầu quấn khăn,
 đang ngồi ở bàn đế tấy trang.
*Ôi chao, ai, mình lại lộ mặt mộc trước mặt
 bạn rồi" Diệp Thiến Nhi biết hình tượng của mình
 bây giờ không được tốt lâm, thế nhưng cô cũng
 không có thời gian thu đọn đồ đạc vào lúc này,
 xem xong quần áo cô ta sẽ đi ngủ...
Định Thanh Uyến đầy hứng thú xem kỹ từng
 bộ quần áo, ngày mai có ta sẽ có cơ hội gặp được
 Hoäắc Minh Dương, vì vậy cô ta phải xây dựng một
 mình tượng hoàn hảo khi đến công ty.
Không biết được tâm sự của Định Thanh
 Uyến, Diệp Thiến Nhi nhìn gian phòng của Đinh
 Thanh Uyến, trên giường đang bày một đống đồ
 nữ trang xa xỉ, Thiến Nhi liền hâm mộ đến ghen tị,
 đây quả nhiên không phải những thứ mà người
 bình thường có thể có được, quả thực nhà họ
 Đinh vẫn rất có tiền.
"Thiến Nhị, bạn xem cái nào đẹp hơn” Định
 Thanh Uyến không hề biết trong lòng Diệp Thiến
 Nhi nghĩ gì, còn coi cô ta là bạn bè thần thiết mà
 hỏi.
Diệp Thiến Nhi nhìn đống đồ trang điểm của
 Đỉnh Thanh Uyến sửng sốt một chút:` Ngày mai
 cậu muốn đi làm cái gì?" Diệp Thiến Nhí không
biết vì những bộ quần áo và phụ kiện đó không
 phù hợp với việc đi chơi hoặc dự tiệc.
"Minh ngày mai đi làm, bạn xem trong tủ quần
 éo của mình có bộ nào phù hợp không" Định
 Thanh Uyến làm động tác ra hiệu cầu cứu với
 Diệp Thiến Nhi.
Diệp Thiến Nhi lén lút lườm một cái, Đinh
 Thanh Uyến vấn còn phái đi làm? Cô ta muốn
 chọn bộ nào mặc đi làm mà chẳng được, dù sao
 cô ta cũng là người nhà họ Đinh, căn bản cô ta
 không phải lo lắng việc gì: "Bạn làm công việc gì
 vậy? Bạn còn phải đi làm hay sao?"
Định Thanh Uyển cảm thấy hơi khó hiếu
 nhưng nhìn Diệp Thiến Nhi đã thay đối một ánh
 mắt thật sự hầm mộ, ánh mắt này đế Định Thanh
 Uyến rất thích thú, cô chính là yêu thích Diệp
 Thiến Nhí nhìn mình như thế.
"Này, Thiến Nhi, bạn xem cái nào tốt hơn”
 Định Thanh Uyến cầm điện thoại di động đặt ở
 trên bàn, sau đó ôm hai bộ quần áo, đế Diệp
 Thiến Nhi lựa chọn giúp mình.
*Cái màu trắng kia tốt hơn." Diệp Thiến Nhi
 nhìn một cách cấn thận, qua lại so sánh tới lui,
 cảm thấy màu trắng hợp với Định Thanh Uyến
 hơn, màu đen thì có chút già dặn hơn,
Định Thanh Uyến thật ra cũng rất yêu thích
 màu trắng, Diệp Thiến Nhi với cô ta đều lựa chọn
 như vậy, cô ta rất tự hào nói: “Thật là trùng hợp,
 chúng ta đều có ánh mát giống nhau, chúng mình
 đúng là chị em tốt của nhau ”
Diệp Thiến Nhi cũng phối hợp với Định Thanh
 Uyến, cô ta nở nụ cười giá tạo, bất cử ai có đôi
 mát tinh tường cũng đều nhận ra là chiếc áo nào
 đẹp hơn: "Đúng vậy nha, thật là trùng hợp, không
 nghĩ tới chúng ta lại có duyên như vậy”
Định Thanh Uyển đang dương đương đắc
 ý. căn bản không biết Diệp Thiến Nhi đang suy
 nghĩ gì, nếu cỏ ta biết được trong lòng Diệp Thiến
 Nhí đang nghĩ gì thì không chừng sẽ bị tức chết:
 *Sau khi nói chuyện với bạn thì mình cảm thấy
 bạn là người bạn thân nhất của mình rồi đó" Diệp
 Thiến Nhi nói với Đinh Thanh Uyển với giọng điệu
 tràn đầy vui sướng, có ta thật sự coi Diệp Thiến
 Nhi là người bạn tri ký của mình rồi.
Diệp Thiến Nhi theo dõi bộ dáng Định Thanh
 Uyến, nói những điều lấy lòng Đinh Thanh Uyến,
 nếu là người khác thì sẽ phát hiện ra điều đó từ
 lâu nhưng Định thanh uyến lại không máy may
 nhận ra điều đó.
*Thanh Uyến à, bạn nên nghỉ sớm một chút ,
 mình muốn gọi điện cho em mình, mình đang rất
 lo lắng cho em ấy” Sau khi nói chuyện với Diệp
 Thiến Nhi, cô ta còn muốn gọi điện cho Lữ Hoàng
 Tâm.
Nghe nói Lữ Hoàng Tâm là một người không
 thích đàn ông.
Nhưng cô ta cũng rất muốn gân kết quan hệ,
 đuy trì liên lạc với người giàu có, vì vậy phái bám
 chặt lấy Lữ Hoàng Tâm mới được.
"Được rồi, khi nào bạn ránh nhớ tới nhà mình
 chơi nhé" Định Thanh Uyến nói bằng giọng mất
 mát, hơi buồn, cô ta thật sự coi Diệp Thiến Nhi
 chỉnh là bạn bè tốt của mình.
 
Diệp Thiến Nhi nói chuyện với Đinh Thanh
 Uyển một hồi, liền mau mau cúp Video Call, Đinh
 Thanh Uyến thật sự quá là dông dài, nhiều
 chuyện, nếu không phải vì cần xây đựng mối quan
 hệ với nhà cỏ ta thì Thiến Nhi sẽ không thèm nói
 chuyện. Thật sự là phiền quá mà!
"Diệp Thiến Nhi à, nhớ tới nghỉ sớm một chút
 nha, buổi tối ngày mai mình sẽ dẫn bạn đi ăn
 cơm" Mới vừa tắt video call, Đinh Thanh Uyến liền
 nhắn tin tới cho Diệp Thiến Nhi.
Diệp Thiến Nhi đọc tin nhắn cười khẽ một
 tiếng, cô ta coi như không có nhìn thấy, trực tiếp
 gọi điện cho Lữ Hoàng Tâm, nếu như ngày mai
 Định Thanh Uyến hỏi thì cô ta sẽ nói lò mình ngủ
 thiếp đi không đọc được tin nhắn.
Lữ Hoàng Tâm nhìn thấy trên màn hình điện
 thoại có một cuộc gọi video call, cô ấy nhíu mày,
 Từ khi cô ấy nói chuyện với anh của mình là Lữ
 Hoàng Trung thì sau đó Diệp Thiến Nhi đều gọi
 cho mình để hói về vấn đề của anh trai mình, có
 ấy có chút mất bình tĩnh, thế nhưng Diệp Thiến
 Nhi đối xử với có ấy rất tốt, có ấy cũng không tiện
 từ chối thắng thừng.
"Làm sao vậy? Muộn như vậy còn gọi cho tôi,
 tôi rất muốn nghỉ ngơi" Lữ Hoàng Tâm dùng tay
 hất tóc, cô ấy mới vừa tâm gội đi ra, tóc còn chưa
 kịp khô hắn.
°
"Không có chuyện gì, chỉ là tôi hơi nhớ cô, tối
 mai chúng ta cùng đi ăn tối nhé?”

