Yêu Nghiệt Khuynh Thành: Minh Vương Độc Sủng Cưng Chiều Phi

Chương 126 - Chương 116

Trước Sau

break
Đức Vương phủ, thư phòng.

Ta thấy là đám người Tư gia lại giở trò quỷ gì rồi, trọng thương sao? Có Minh vương trấn thủ hoàng cung ai lại không có mắt dám đến ám sát! Sắc mặt Trưởng Tôn Úc Phong tối tăm, nghiến răng nghiến lợi nói.

Sắc mặt quản gia cũng không tốt lắm, Hiện tại tất cả người trong cấm quân của chúng ta đều bị Tư Thiên Hoán đổi hết rồi, sau này làm việc sẽ hơi phiền phức.

Bọn họ sắp xếp người vào cấm quân đều không dễ dàng, nhưng tất cả lại bị Tư Thiên Hoán hủy diệt chỉ trong một đêm, chuyện như vậy nói bọn họ bình tĩnh sao được.

Sứ thần nói sao? Trưởng Tôn Úc Phong hít sâu một hơi, hỏi.

Sứ thần nói không tới hai tháng, chủ soái hai nước sẽ mang binh đến biên quan. Quản gia nói.

Sắc mặt Trưởng Tôn Úc Phong âm u, nở nụ cười, Tốt lắm, Vân tần, Kính tần đang ở Thanh Vân tự của Lăng quốc, cho người truyền lời cho các nàng, trong vòng hai tháng không được hành động thiếu suy nghĩ, khi thời cơ đến ta sẽ có chỉ thị.

Dạ. Quản gia đáp lại rồi như là nhớ tới cái gì đó lại dừng chân, Vương gia, hình như hai ngày Thục phi nương nương bị bệnh.

Bị bệnh? Trưởng Tôn Úc Phong nhíu mi, không kiên nhẫn nói, Phế vật nuông chiều từ bé, đi đi, kêu thái y giỏi nhất đến xem bệnh cho nàng ta, rốt cuộc Tư Thiên Hoàng cũng không cưỡng lại sắc đẹp mà chuyên sủng nàng, đối với Tư Thiên Hoàng nàng ta có ảnh hưởng lớn nhất, đừng để nàng ta thất sủng.

Dạ. Quản gia vuốt cằm, suy nghĩ rồi lại nói, Vương gia, có cần đến chỗ bụi hoa xem thử không.

Trưởng Tôn Úc Phong lắc đầu, cười lạnh, Không cần, bọn hắn đã ăn mấy thứ đó lâu như vậy rồi, dược hiệu cũng nên phát huy tác dụng, bản vương chờ xem đến lúc tinh thần quân lính tan rã, Minh vương sẽ thế nào, Chiến thần thì sao, ta muốn tất cả người của Tư gia đều phải chôn cùng Thanh Thanh!

Quản gia cảm thấy bất an, nhưng thấy Trưởng Tôn Úc Phong tự tin thì cũng không dám nhiều lời.

Còn chưa tìm thấy người có thể Phá Thiên lao trận sao? Trưởng Tôn Úc Phong lại hỏi.

Quản gia ngẩn người, lắc đầu, Không tìm thấy, ta đã đến Mặc gia, nhưng không thấy tung tích của Mặc Thiên, đại tiểu thư Mặc gia cũng không thấy bóng dáng, lúc này Mặc gia chia năm xẻ bảy, đã sớm bị gia tộc khác chèn ép không ra hình dạng gì.

Thời gian dài như vậy mà đám người Tư gia vẫn không hề thông cáo đã làm gì Thanh Thanh, ta cảm thấy Thanh Thanh vẫn chưa chết, đi tìm đi, phải tìm cho ra Mặc Thiên! Trưởng Tôn Úc Phong lạnh giọng nói, chỉ cần còn có một tia hy vọng, hắn tuyệt đối không buông bỏ nữ nhi của mình.

Quản gia gật đầu, kiên định nói, Vương gia yên tâm, nô tài cũng nhìn quận chúa lớn lên từ nhỏ, nhất định sẽ dốc toàn lực tìm kiếm Mặc Thiên. Dứt lời hắn xoay người đi ra khỏi thư phòng.

Chờ quản gia đi rồi, Trưởng Tôn Úc Phong mới tựa vào ghế, ánh mắt âm ngoan nhìn chằm chằm một chỗ, sau một lúc lâu mới lạnh lùng nở nụ cười.

Chuẩn bị nhiều năm như vậy, rốt cục hắn cũng thực hiện được kế hoạch rồi, Tư gia đều phải chết chết không được tử tế!

...

Phong Như Yên ở Yên Hà cung tĩnh dưỡng vài ngày, rốt cục sắc mặt tái nhợt do ăn ớt cay cũng tốt lên, thể lực cũng khôi phục không ít, xuống giường để đi lại tuyệt đối không thành vấn đề, kêu tỳ nữ Liên Nhi trang điểm cho mình xong thì cao ngạo ra khỏi Yên Hà cung.

Nương nương, Hoàng Thượng đã nói, không gặp ai cả, vì sao ngài còn muốn đến? Liên Nhi đỡ chủ tử đi trên đường đá dài, nghi hoặc hỏi.

Phong Như Yên thản nhiên liếc nhìn hai hàng cung nhân đang quỳ trên mặt đất, tức giận trừng mắt nhìn Liên Nhi một cái, Ngu ngốc, bản cung là ai, sao Hoàng Thượng có thể không gặp được?

Liên Nhi có chút chần chờ nói, Nương nương, ngay cả Hoàng Hậu nương nương Hoàng Thượng cũng không gặp... Dù sao họ cũng là phu thê mới cưới, hơn nữa nàng còn muốn nói lúc trước Hoàng Thượng náo loạn vì Hoàng Hậu như vậy, tuyệt đối là thật sự động tình, đối với chủ tử của mình, chỉ sợ là vì thấy tươi mới, nhưng nàng không dám nói lời này, nàng vẫn còn muốn sống.

Phong Như Yên dừng bước chân, lạnh lùng nở nụ cười, Liên Nhi, bản cung biết ngươi suy nghĩ cái gì, ngươi cảm thấy lúc trước Hoàng Thượng làm nhiều chuyện vì Hoàng Hậu như vậy, nhất định là vì yêu Hoàng Hậu, nhưng ngươi có nghĩ tới vì sao hắn yêu Hoàng Hậu như vậy mà mấy ngày gần đây lại ở tẩm cung của bản cung không?

Vì sao? Liên Nhi hỏi theo bản năng.

Nam nhân đều yêu nữ nhân xinh đẹp, ngươi có phát hiện ra ngoại trừ Tô Tiểu Vũ thì Hoàng Hậu được xem như là đẹp nhất, Tô Tiểu Vũ là nữ nhân của huynh đệ Hoàng Thượng, tất nhiên không thể hưởng dụng nên chỉ có thể chọn người còn lại, vì thế mới thích Hoàng Hậu, nhưng hiện tại không giống vậy nữa, bản cung là đệ nhất mỹ nhân của Yên quốc, cho dù kém Tô Tiểu Vũ thì vẫn vượt xa Hoàng Hậu. Phong Như Yên vẫn luôn tự tin với dung mạo của mình, cho dù bị Tô Tiểu Vũ đả kích thì vẫn khôi phục lại rất nhanh.

Liên Nhi nhìn dáng vẻ Phong Như Yên đắc ý, hơi nhíu mi, nhưng vẫn nói, Nương nương

break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc