Nhưng khi nhớ đến bộ dạng váng đầu hoa mắt của con trai tối qua đứng trước mặt Quốc Công gia nhấn mạnh rằng thân thể của hắn khỏe mạnh là nhờ công lao của cường thể dược tề, còn như quỷ ám muốn chuẩn bị một phần hậu lễ cho Đường Tứ tiểu thư, đáy mắt Mẫn thị hiện lên một tia lãnh ý, thật không nghĩ tới vị Đường Tứ tiểu thư ngu xuẩn vô tri, điêu ngoa tùy hứng này lại có bản lĩnh quyến rũ như vậy.
Một lát sau, Đường Trừng cùng bốn nha hoàn của nàng bước vào.
Trấn Quốc Công phu nhân giương mắt nhìn, bà bắt bẻ nhìn Đường Trừng từ trên xuống dưới, quét tới quét lui cẩ người nàng.
Đường Trừng hôm nay mặc một kiện váy áo hồng thắm nổi bật, dung mạo tinh xảo, da trắng mịn như tuyết, khí thế thì trương dương như lửa, chiếc cằm thon thả hơi nâng lên, hai đầu lông mày lộ rõ vẻ cao ngạo.
Thật đúng là một tiểu cô nương xinh đẹp trương dương!
Không hề giống cái người Tứ tiểu thư phủ Nam Dương hầu ái mộ hư vinh, ngu xuẩn vô tri, không biết trời cao đất rộng trong lời đồn xíu nào cả.
Trấn Quốc Công phu nhân dò xét một lát rồi nhịn không được âm thầm so sánh nàng ta với Tuyết Ngưng ở trong lòng, cả kinh phát hiện cháu gái mà bà tỉ mỉ bồi dưỡng dĩ nhiên lại kém vài phần so với cái bao cỏ thứ nữ này.
Đường Trừng vừa bước vào liền khẽ gật đầu với Trương thị sau đó chuyển tầm nhìn đến một phụ nhân mặc hoa phục ngồi đoan chính bên cạnh, không cần ai giới thiệu, nàng có thể khẳng định đây là Trấn Quốc Công phu nhân, Đường Trừng nhíu mày rồi nói thẳng.
“Ta nghe bảo rằng Trấn Quốc Công phu nhân đến đây là để từ hôn.”
Trong trí nhớ của nguyên chủ, nàng ấy cũng không có hành lễ thỉnh an với Trương thị, vậy nên Đường Trừng cũng không uốn gối hành lễ làm gì, khẽ gật đầu biểu thị lễ phép là đủ rồi.
Nếu như đối phương có thân phận, địa vị cao thì Đường Trừng cũng có thể co được dãn được.
Về phần Trấn Quốc Công phu nhân, mẫu thân của cha đứa nhỏ, Đường Trừng cũng không cần phải lấy lòng bà ta.
Cũng đến từ hôn rồi, về sau cũng không thể là người một nhà được, Đường Trừng nàng mới không làm mấy việc tự chịu uất ức này đâu.
Coi như không từ hôn thì Đường Trừng cũng không có khả năng lấy lòng bà ta, nhiều nhất cũng chỉ là khách khí một chút, lễ phép một chút với bà ta thôi.
Nam nhân tốt trong thiên hạ này vẫn còn rất nhiều.
Cũng không thiếu một cái Ôn Hoài An đâu, hừ!