Trên mặt cậu mơ hồ, ngọng nghịu cái gì cũng đồng ý.
Cổ tử cung bị người đàn ông đâm mài đến mềm nhũn ê ẩm.
“……”
Tạ Hoài Dung thất thần mà dựa vào người của đối phương, cẳng chân run run, âm hộ bị tưới đầy tinh dịch.
Cậu mở miệng nhỏ thở phì phò, cả người xụi lơ như một cục kẹo dẻo tan chảy.
Sau khi Hoắc Vân Trạch giải tỏa xong cũng không rút ra.
Hắn luồn tay vào áo cậu, lòng bàn tay bóp lấy bộ ngực như thạch sữa trên ngực, giọng nói tràn đầy tình dục: “Bé cưng, ôm em đi tắm trước.”
-
Nửa đêm.
Tạ Hoài Dung nằm trên giường mà Hoắc Vân Trạch đã trải sẳn cho cậu, trong bụng chứa mấy món ăn của nhà hàng cao cấp.
Cậu đã có chút buồn ngủ không chịu được, đầu óc lại vẫn không kiềm được tổng kết chuyện hôm nay.
Hôm nay, Hoắc Vân Trạch xách hành lý cho cậu, vừa nói được với cậu, vừa giúp cậu tắm rửa, tuy rằng hắn lại bẻ chân của cậu chịch thêm một lần trong phòng tắm, hình như cũng không tìm ra được khuyết điểm gì.
Hoắc Vân Trạch đặt bữa tối được giao thẳng tới cửa ký túc xá, đồ ăn được đóng gói trong hộp gỗ dày, vẻ ngoài trông sang trọng khiêm tốn. Sau đó Tạ Hoài Dung lấy di động seach tên nhà hàng đó, giá của một số món ăn mắc đến làm người ra líu lưỡi, cái khác không nói, nội dịch vụ giao hàng thôi cũng không biết tốn bao nhiêu rồi.
Tạ Hoài Dung ngẫm lại, số tiền tích góp của mình cũng không chơi nổi đâu.
Trước đó thuê phòng, hiện tại ăn cơm, sao yêu đương mà chỗ nào cũng cần xài tiền thế……
Sau khi cậu không còn ghen tỵ với Hoắc Vân Trạch tâm trạng hiếm khi rơi vào trạng thái áp lực, mỗi ngày chỉ muốn tính toán tiền của mình, sau này còn phải trả lại, tốt xấu cũng phân chia rạch ròi để người khác không đến mức xem thường mình.
Tạ Hoài Dung tính tính đột nhiên tỉnh táo lại.
Lúc ban đầu cậu ôm suy nghĩ lừa đối phương yêu qua mạng để hại hắn, kết quả sao bây giờ, biến thành mình tiêu nhiều tiền hơn thế này.
Tạ Hoài Dung không nghĩ ra nguyên nhân, hơi cắn môi dưới, tạm thời dẹp mấy yếu tố không quan trọng này sang một bên, tiếp theo cứ suy nghĩ chuyện quan trọng trước mắt đi.
Cậu ôm chăn xoay người, ván giường phát ra tiếng vang.
“Ngủ không được à?”
Tạ Hoài Dung không biết vì sao có hơi chột dạ, cậu cuộn đầu ngón tay, vùi đầu ở trong chăn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng ngủ chỉ có tiếng của điều hòa.
Sau khi đáp lại mấy câu hoàn chỉnh, Tạ Hoài Dung bỗng nhiên cảm thấy gạt người ta không thú vị chút nào.
Trái tim nặng trĩu.
-
Trước khi bắt đầu học kỳ, Tạ Hoài Dung cũng đã in thời khoá biểu.
Giống như trước đây, tất cả thời gian rảnh rỗi cậu đều sắp xếp kế hoạch, viết một loạt tiến trình và mục tiêu vào laptop của mình.
Vốn cũng không có phạm sai lầm gì.
Nhưng cậu do dự, cũng đưa Hoắc Vân Trạch vào trong ngoài kế hoạch.
Tạ Hoài Dung phát hiện, thực ra Hoắc Vân Trạch là một người rất thích quấn lấy cậu.
Đêm qua, người đàn ông dùng đôi mắt đen hẹp dài nhìn mình, mở miệng nói muốn ngủ với cậu.
Giường trong ký túc xá là giường một người, hai người nằm cùng sẽ rất chật. Rõ ràng hắn có cuộc sống rất tốt, cái giường trong nhà còn lớn hơn cái giường ở nhà của cậu, vậy mà một hai cứ muốn chen chúc với cậu trong cái ký túc xá nhỏ xíu này.
Hiện tại ngay đến học chuyên ngành cũng muốn ngồi kế bên cậu.
Cậu lén nói thầm.
Khi vào lớp, Tạ Hoài Dung nhìn thấy một đám bạn học đánh giá bọn họ, trong lòng không tự giác hoảng lên.
“Cậu nổi quá, có khi nào chúng ta ngồi cùng không ổn lắm không.” Tạ Hoài Dung nhỏ giọng nói, ánh mắt dè dặt nhìn hắn, như là chú mèo nhát gan.
Hoắc Vân Trạch không tỏ ý kiến, hắn chầm chậm nói: “Hàng đầu còn chỗ kìa.”
Tạ Hoài Dung không biết có người đang nhìn mình, cậu không rối rắm lâu lắm, đi đến rồi ngồi vào chỗ trống.
Đối phương cũng không có ngồi kế bên cậu ở hàng đầu, mà là đi đến ngồi ở phía sau cậu.
Tạ Hoài Dung không thể nói được cảm giác đó là như thế nào.
Lần đầu tiên cậu học lớp chuyên ngành không mở sách ra đọc, mà là cầm di động gừi tin nhắn cho đối phương.
【 Nhóc Gấu Sữa Đậu: Trưa nay cùng ăn cơm nha? 】
【 Nhóc Gấu Sữa Đậu: Gấu nhỏ nhảy múa.jpg】