Mấy năm nay ở chung ít nhiều, cậu vẫn hiểu biết Hạ Quý.
Cô là người coi trọng tình cảm, bất luận là tình bạn hay tình yêu, cô đều sẽ nghiêm túc.
Cho nên, cậu sớm đã muốn cho cô thời gian, nhưng còn kết quả, cậu chỉ tiếp nhận đáp án đồng ý kết giao của cô!
Nếu không phải, cậu sẽ tiếp tục cố gắng, cho tới khi cô đồng ý mới thôi!
“Tớ sấy tóc cho cậu trước, xong thì xuống lấy túi sau!”
Phó Dụ nhẹ nhàng ôm cô từ đùi mình xuống trên giường, sau đó vào phòng tắm lấy máy sấy giúp cô sấy tóc.
Hạ Quý cúi đầu ngồi ở mép giường, trong đầu là một mảnh hỗn loạn.
Phó Dụ đứng trước mặt cô, một tay nhẹ nhàng xuyên qua mái tóc mềm mại, một tay cầm chặt máy sấy giúp cô sấy tóc.
Hạ Quý dùng dầu gội và sữa tắm của cậu, rõ ràng đây đều là hương thơm ngày thường cậu dùng nhưng cậu lại ngửi thấy hơi thở ngọt ngào trên người Hạ Quý truyền tới.
Tóc cô sờ lên rất thoải mái, Phó Dụ cầm lòng không đậu mà cúi đầu hít một hơi thật sâu trên đỉnh đầu cô, sau đó nhẹ nhàng hôn xuống.
Thời điểm cậu cúi đầu, Hạ Quý chỉ cảm thấy trước mắt có bóng đen che phủ, cô chưa kịp ngẩng đầu đã cảm thấy được cái gì đó mềm mại chạm vào đỉnh đầu mình.
Từ góc độ này của cô có thể thấy rõ nửa người dưới quấn khăn tắm của Phó Dụ.
“Hạ Hạ, cậu thơm quá!” Phó Dụ nói bên tai cô.
Khuôn mặt Hạ Quý lập tức đỏ bừng, cô thấy nửa người dưới cậu bỗng dựng thành một cái lều trại dưới khăn tắm.
Mặt Hạ Quý càng đỏ, cô lập tức dời đi tầm mắt, “Cậu, cậu… Cậu mau xuống dưới lấy túi đi, tự tớ sấy tóc là được rồi!”
“Hạ Hạ, tớ thành cái dạng này thì xuống lầu thế nào?” Phần hông Phó Dụ đẩy về trước một cái, để cho Hạ Quý thấy tình huống của mình lúc này.
Hạ Quý tuy đã dời tầm mắt nhưng vẫn có thể thấy được động tác của cậu, che mặt kêu lên, “Cậu làm gì vậy?”
“Tớ không làm gì cả!” Vẻ mặt Phó Dụ vô tội, “Ở chung với người mình thích mà không có phản ứng thì chắc không phải đàn ông rồi!”
“Cậu, trong đầu cậu suy nghĩ gì vậy?”
“Trong đầu tớ tất cả đều là cậu, Hạ Hạ, cậu giúp tớ được không?”
Sau khi Phó Dụ sấy khô tóc cho cô, tắt máy sấy ném trên tủ đầu giường, cậu ngồi bên mép giường ôm cô nói.
Hạ Quý lập tức đẩy cậu ra, “Không được, chúng ta… còn chưa xác định quan hệ, cậu không thể làm chuyện này được!”
“Ý của cậu là… chỉ cần chúng ta xác định quan hệ là có thể làm chuyện này, phải không?” Phó Dụ nói bên tai cô, thậm chí cô còn nghe ra sự vui sướиɠ trong giọng nói cậu.
“Chúng ta cũng không phải người yêu!” Hạ Quý bị hơi thở nóng bỏng của cậu thổi lên khiến tai đỏ lên, né tránh nói.
“Chỉ cần cậu gật đầu là phải!” Phó Dụ từng bước ép sát.
Hạ Quý không đẩy được bàn tay ôm eo mình ra, Phó Dụ lại lần nữa ôm cô đặt lên đùi, nam căn nóng rực ở ngay dưới mông cô.
Phó Dụ ngậm lấy vành tai cô, một tay ôm eo, một tay xoa bộ ngực mềm mại.
Hạ Quý đưa tay giữ chặt tay cậu, nhưng bàn tay Phó Dụ như dính chặt ở nhũ hoa, đẩy thế nào cũng không đi.
Phó Dụ xoa nhẹ một lát, dứt khoát bắt lấy tay cô đưa xuống nam căn của mình.
“Trước khi cậu đồng ý, tớ sẽ không đi vào, bây giờ cậu giúp tớ trước được không?”
Hạ Quý không nghĩ tới cậu sẽ làm vậy, đôi tay bị bắt chạm vào nam căn nóng rực, bàn tay giống như chạm vào nước sôi, dùng sức giãy giụa.