Xuyên Thư 70, Dạy Dỗ Anh Chồng Thanh Niên Tri Thức Đến Từ Thủ Đô

Chương 33

Trước Sau

break

Giọng lạnh như băng vang lên:

“Đi theo chị.”

Thẩm Đông không dám kháng lệnh, vội vàng lẽo đẽo theo sát sau lưng Thẩm Hạ.

Đi ngang qua kho chứa đồ, Thẩm Hạ khựng lại rồi liếc mắt nhìn vào trong. Dưới ánh mắt hoang mang của Thẩm Đông, cô bước vào, lát sau đi ra với một khúc gậy to cỡ ngón tay cái của đàn ông trưởng thành.

Thẩm Đông nhìn thấy khúc gậy thì ánh mắt run rẩy, bước chân theo phản xạ lùi lại một bước.

Thẩm Hạ nhìn dáng vẻ nhát gan đó thì bật cười thành tiếng, cô bẻ đôi khúc gậy ra ở ngay trước mặt cậu ta, chỉ giữ lại đoạn có chạc ba ở đuôi.

“Đi thôi.” Cô nói với Thẩm Đông rồi cầm khúc gậy tiếp tục đi về phía sân sau.

Thẩm Đông thở phào nhẹ nhõm. Cậu vừa rồi còn tưởng Thẩm Hạ định đánh mình.

Tạ trời không phải là đánh cậu!

Nhìn Thẩm Hạ đã đi xa một đoạn, cậu vội đập đập ngực trấn an quả tim vẫn đang đập loạn, rồi nhanh chóng rảo bước đuổi theo.

Thẩm Hạ đi thẳng đến dưới cây mơ, ngẩng đầu nhìn mấy con sẻ đang ríu rít trên cành, khóe môi cong lên. Mong là tay nghề của mình vẫn chưa “rỉ sét”.

Hồi nhỏ cô khá nghịch, từng theo mấy anh trai trong thôn đi nhặt trứng chim, bắn chim bằng ná. Tay nghề rất khá, từng được ông lão dạy võ khen ngợi. Chỉ là, nhiều năm rồi không động tới, không biết giờ còn chuẩn không.

Cô tháo dây buộc tóc, loại dây mang đậm phong cách cũ, độ co giãn không tốt lắm nhưng tạm dùng được. Dùng khúc gậy có chạc và dây buộc tóc tự chế một cái ná thô sơ. Thử vài động tác cảm giác tay không mấy thoải mái, nhưng vẫn xài tạm.

Liếc mắt quanh sân, cô nhặt một quả mơ xanh rụng dưới đất. Dưới ánh mắt không thể tin nổi của Thẩm Đông, cô nhắm thẳng vào mấy con sẻ trên cành mà bắn.

Chỉ nghe “phụp” một tiếng, một vật thể từ trên đầu rơi xuống, lũ sẻ còn lại hoảng hốt bay tán loạn.

Thẩm Đông trơ mắt nhìn con sẻ rơi từ trên cây xuống, ánh mắt nhìn Thẩm Hạ vừa sợ hãi vừa rực cháy. Thẩm Hạ nhướn mày, liếc nhìn con sẻ nằm dưới đất, trong lòng nhẹ nhõm. Vừa rồi cô chỉ thử chơi một phát, không ngờ vẫn còn chuẩn như xưa.

Một phát trúng đích, có vẻ ông trời cũng đứng về phía cô.

Cô quay đầu nhìn Thẩm Đông đang há miệng, ánh mắt kích động. Cô khẽ ho một tiếng, kéo cậu trở lại thực tại.

“Đi, nhặt con chim kia lại.”

Thẩm Đông hoàn hồn, ánh mắt nhìn Thẩm Hạ đã không còn như trước, thấp thoáng ánh lên vẻ sùng bái. Giọng nói cũng không còn run rẩy vì sợ mà là rộn ràng đầy kích động:

“Vâng… vâng, chị hai!”

Cậu bước tới dưới gốc cây mơ với dáng vẻ khập khiễng, vẻ mặt phấn khích nhặt con chim sẻ dưới đất lên. Nhìn thân thể nhỏ xíu máu me be bét của con chim, tay đang cầm nó khẽ run rẩy.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, cậu thật sự không dám tin Thẩm Hạ có thể dùng ná cao su bắn chết một con chim sẻ. Đã chuẩn xác, lực lại còn mạnh đến vậy. Nhìn vết thương trên người con chim là biết ngay cô mạnh cỡ nào rồi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc