Xuyên Thư 70, Dạy Dỗ Anh Chồng Thanh Niên Tri Thức Đến Từ Thủ Đô

Chương 1

Trước Sau

break

Bối cảnh giả tưởng và không gian song song!

Thủ đô, nhà họ Chu.

Phu nhân nhà họ Chu là Lâm Vi đang mỉm cười tiễn vị khách cuối cùng đến nhà khiếu nại. Cánh cổng vừa khép lại, nét cười trên môi bà cũng lập tức biến mất. Nghĩ đến đứa con trai được cả nhà cưng chiều đến mức chẳng còn biết trời đất thì bà bất giác nhíu mày, đưa tay xoa trán, đau đầu không thôi.

Chỉ vì lúc mang thai thằng bé, gia đình gặp phải vài chuyện nên cậu sinh non, thể trạng yếu từ nhỏ. Do đó mà cả nhà từ ông cụ đến hai cô chị đều chiều chuộng, bao bọc, dần dà nuôi thành cái tính ngang ngược, chẳng coi ai ra gì như bây giờ.

Nhưng lần này thì... Lâm Vi không khỏi nhíu chặt chân mày. Chuyện thằng nhóc gây ra lần này đúng là khó mà xử lý. Ngay cả ông cụ có ra mặt cũng chưa chắc dập được cơn giận của mấy nhà kia.

Tiểu bá vương nhà bà dám đánh cho bốn đứa cháu đích tôn của nhà họ Trần, họ Vương, họ Hoàng và họ Lý vỡ đầu chảy máu. Nghe nói máu me bê bết, lúc bà tới nơi thì bọn nhỏ đã được đưa thẳng đến bệnh viện quân đội.

Giờ vẫn chưa rõ tình hình thế nào. Chồng bà vừa nghe tin đã lập tức từ đơn vị chạy thẳng đến bệnh viện, đến giờ vẫn chưa quay về.

Người của bốn nhà kia cũng lần lượt kéo đến khiếu nại, như thể đã hẹn trước. Mà người bà vừa tiễn chính là bên nhà họ Lăng.

Nghĩ đến tình hình căng thẳng gần đây trong nội thành, tim Lâm Vi chợt siết lại. Mấy năm nay, nhà họ Chu nổi bật quá mức, không ít người đang nhăm nhe chờ sơ hở. Giờ bị tóm được cái đuôi, đám người đang chờ xem trò vui chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng.

Bà cũng nghe ra ẩn ý trong lời mấy nhà kia, thái độ rất cứng rắn. Nếu không cho họ một câu trả lời thỏa đáng thì chuyện này sẽ không thể kết thúc êm đẹp. Nghĩ đến những gì nhà họ Chu sắp phải đối mặt, bước chân Lâm Vi bỗng thấy nặng trĩu. Trong lòng bà dâng lên linh cảm chẳng lành.

Lần này ông cụ thực sự tức đến mức phát cáu. Lúc ông ấy rời nhà, bà còn thấy cả chòm râu ông giật lên vì tức.

Bà hít sâu một hơi, bước nhanh hơn. Vừa tới cửa thì từ trong nhà đã vọng ra tiếng ông cụ quát tháo đùng đùng:

“Ông dạy cháu thế nào? Cháu để ngoài tai hết rồi đúng không? Bình thường cháu có đùa nghịch chút cũng được, ông còn cho là trẻ con hiếu động, nhưng lần này... cháu đánh người ta đến vỡ đầu! Cháu đúng là chẳng coi ai ra gì nữa rồi!”

Một giọng nam ngang ngạnh, bất cần đáp lại không hề yếu thế.

“Đáng bị đánh.”

“Cháu... cháu... ông nội chưa từng nói với cháu, dạy dỗ người ta không nhất thiết phải làm theo cách trực diện thế này à?” Giọng ông cụ đã dịu đi đôi chút.

Thằng cháu nhà mình bình thường có hơi ngông cuồng, nhưng cũng không đến mức vô duyên vô cớ ra tay đánh người. Nghĩ đến tám chín phần là thằng nhóc nhà họ Lý lại cố tình gây chuyện.

Cháu nhà ông với thằng nhóc nhà họ Lý từ nhỏ đã không ưa nhau, hai đứa lớn lên trong cảnh kèn cựa từng chút một, hai bên gia đình vì giữ thể diện ngoài mặt mà cũng chỉ đành mắt nhắm mắt mở cho qua.

Chỉ là ông không ngờ, cháu mình lại dám đập vỡ đầu thằng nhóc nhà họ Lăng. Bình thường thì ông còn thấy cháu mình làm thế là đúng, thằng nhóc xảo trá kia đúng là đáng bị ăn đòn.

Nhưng lần này tình hình đặc biệt, thằng cháu làm ầm lên như vậy chẳng khác nào đẩy nhà họ Chu lên đầu sóng ngọn gió.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc