Chương 83: Đến tập đoàn Hoắc Thiên làm việc
“Được rồi” Hoäc Minh Vũ đồng ý với cô ta rồi cúp
 điện thoại. Thật ra anh ta không hiề muốn từ chối lời đề
 nghị ban nãy của Từ Thanh Lam, nhưng anh ta lại
chẳng thể tìm ra được lý do nào hợp lý để gặp cô ta
Nếu như Định Thanh Uyến đến thì chắc chẳn mọi
 thứ sẽ càng trở nên hỗn loạn hơn. Từ Thanh Lam biết
 được cô ta đến công ty thì anh ta biết giải thích thế
 nào đây, tuck! Nghĩ tới đây, Hoắc Minh Vũ càng chán
 nản hơn, anh ta ném luôn chiếc điện thoại xuống mặt
 sản một cách tàn nhẫn, mà chiếc điện thoại bị ném kia
cũng bị vỡ nát ngay sau đó.
Anh ta buồn bã ngồi xuống giường,
trong lòng chỉ cảm thấy bất lực với mẹ Hoắc, làm thế nào
thì mẹ anh ta mới chấp nhận Từ Thanh Lam đây?
Diệp Tĩnh Gia vừa đi ngang qua phòng của Hoắc
 Minh Vũ thì cô đã nghe thấy tiếng đồ vật rơi vỡ trong
 đó, dọa cho cô sợ đến nôi không cầm vững mâm cơm
trên tay.
‘Cô đứng bên ngoài cửa phòng anh ta, do dự không
 biết có nên nói gì không, nhưng cuối cùng cô cũng
không nói gì mà đi thẳng vào phòng của Hoắc Minh
Dương. Diệp Tĩnh Gia nói: *Anh ăn cơm đi, bên ngoài
thời tiết rất đẹp, ăn xong chúng ta ra ngoài tắn bộ nhé”
 Giọng nói của Diệp Tĩnh Gia rất dịu dàng, cô cười với
 Hoäc Minh Dương, cũng rất quan tâm đến suy nghĩ
 của anh. “Sắp phải phẫu thuật rồi, mấy ngày nay anh
nghỉ ngơi nhiều vào, không cần phải lao lực từ sáng
đến tối như vậy?
Bởi vì sắp phẫu thuật tồi nên mới không thể đưa.
 anh ra ngoài đấy. Làm phâu thuật xong thì cần nhiều
 thời gian đế nghỉ ngơi, lấy đâu ra thời gian ra ngoài
 chơi nữa” Diệp Tĩnh Gia vẫn kiên trì với quyết định của
 cô, tuy rằng chưa chắc Hoắc Minh Dương đã đồng ý
 với quyết định đó.
Đến bây giờ Tô Thanh Anh vân chưa gọi điện thoại
 tới cho anh, vốn dĩ anh cho râng khi biết tin anh sp _ ”
 phải phâu thuật thì ít nhất Tô Thanh Anh cũng phải gọi
 điện thoại quan tâm chứ, kết quả là chẳng có một
 cuộc gọi hay tin nhân nào cả. Hoắc Minh Dương chỉ
đáp lại Diệp Tĩnh Gia một chữ cụt ngủn: “Ừ?
‘Vừa bận bởi cơm, Diệp Tĩnh Gia vừa nhớ lại lúc vừa
 rồi, sau đó cô vỗ đầu mấy cái rồi vội vàng nói: “Đúng
 rồi, vừa nãy tôi đi ngang qua phòng của Hoắc Minh Vũ.
 Không biết cậu ta làm trò gì trong đó mà tôi thấy có
 tiếng động lớn lắm” 
Diệp Tĩnh Gia vừa nói chuyện,
vừa bới cơm và lấy thức ăn, sau đó cô ngẩng đầu quan sát
vẻ mặt của Hoắc Minh Dương,
Người đàn ông cau mày, tất nhiên là anh hiểu ý
 của Diệp Tĩnh Gia. Chuyện gì chứ chuyện của Hoäc.
 Minh Vũ thì anh vẫn phải quan tâm đến. Thế là anh.
báo: ‘Một lát nữa tôi sẽ đĩ nói chuyện với nó”
 Ù, chắc là anh cũng đã đoán được nguyên nhân
khiến cậu ta tức giận rồi… Chính là chuyện của Định
Thanh Uyển khiến cậu ta đau đầu Diệp Tĩnh Gia cũng
 biết một số chuyện riêng của Hoäc Minh Vũ, cô cũng
 biết bây giờ Hoắc Minh Vũ tức giận vì cái gì tồi, trực
 giác của cô mách bảo rằng chắc chắn Từ Thanh Lam
 đã tạo áp lực cho cậu ta, bây giờ Hoäc Minh Vũ bị kẹp
 giữa Từ Thanh Lam và Đỉnh Thanh Uyển nên nhất định
tâm trạng cúa cậu ta không được dễ chịu cho lầm.
“Những cái khác thì tôi không biết, thế nhưng có
 một điều tôi hiểu rất rõ rằng đó chính là bây giờ căn
 bản Hoäe Minh Vũ không có quyên lựa chọn, cho dù nó.
 e6 dùng cách nào để trốn tránh thì cũng sẽ bị mẹ bắt
 vẽ à thôi” Chỉ cần là chuyện mà mẹ anh muốn làm thì
 không ai có thể ngăn cản được. Giống như quyết định
của mẹ anh hồi đó bắt anh phải cưới Diệp Tĩnh Gia vậy.
“Nhưng trong cái rủi cũng có cái may, nhờ chuyện
 này có thể tách Từ Thanh Lam với nó ra, đây cũng coi
như là một chuyện tốt!
Diệp Tĩnh Gia đang ăn cơm, cô không nói g, chỉ
liếc nhìn Hoâc Minh Dương một cái. Cô không biết anh
` dựa vào cái gì mà có thể nói nếu Hoäc Minh Vũ với Từ
 “Thanh Lam chia tay thì đó là chuyện tốt, riêng cô vẫn
 cảm thấy Từ Thanh Lam cũng được đấy chứ. Hai
 người đó yêu nhau như vậy thì đâu căn phái bất họ
phải chia tay.
“Thật ra cô gái nào cũng có thể làm con dâu nhà
 họ Hoả, chỉ riêng Từ Thanh Lam là không thể. Định
 “Thanh Uyển hay Vương Thanh Uyển gì đó đều giống
 nhau mà thôi, chỉ cần họ không phải là Từ Thanh Lam
 là được” Một khi mẹ Hoäc đã không thích ai, cho dù có,
 khuyên mẹ Hoäc đến mấy thì cũng vô Ích, Diệp Tĩnh
 Gia nói thế nào cũng không được, người khá góp ý
cũng vô dụng.
Diệp Tĩnh Gia đã hiếu ra rồi, chỉ cần người đó phù
 hợp với thấm mỹ của bà Hoắc thì bà ta sẽ thích người
 đó, còn những người khác thì bà ta lại chẳng coi họ ra gì
Hết cách rồi, chỉ có thể nói Hoâc Minh Vũ xui xẻo
 thôi” Diệp Tĩnh Gia thở đi.
Minh Vũ có yêu Từ Thanh Lam
nhiều thế nào thì cuối cùng cậu ta vẫn sẽ phải kết hôn với
Định Thanh Uyển thôi.
Hoắc Minh Vũ nhìn thấy Diệp Tĩnh Gia thở dài thì
 chẳng hiểu sao cô lại phải đa sầu đa cảm như vậy, cứ
kệ Minh Vũ đi, quản chuyện của cậu ta làm gì
“Có chuyện này tôi đã thâc mắc từ lâu rồi, tại sao
 -Từ Thanh Lam tốt như vậy, thậm chí cô ta còn có
 nhiều mặt tốt hơn tôi, vậy tại sao nhà họ Hoắc vẫn có.
 thế chấp nhận tôi mà không thể chấp nhận Từ Thanh
 Lam là con dâu nhà họ Hoắc?” Diệp Tính Gia ngẩng
 đầu nhìn hoắc Minh Dương, cô mớ đôi mắt long lanh
nhìn anh, vẻ mặt chờ mong muốn biết đáp án ngay.
“Chuyện đó..’ Anh do dự không biết có nên nói cho
 Diệp Tĩnh Gia sự thật không, nếu nói ra thì lại không
tốt cho lâm.
“Sau khi suy nghĩ một lúc, vì muốn bảo vệ lòng tự ái
của Diệp Tính Gia, hơn nữa anh không muốn tàn nhẫn
với cô như vậy. Thế là anh nói bừa một đáp án cho cô.
 nghe: “Chấc là do mẹ tôi thấy cô hiền lành ngoan ngoãn””
“Thật ra Hoắc Minh Dương không quan tâm đến.
 vấn đề của Diệp Tĩnh Gia, bây giờ anh lo lắng cho Hoäc
 Minh Vũ hơn, hôm nay Hoäc Minh Vũ với Từ Thanh
 Lam đã lên trên mặt báo, chắc là mẹ anh đã biết
 chuyện này rồi. Nghĩ tới đây, anh nở một nụ cười trào
 phúng, 
Diệp Tính Gia thấy anh cười như vậy thì cô buồn
 bực nhìn lại Hoắc Minh Dương, cái người này đang
 cười gì vậy nhỉ?
“Này, hay là tôi gọi điện thoại cho Từ Thanh Lam
để Từ Thanh Lam an ủi Hoäc Minh Vũ nhé”
Diệp Tính Gia nghĩ rằng, ngoại trừ Từ Thanh Lam
 thì không có người nào khác có thể làm cho tâm trạng,
của Hoắc Minh Vũ tốt lên.
‘Gô muốn làm gia tăng áp lực cho Hoäc Minh
Dương sao? Bây giờ chuyện mà cậu ta sợ nhất chính là
 có người kể mọi chuyện cho Từ Thanh Lam nghe: Diệp.
 “Tĩnh Gia vẫn chưa biết chuyện Đinh Thanh Uyển sắp.
 .đến tập đoàn Hoäc Thiên làm việc nhưng Hoắc Minh
 Dương lại biết, ban nãy mẹ Hoắc đã nói cho anh nghe
 rồi. Trên lý thuyết nếu như bà ta đưa Định Thanh Uyển
 .đến công ty làm việc thì ngay cá anh cũng không có tư.
cách ngăn cản.
Ừ, tôi cũng đang đau đầu, không biết nên nói gì
 với Từ Thanh Lam nữa” Mấy chuyện rắc rối này kể ra
 rất lãng nhắng, hơn nữa cô nhiều chuyện như vậy có.
tốt không đây?
Nhìn thấy dáng vé của Diệp Tĩnh Gia đang chăm
 chú suy nghĩ, Hoắc Minh Dương lại không đành lòng
 kế ra đầu đuôi sự thực câu chuyện cho cô nghe. Anh
 nói: “Cô muốn nói gì thì nói, dủ sao phụ nữ cũng hiểu
 phụ nữ hơn, với lại chắc cô biết Từ Thanh Lam sợ nhất
cái gì đúng không?”
Hoäc Minh Dương nói xong thì anh tiếp tục xem tài
liệu, không để ý đến Diệp Tĩnh Gia nữa.
Diệp Tĩnh Gia vừa nhìn Hoäc Minh Dương, vừa cẩn.
 thận suy nghĩ về ẩn ý trong câu nói của anh, phụ nữ.
 cũng hiểu phụ nữ hơn là sao, tại sao cô lại biết Từ
“Thanh Lam sợ nhất cái gì chứ?
‘Cô không biết mà, cô đã từng yêu đương bao giờ.
 đâu mà biết người phụ nữ trong tình yêu sợ nhất điều.
 gj? Cô nghĩ mãi mà không ra, cô cũng có yêu cầu gì
 đối với Hoắc Minh Dương đâu, cô sợ nhất Hoắc Minh
 Dương sẽ làm gì.. Cô vất óc suy nghĩ mãi mà không
 tài nào nghĩ ra những người phụ nữ khi yêu thì sợ nhất
 điều gì
Bỗng nhiên khuôn mặt của Tô Thanh Anh hiện lên
 trong suy nghĩ của Diệp Tĩnh Gia, đúng vậy, trước kia
 cô có phải suy nghĩ hay lo lãng gì đâu, mãi cho đến khi
 Tô Thanh Anh trở vẽ, cô mới biết thể nào là phiền não.
trong tình yêu
Bây giờ cô lại thấy hơi sợ, sợ rằng Hoắc Minh.
Dương sẽ bổ cô vì Tô Thanh Anh, càng sợ Hoắc Minh
Dương vì Tô Thanh Anh mà sa ngã, cả đời không thể _ „
ngẩng đầu lên được.
©ô lại nhìn chấm chảm Hoắc Minh Dương, không
 biết Hoäe Minh Dương đang suy nghĩ gì nhị, cũng
 không biết ẩn ý của anh là gì. Cô luôn cảm giác Hoắc.
 Minh Dương đã giấu cô rất nhiều chuyện, nhưng từ
 trước đến giờ cô vẫn không có dũng khí hỏi anh: “Này,
 tôi vẫn cảm thấy có cái gì đó không đúng lảm” Diệp
 “Tĩnh Gia nói không lớn không nhỏ, nhất định Hoäc
 Minh Dương có thể nghe thấy cô nói.
Lô tai của Hoắc Minh Dương hơi nhúc nhích một
 chút, thế nhưng cá người anh vân không động đậy,
giống như anh chưa hề nghe thấy cái gì hết.
“Này, anh có nghe thấy tôi nói không đấy?” Diệp
-Tĩnh Gia lại hỏi anh một lần nữa.
“Có việc gì thắc mắc thì cô cứ nói đi” Hoắc Minh
 Dương vẫn không ngẩng đầu, anh chỉ nói với Diệp Tĩnh
Gia như vậy rồi lại tập trung xem tài liệu.
Nghe được một đáp án vừa lòng, cô chắc chân
 Hoäc Minh Dương đã nghe thấy nói chuyện, thế là cô
 nở nụ cười, nói: “Thực ra chúng ta chỉ cần không nói
 cho Từ Thanh Lam biết râng Hoäc Minh Vũ đang phiền
 lòng bởi chuyên của Đinh Thanh Uyển thì sẽ không có
 vấn đề gì đúng không? Chính vì Đình Thanh Uyển nên
 “Từ Thanh Lam mới giận dồi, nếu cô ta không biết
chuyện đó thì tốt rồi, cả Hoắc Minh Vũ với Từ Thanh
 Lam đều vui vẻ.
Diệp Tính Gia nói xong thì vô cùng
 đắc ý, chắc chắn lần này cô không thể nói sai được, cô
đúng là một người thông minh, suy nghĩ logic mà
Hoäc Minh Dương lắc đầu, anh không biết trong
 đầu của Diệp Tĩnh Gia đang nghĩ cái gì nữa: ‘Cô thấy
 cứ giấu diếm mọi chuyện mãi được hay sao? Huống
 chỉ Hoäc Minh Vũ vừa phải lửa bạn gái của cậu ta lại
 phải lửa mẹ nữa, cô nói xem cứ như vậy mãi có phải là
đang dày vò cậu ta không?”
Diệp Tĩnh Gia đang vui vẻ thì bị câu nói của Hoắc.
 Minh Dương làm cho không cười nổi nữa. Đúng vậy,
 canh nói rất có lý, cô không thế đem chuyện này nói kế
hoạch này cho Hoâc Minh Vũ, đây là một chuyện rất
 đau thương. Cô than thở: `Haiz, thật không biết nên
 làm sao cho đúng đây, Hoäc Minh Vũ đáng thương
 thật đấy, bị kẹp giữa hai người phụ nữ là một chuyện
 không tốt chút nào’ Diệp Tĩnh Gia đã hiểu ra rồi, nếu.
 cô là Hoắc Minh Vũ chắc chắn cô cũng sẽ rất bực bội
và phiền lòng.
“Thế nhưng Diệp Tĩnh Gia vẫn không thể đập tắt
 suy nghĩ muốn nói toàn bộ mọi chuyện cho Từ Thanh Lam nghe.
“Diệp Tính Gia, bây giờ cô nên suy nghĩ xem nên
 lấy lòng mẹ tôi đi, nếu không mẩy ngày sắp tới cô sẽ
 không được sống yên ổn ở nhà họ Hoắc đâu’ Hoắc.
 Minh Vũ sáp phải làm phẫu thuật rồi, không biết tại
 sao mỗi khi nhìn thẩy Diệp Tính Gia ngây ngốc thế này.
 thì anh lại phải nhắc nhở cô, nếu không những ngày
tiếp theo cô sẽ bị bắt nạt mất.
Cô gật đầu, Hoäc Minh Dương vẫn không đối xử tệ
với cô lâm, lời của anh nói Diệp Tĩnh Gia đều tin tưởng,
Cô đáp: ‘Tôi biết rồi”
Bà Hoäc “đàm đạo nhân sinh với Hoắc Minh Vũ
 xong thì không còn sức lực để quản người khác trong
 nhà nữa, bà ta vội vàng gọi điện thoại cho Đinh Chính
 Nghĩa. Điện thoại kêu mấy lần mới có người bảt máy:
 ˆAlo, Tổng giám đốc Đinh đúng không, tôi có chuyện
này muốn nói với ông”
,Ở phòng khách nhà họ Đinh, mọi người đang ngồi
 suy nghĩ, nghiên cứu làm sao để Đinh Thanh Uyến cam
 tâm tình nguyện gá cho Hoắc Minh Vũ. Bới vì cho dù
 ông Đinh và bà Đình khuyên nhủ thế nào thì Đình
 “Thanh Uyến cũng không đồng ý.
“Ôi, bà Hoäc đấy à, hôm nay bà không đến công ty
 sao mà lại có thời gian gọi cho tôi?” Đinh Chính Nghĩa
 nhận được điện thoại thì biết ngay chắc chân là có
 việc, nếu không với tính tình của bà Hoäc, không có
chuyện thì bà ta lại gọi cho ông ta làm gì.
“Tôi ở nhà, chuyện ở công ty đã có con trai của tôi
giải quyết và xử lý ồi, cần gì tôi phải động tay động
chân vào” Bà Hoắc cứ khen ngợi con trai của bà ta, chỉ
 sợ Hoäc Minh Vũ bị nhà họ Đinh ghét bỏ. Thật ra Hoắc
 Minh Vũ thế nào cũng được, bà ta chỉ quan tâm đến
danh dự và thể diện của nhà họ Hoäc nhất mà thôi.
“Tôi gọi điện thoại cho ông đột ngột vậy, có quấy
Tây đến công việc của ông không?”
“Không có, không có, Bà Hoắc nói gì vậy, bây giờ
 tôi cũng đang rất rảnh, có việc gì làm đâu” Đinh Chính
 Nghĩa liếc mắt nhìn Đinh Thanh Uyển, cô ta đang ngồi
 trên ghế sa lông, vẻ mặt nhăn nhó hân học giống hệt
bé Thanh Nga Bento.
“À, Tổng giám đốc Đinh à, tôi có một yêu cầu hơi
 “quá đáng một chút” Bà Hoễc cũng không lòng vòng
 hay gì hết mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề luôn: “Bảy
 giờ con trai của tôi đang rất bận, ngày nào cũng làm
 việc ở công ty, còn Thanh Uyển cũng sắp là con dâu
 của tôi tôi, vì vậy tôi định để Thanh Uyển đến công ty
 của chúng tôi vừa làm việc, vừa học tập, ai có thể gân
kết tình cảm, gần gũi hơn với Minh Vũ nữa. Ông nói
 xem có đúng không?”
Bà Hoäc suy nghĩ như thế này, bà ta đang định đế
 Đỉnh Thanh Uyến đến công ty để quản lý Hoäc Minh
cho dù Hoắc Minh Vũ không vui, nhưng ít nhất bà
 ta có thế giám sát Hoäc Minh Vũ, không cho anh ta đi
gặp Từ Thanh Lam nữa
“à, thì ra là chuyện này, bà nói đúng lâm, nên để hai
 đứa nhỏ ở gần nhau thì mới có thể bồi dưỡng tình cảm
 được” Định Chính Nghĩa xoa huyệt Thái Dương cúa
 ông ta, ông ta vừa nói những lời hay ý đẹp vừa liếc
 nhìn Đinh Thanh Uyển, thấy rõ rằng cô ta không tình
 nguyện muốn đi, nhưng ông ta vẫn nói: “Vẫn là bà
 Hoắc suy nghĩ chu đáo, vậy chúng ta cứ làm như lời đề
 nghị của bà đi, dù sao tôi cũng không có ý kiến gì,
 đúng là nên để cho Thanh Uyển ra ngoài học tập một
 chút, nhân tiện gần gũi với chồng sắp cưới của con bé.
hơn, đến lúc ấy có khi hai đứa sẽ hiếu nhau hơn”
Tất nhiên là Đinh Chính Nghĩa
không muốn đắc tội Bà Hoắc trong thời điểm mấu chốt này rồi,
chuyện mảnh đất của ông ta vẫn chưa được giải quyết thỏa
đáng kia kìa ‘
“Thế thì được, vậy tám giờ ngày mai tôi sẽ chờ
Thanh Uyến ở tập đoàn Hoắc Thiên nhé” Tập đoàn
 Hoäc Thiên luôn có quy định về thời gian bắt đầu làm
 việc nghiêm ngặt, cho dù có là người nhà thì bà ta
 cũng không cho phép bất kỳ ai đến muộn: ‘Nhớ nhắc.
 con bé đến đúng giờ, tập đoàn Hoäc Thiên không phải
là nơi có thể đến trễ được đâu”

