Xuyên Thành Nữ Phụ Vạn Người Mê

Chương 10

Trước Sau

break

Khi bước vào, điều đầu tiên đập vào mắt  là một dáng người mảnh khảnh và phong cách , với mái tóc đen bồng bềnh và chiếc áo phông dài mỏng, toát lên vẻ trẻ trung và lười biếng.

Cậu con trai đang chán nản xoay xoay chiếc cốc trà. vẽ hoa văn xanh lam xoay tròn dưới ngón tay thon dài, bên trong cổ tay hiện rõ những đường gân xanh nhạt.

"Mọi người đều ở đây cả rồi à? Mọi người đã gọi món chưa?" Kiều Hi vừa bước vào đã nói lớn.

"Gọi sớm rồi, chỉ thiếu mỗi chị thôi, chị nói xem chị sao mà hẹp hòi thế... Hoan Hoan..."

Kiều Duệ đợi hơi lâu nên uể oải đáp lại chị mình.

Khi  quay lại nhìn thấy người không ngờ tới, anh sửng sốt, buột miệng thốt lên "Chị Hoan Hoan". Không biết là do mình sửng sốt hay là vì lý do gì khác nên anh không nói câu cuối cùng, thế là thành một tiếng "Hoan Hoan" nhẹ nhàng khiến người nghe đỏ mặt..

Ngoại hình của Kiều Duệ không đẹp bằng chị gái Kiều Hi, đôi mắt  hơi cụp xuống, tròn như mắt cún con, khuôn mặt cũng non nớt.

Mặc dù nhìn qua thì cao hơn Du Hoan rất nhiều, nhưng Du Hoan vẫn cảm thấy cậu ta  chỉ là một đứa em trai

Cô vẫy tay chào người đồng đội chơi game chưa từng gặp mặt: "Lần đầu gặp mặt nha."

Kiều Duệ sửng sốt mấy giây, không biết đang suy nghĩ gì, đột nhiên khom người chào Du Hoan: "Chào chị, em, em là Kiều Duệ..."

Đôi mắt của Du Hoan mở to.

Những người bạn còn lại đều bị Kiều Duệ chọc cười, từng người một rụt vai cúi đầu nín cười.

Kiều Hi thấy mặt mình bị em trai làm mất hết thể diện: "Mày bị ngốc à?"

Kiều Duệ mím chặt môi, nhìn chị mình bằng đôi mắt cún con đầy oán hận: Chị không nói với em là Hoan Hoan sẽ tới, em còn chưa kịp chuẩn bị.

Cuối cùng chúng tôi ngồi xuống và từng món nướng được dọn lên bàn..

Những miếng thịt ba chỉ mỡ nạc xèo xèo trong dầu, phần đùi cừu nướng to đầy nước và có mùi thơm hấp dẫn, những xiên tôm nướng to được rắc gia vị cay nồng hấp dẫn, và cá mú nướng vàng giòn bên ngoài, mềm bên trong...

Ngoài ra còn có hàu tỏi béo ngậy và đuôi tôm mềm, ngọt, cay ngon...

Du Hoan đến đây chủ yếu là để ăn cơm với Kiều Hi, tất nhiên sau khi ăn xong mọi người cũng trở nên náo nhiệt hơn, hiểu nhau hơn.

Đồ uống trên bàn vốn là một số loại rượu có nồng độ cồn khác nhau. Thấy Du Hoan không động đậy nhiều, Kiều Duệ đi ra ngoài, mang về hai chai đồ uống không cồn, không nói một lời đẩy đến tay Du Hoan.

"Này, cái này cho chị à?" Du Hoan nhận lấy, cười híp mắt cảm thán cậu em còn khá biết chăm sóc người khác, "Chị uống một chai là đủ rồi, cảm ơn em nha."

Có gì đâu, nếu chị muốn uống cái khác thì em mang cả thùng đến."

 Kiều Duệ sờ sờ cổ, nửa người quay sang nhìn Du Hoan.

Du Hoan kinh ngạc phát hiện đồ uống đóng hộp mà cậu ta mang về lại có kèm theo ống hút, cô nhấp một ngụm, vẫn là nước trái cây ngọt thanh.

Buổi trưa cô ăn khá nhiều, giờ này cũng không đói, uống vài ngụm nước trái cây xong là bụng đã no.

Trên đường đến đây, cô nhìn thấy bánh quy gấu mà cô đã muốn ăn từ lâu trong một cửa hàng đồ ăn vặt ven đường, định bụng đợi họ ăn xong thì đi mua, bèn nhỏ giọng nói với Kiều Hi một tiếng. 

"Kiều Duệ, đi đi."

Kiều Hi sai bảo Kiều Duệ như sai chó, nếu là trước đây Kiều Duệ đã phản kháng rồi, nhưng lần này lại im lặng đứng dậy, ngoan ngoãn đi cùng Du Hoan ra ngoài.

 Chỉ khi Du Hoan không nhìn thấy, cậu ta mới giơ ngón giữa về phía chị mình.

 ?

Du Hoan trở lại với hai gói bánh quy Gấu Nhỏ, nhưng Kiều Hi và những người khác vẫn chưa rời khỏi bàn.

Dưới bàn còn có mấy chai rượu rỗng, Du Hoan chợt nhận ra, "bữa ăn" mà Kiều Hi nói không chỉ đơn thuần là để lấp đầy bụng, mà là để uống rượu thì đúng hơn.

Vị của rượu hơi nồng.

Du Hoan dịch chuyển chỗ ngồi, ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ ở cửa phòng, chờ Kiều Hi uống xong rồi cùng cô về.

Kiều Duệ chú ý tới động tác của cô, nhìn những người nằm ngả nghiêng trên bàn rồi lại nhìn Du Hoan, ánh mắt cậu ta bỗng đờ đẫn.

Dưới ánh đèn ấm áp, đôi má của cô gái mềm mại, cô ôm gói bánh quy hình gấu không biết đặt đâu vào lòng, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, tập trung như đang chìm đắm trong một tâm sự nào đó.

Ánh sáng từ trên cao chiếu xuống, tạo thành hình bóng dịu dàng trên rèm cửa, mờ ảo và đẹp đẽ đến nỗi trông giống như một giấc mơ.

Chị Hoan Hoan, thật khác biệt. Cô ấy mang lại cảm giác giống như một cô gái ngoan hiền, học giỏi, tính cách rụt rè đáng yêu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc