Bất quá dung mạo của vị Trấn Quốc Công phu nhân này cũng thật tốt, là một vị mỹ phụ nhân phong thái yểu điệu, khó trách cha đứa nhỏ lại tuấn mỹ như thế.
Đáng tiếc hắn lại là một tên bạch nhãn lang.
Chiếm tiện nghi xong liền muốn qua sông chặt cầu, không có cửa đâu!
Đường Trừng nàng mà tức giận lên thì hậu quả thì cũng rất nghiêm trọng đó nha!
Trương thị cũng tập mãi thành quen đối với cách hành sự, nói chuyện của Đường Trừng, bà cúi đầu lẳng lặng uống trà, bày ra một bộ thư thái, không quan tâm.
Bảo bà giáo huấn Tứ nha đầu sao?
Không thể nào!
Hiện tại bà đang sống rất thoải mái, thư thái, không muốn rước thêm việc và người.
Trấn Quốc Công phu nhân thấy Đường Trừng không hành lễ với mình liền mở miệng chất vấn, sắc mặt trong nháy mắt cũng trầm xuống.
Quả nhiên là một kẻ ương ngạnh vô lễ, quyết định của bà là đúng đắn, cái loại vô đức vô tài, không hiểu lễ nghi quy củ này sao có thể so sánh với Tuyết Ngưng trên đầu quả tim của bà được, giờ thì ngay cả vị trí thiếp thất của con trai bà cũng không muốn cân nhắc cho nàng ta.
“Tứ tiểu thư có đồng ý từ hôn hay không?” Trấn Quốc Công phu nhân cũng trực tiếp hỏi thẳng, giọng nói lộ rõ vẻ lãnh đạm, ẩn hiện lộ ra chút chán ghét
Đường Trừng liếc mắt nhìn Trấn Quốc Công phu nhân đang cao cao tại thượng nói rồi thản nhiên ngồi xuống ghế, bốn đại nha hoàn đứng sau lưng nàng, Linh Lung biết quyền cước và Hổ Phách biết y thuật cùng tiến lên.
Hổ Phách cực kỳ có ánh mắt châm trà rót nước.
“Tiểu thư, người uống trà ạ.”
Đường Trừng tiếp nhận chén trà, nhấp một ngụm.
Hừ, đừng tưởng rằng nàng không nhìn ra sự chán ghét trong ánh mắt của bà ta.
Đối với một người đáng ghét dang chán ghét ngươi thì không cần cho bà ta mặt mũi gì cả.
Đường Trừng bị nuông chiều thành quen, cách làm việc cũng tùy tính, tùy hứng.
Thế là Đường Trừng trực tiếp bơ bà ta.
Khóe miệng Trương thị giật một cái.
Tính tình của Tứ nha đầu vẫn cứ lớn như vậy.
Nhìn thấy Trấn Quốc Công phu nhân bị Tứ nha đầu gan to bằng trời cho chút sắc mặt thì tâm tình buồn bực của Trương thị đột nhiên biến mất.
Những người khác trong đại sảnh: “…”
Trấn Quốc Công phu nhân bị bơ thấy Đường Trừng một bộ tự làm theo ý mình, không để bà ta trong mắt thì sắc mặt liền trầm xuống.
“Thật là một nha đầu vô lễ vô học!”
“Đường phu nhân, gia giáo của Nam Dương hầu phủ các ngươi thật khiến cho ta phải lau mắt mà nhìn!”