Anh còn cố ý nháy mắt, lông mi dài cong vút hạ xuống, ánh mắt u ám thâm thúy nhàn nhạt liếc cô một cái.
Lạc Y sững sốt một chút, thiếu chút nữa để rớt mâm trà! Thật là đẹp trai —— cô đột nhiên nghĩ lấy điện thoại di động chụp hình!
Rất đẹp trai! Ôi trời —— quá đẹp trai! Tim Lạc Y như đập “Đùng đùng” nhảy cỡn lên, Được nuôi dưỡng quá tốt! Thật sự rất đẹp trai! ŧıểυ tử này không đi làm tài tử, quá đáng tiếc!
Lạc Y đang kích động, đột nhiên nghe được “Ùm” một tiếng, một mảng lớn nước ập đến, là ŧıểυ Bạch tê chân không đứng vững, anh té vào trong nước!
“Rào rào ——” đứng ở bên cạnh ao, Lạc Y bị hứng một thân nước ——
Tiếp, chỉ thấy ŧıểυ Bạch ướt giống như chuột lột vậy, từ trong nước suối bò dậy.
“Ngô...” Lạc Y thấy khăn tắm rớt ra khỏi hôngŧıểυ Bạch! Ôi trời ơi!
ŧıểυ Bạch còn chưa biết, đột nhiên cảm giác ngang hông chợt lạnh, anh cúi đầu nhìn một cái: “Ngao ——” lập tức chui trở về trong nước đi tìm khăn tắm.
Lạc Y cứ như vậy nhìn anh chằm chằm, giống như sợ đến choáng váng người bất động, ánh mắt cũng bất động nhìn thẳng.
Mặt ŧıểυ Bạch đỏ bừng, cái này vốn không nằm trong kế hoạch của anh! Mặc dù là muốn hấp dẫn Lạc Y, nhưng anh chưa có chuẩn bị sẵn sàng cho cô nhìn thấy hết trơn a!
ŧıểυ Bạch khẩn trương trốn ở trong nước, anh hướng cô lúng túng cười một tiếng: “Ách, nóng quá... Tôi mát mẻ mát mẻ. A, không phải, cái đó...”
Lạc Y hít sâu một hơi, nghiêng đầu qua nhắm mắt lại, bộ dáng mới vừa rồi “Ướt như chuột lột bò ra “ hình ảnh này cứ lẩn quẩn trong đầu làm sao cũng không đi ra.
Lạc Y vẫn còn bưng mâm trà trong tay, trong lúc nhất thời, cô chưa nghĩ ra rốt cuộc là đem mâm trà đặt xuống xuống, hay là trực tiếp bưng mâm trà đi ra ngoài.
Lúc này, ŧıểυ Bạch đã leo đến bên cạnh hồ: “Mang nước tới đây.” Lạc Y nhìn sang anh. Thấy anh hai tay chống hai bên đá, lập tức ngồi lên thành hồ.
Lạc Y hít một hơi, đem mâm trà để dưới đất.
Anh đang rất khát, để đánh vỡ không khí lung túng, anh rót một ly trà, nói: “Cám ơn cám ơn, tôi còn tưởng rằng tôi khát đến chết mất...”
Lạc Y trong đầu nghĩ, tôi nơi nào cũng bị ướt, tôi cũng ướt như chuột lột! Quần áo, váy tất cả đều là nước!
Bên ngoài, phục vụ vội vả đi tới đột nhiên sững sốt một chút, tình huống gì đây?
Anh mới vừa nghe ông chủ nhà mình đột nhiên kêu to một tiếng, tưởng là xảy ra điều gì bất ngờ, cho nên, anh vội vàng chạy mau tới xem một chút.
Anh ta vốn là không dám vào cửa, nhưng thấy cửa mở ra, phục vụ vẫn còn chưa rõ, không biết bên trong xảy ra chuyện gì!
Anh vội vả đi vào trong, nhưng là, còn chưa đi tới cửa, đột nhiên nghe được ông chủ nói làm cho cô nương kia... Ướt?
Phục vụ hô hấp căng thẳng, vội vàng lui ra bên ngoài!
Má ơi, thiếu chút nữa quấy rầy chuyện tốt của ông chủ!
Lúc này, anh lại nghe ông chủ của anh nói: “Mau gọi điện cho phục vụ, kêu anh ta chuẩn bị cho cô một bộ quần áo, cô cứ như vậy ra ngoài nhất định sẽ bị cảm. Nếu không, cô cũng xuống cùng tôi ngâm nước nóng.”
Phục vụ có chút mơ hồ... Lời này, anh nghe có chút không hiểu. Hai người bọn họ không cùng nhau ngâm suối nước nóng sao?
Phục vụ đang ngớ ra, đột nhiên nghe được tiếng bước chân. Lúc Lạc y đi đi ra, nhìn thấy người phục vụ đứng bất động ở đó, giống như một một khúc gỗ.
Lạc Y nhíu mày, nói: “Mới vừa rồi ông chủ của anh ngã xuống nước, làm quần áo của tôi bị ướt, phiền anh giúp tôi chuẩn bị một bộ quần áo đưa tới đây.”
Phục vụ vội vàng gật đầu, trong lòng nói: Những lời này nghe, làm sao có mùi máu tanh như vậy...
Anh không nghĩ... Ông chủ của anh dẫn người đẹp tới ngâm suối nước nóng, người ta lại mặc quần áo đi ra ngoài...
Đây là một chút tiến triển cũng không có!
Ai yêu, Ông chủ nhà anh lại đẹp trai như vậy, dáng dấp cũng rất chuẩn, làm sao giải quyết cô nương này tốn sức như vậy?
Anh cũng thay ông chủ cuống cuồng!
Phục vụ đi ra ngoài, đắc lặc —— ông chủ không phải bảo anh mua quần áo sao? Anh liền mua cho cô nương này một bộ hở hở!