Tô Tiểu Vũ ngồi trên ghế đan hoa lê, từ từ uống trà, ngẩng đầu nhìn thấy Tư Thiên Hoàng đã đi tới, đáy mắt còn có chút mỏi mệt, nhíu mày, bỏ chén trà xuống, Không cho nàng chịu chút đau khổ, sau này sẽ tiếp tục ngang bướng như vậy, ngươi phí nhiều chân khí như vậy làm gì?
Khẩu thị tâm phi, Ngâm nhi không thoải mái, ngươi cũng lo lắng không kém gì ta. Tư Thiên Hoàng hừ nhẹ, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nàng, tự rót trà cho mình, thản nhiên hỏi, Tiểu Vũ, kế hoạch của các ngươi là gì?
Nếu Trưởng Tôn Úc Phong muốn hậu viện của ngươi bị loạn thì chắc chắn sẽ châm lửa giữa Tiểu Khúc Nhi và bốn nữ nhân kia, ta cho ngươi độc sủng Phong Như Yên vài ngày, cho dù Vân tần, Kính tần và Lăng phi đến đây vì nhiệm vụ khác nhưng gả phu theo phu, tranh giành tình cảm vốn là bản tính của nữ nhân, ba người các nàng nhất định rất ghen tị với Phong Như Yên, hôm nay cũng đã chứng thật điều này, biết Phong Như Yên không thể ăn cay mà một đám đều nhao nhao múc nước lẩu cay cho nàng ta, với tính tình của Phong Như Yên thì nhất định sẽ ghi hận, cho dù Trưởng Tôn Úc Phong nắm giữ các nàng cũng không ngăn cản được các nàng đấu tranh nội bộ, nhỏ đánh nhỏ thì không sao nhưng ta lại thêm dầu thêm lửa vào, làm lớn chuyện đó lên, đến lúc đó Trưởng Tôn Úc Phong còn có thể ra chiêu gì nữa? Tô Tiểu Vũ lạnh lùng nói, các nàng tự mình đánh nhau, đừng có nghĩ đến việc ném mồi lửa lên người Tiểu Khúc Nhi.
Ngươi chắc chắn Phong Như Yên sẽ trả thù ba nữ nhân kia? Tư Thiên Hoàng híp mắt, dù sao cũng là người Trưởng Tôn Úc Phong tỉ mỉ lựa chọn, đừng có khinh địch như vậy được không?
Tô Tiểu Vũ nhíu mày, đưa cho hắn một viên thuốc, Uống đi.
Tư Thiên Hoàng không nghi ngờ nàng, lập tức nuốt xuống, nghi hoặc hỏi, Làm sao vậy?
Uống trà. Tô Tiểu Vũ híp mắt cười, mắt lóe sáng.
Tư Thiên Hoàng đột nhiên cảm thấy lạnh cả người, cười gượng một chút, uống một ngụm trà, sắc mặt vặn vẹo, thiếu chút nữa phun ra, thật lâu sau mới nuốt xuống.
Trà Khổ Đinh, vị không tệ chứ. Tô Tiểu Vũ cười tủm tỉm nói.
Vì sao lại đắng như vậy? Tư Thiên Hoàng nghiêm mặt, đẩy chén trà ra xa, sau đó đột nhiên nghĩ đến cái gì đó liền trợn to mắt, Viên thuốc kia...
Phóng đại vị giác con người, ngươi nói xem, Phong Như Yên ăn phải quả đắng này, với tính tình công chúa của nàng mà có thể nhẫn nhịn sao? Chờ nàng tốt lên, chuyện thứ nhất chính là dạy dỗ ba nữ nhân kia, tuy rằng ta dọa nàng, nhưng mặt mũi ta lớn hơn nên nàng ta phải tự mình nhẫn nhịn, chờ nàng ta náo loạn mọi chuyện thì liệu có còn có cơ hội đụng đến ta và Tiểu Khúc Nhi không? Giọng điệu Tô Tiểu Vũ lạnh lùng.
Tư Thiên Hoàng hung hăng co rút khóe miệng, nói, Giải dược.
Tô Tiểu Vũ liếc nhìn hắn, Nửa canh giờ sau tự khắc được giải, đợi tới lúc nàng ta về tới tẩm cung mời thái y thì dược hiệu cũng đã sớm mất.
Thái y cũng không phải ngồi không, nếu trong cơ thể vẫn còn dược tính bị hắn nhìn ra thì sẽ không được tốt lắm.
Thân thể Ngâm nhi không khoẻ sẽ không tham dự, tự ngươi chú ý một chút. Tư Thiên Hoàng cười nhạt nói.
Tô Tiểu Vũ lườm hắn một cái, nói, Trưởng Tôn Úc Phong có động tác gì không?
Hắn có đi tìm sứ thần một lần, hai sứ thần kia cũng lẻn vào trong cung bí mật gặp bốn tỳ nữ của các nàng một lần. Tư Thiên Hoàng nói.
Hoán đâu? Tô Tiểu Vũ sờ sờ mũi, đột nhiên hỏi, tối hôm qua nói hôm nay có việc, sáng sớm đã không thấy người rồi.
Tư Thiên Hoàng cười như không cười nhìn nàng, nói, Đến quân doanh kiểm tra xem quân lương có vấn đề hay không rồi.
Bụi Ngự Thước ở Phượng thành vẫn còn giữ sao? Tô Tiểu Vũ hỏi.
Tư Thiên Hoàng gật đầu, cười lạnh, Trưởng Tôn Úc Phong muốn làm giảm sức chiến đấu của quân đội Phong quốc, mục đích không cần nói cũng biết, Yên quốc và Lăng quốc muốn liên hôn, chỉ sợ bọn họ đã sớm âm thầm thông đồng muốn đánh sụp Phong quốc ta, giữ lại một bụi Ngự Thước, nếu đến lúc đó thật sự tuyên chiến thì còn có thể ủng hộ khí thế quân ta.
Người trong thiên hạ đều nói chỉ Yên quốc và Lăng quốc mới có Ngự Thước, nếu bọn họ thật sao tìm cớ tuyên chiến, khi đó sẽ lấy chuyện bụi Ngự Thước ra để chiêu cáo thiên hạ, phơi bày chuyện trộn bột thuốc trong quân lương, đến lúc đó tất cả mọi người đều biết Phong quốc bị hại, lòng dân sẽ nổi lên, Yên quốc và Lăng quốc sẽ tự bại bởi chính