Thu Yên giây phút này như thể bị nam nhân kia hút cạn đi dưỡng khí, thở không ra hơi, ngẩng đầu đem hai mắt vũ lệ ngước nhìn hắn một cách đáng thương.
Bạc Yến vẫn là không thể kìm nổi vẻ yêu kiều câu hồn đó của cô. Hắn ở bên trong giống như phát điên lên vậy.
Chỉ muốn đem cái dáng vẻ xinh đẹp này của cô cất giấu đi. Để chỉ một mình hắn được nhìn thấy. @
Hắn kéo cô ôm vào lòng. Đề khuôn mặt nhỏ nhắn kiều mị của cô vùi vào trong lồng ngực ấm áp của hắn. Đối với cô thở ra hơi thở dịu dàng mà cất thành lời nói ôn nhu bên tai cô.
" Yên nhi! Ta là khó chịu khi thấy nàng thân mật với nam nhân khác! Ta nhìn không nổi. Nàng có thể trong mắt chỉ có ta thôi, có được không? ".
Thu Yên ở trong lồng ngực hắn cảm nhận được nhịp tim từng đợt từng đợt đang rung lên của hắn. Cực kì ấm áp!
Cô im lặng không nói gì. Chỉ vòng tay ra sau ôm chặt lấy thắt lưng của hắn.
Bạc Yến mặc định rằng cô đã đồng ý với hắn, trên khuôn mặt thiếu niên rạng rỡ càng thêm vui mừng. Hắn ôm lấy đầu tóc cô, cúi xuống hít lấy mùi hương dầu hoa nhài còn vương trên mái tóc mềm mượt của thiếu nữ, mỉm cười trên khóe miệng càng thêm dịu dàng.
Mà ở một góc độ nào đó, một nam nhân đứng sau tấm gỗ của thuyền bên trong đã nhìn thấy hết cảnh tượng thân mật vừa rồi giữa hai người.
Nam nhân dạ y phủi tay áo, nhấc gót bỏ đi. Không có thấy rõ được trên khuôn mặt hắn có biểu tình gì lúc này.
Khi hai người Bạc Yến và Thu Yên nắm tay nhau bước vào bên trong. Hắn dịu dàng cầm tay cô dẫn trở lại cạnh phòng của hai người.
Cùng lúc Tô Dung Dung và Bạc Cung Thương đã đứng đợi sẵn ở bên ngoài cửa phòng.
Vừa nhìn thấy Bạc Yến và Thu Yên, Tô Dung Dung lúc bình thường không có biểu hiện gì, cũng không có nói gì thế nhưng lúc này bộ dạng lại có chút khẩn trương, khuôn mặt sốt ruột đi lên phía trước rụt rè hỏi.
" Bạc Yến! Hai người...không xảy ra chuyện gì chứ? ".
Nghe thấy Tô Dung Dung cất giọng hỏi, Bạc Yến ánh mắt còn đang nhìn Thu Yên bất ngờ quay ra nhìn tới Tô Dung Dung, ánh mắt phức tạp.
Thu Yên và Bạc Cung Thương cũng bị thái độ này của Tô Dung Dung làm cho kinh ngạc không hẹn mà nhìn tới
Tô Dung Dung.
Tô Dung Dung giống như cảm nhận được mọi ánh mắt đang tập trung đến mình. Giờ phút này mới phát giác ra bản thân tỏ ra có vài phần lộ liễu, kích động quá rồi! Lại quên đi mất thân phận bây giờ của mình đã khác trước rất nhiều.
Vừa rồi khi thấy Thu Yên được Bạc Yến dẫn đi, trái tim Tô Dung Dung như bị ai đó bóp nghẹt vậy! Rất khó chịu.
Phải! Cô ta không phủ nhận việc bản thân dù cho đã trở thành chị dâu của Bạc Yến, đáng lí mà nói hắn đã gọi cô ta bằng hai chữ " tẩu tẩu ". Nhưng không hiểu sao, cô ta lại vẫn còn tình cảm với nam nhân này! Vẫn chưa thể dứt ra được!
Nhìn thấy Bạc Yến cùng Trịnh Thu Yên ở bên nhau, Tô Dung Dung không thể nhìn nổi, chỉ muốn tìm cách tách hai người này ra.
Cũng không hiểu tại sao? Rõ ràng cô ta đã là nữ nhân đã có phu quần. Đáng lí ra chuyện của cô ta và Bạc Yến đã kết thúc. Nhưng cô ta lại không thể chấp nhận nổi việc Bạc Yến có nữ nhân khác. Đã vậy lại còn là nữ nhân có dung mạo tương tự với mình.
Có lẽ niềm kiêu ngạo tự tin duy nhất mà Tô Dung Dung có lúc này chính là Bạc Yến vẫn còn yêu cô ta. Vì yêu nên mới tìm một nữ nhân có diện mạo giống với cô ta như vậy. Vì còn yêu! Phải! Nhất định là như vậy!
Trong một khoảnh khắc mơ hồ, Tô Dung Dung chẳng hiểu kiểu gì hiện tại lại muốn cùng Bạc Yến " nối lại tình xưa
". Muốn giành lại Bạc Yến từ tay Thu Yên.
Trong suy nghĩ của Tô Dung Dung là nói, cô ta vốn dĩ cũng không có yêu Bạc Cung Thương, lại càng chưa từng động phòng với hắn ta. Vì thế cho nên chỉ cần là Bạc Yến còn tình cảm với cô ta, vậy giữa hai người bọn họ vẫn chưa thể gọi là hoàn toàn chấm dứt được.
Bạc Yến thoáng kinh ngạc trước thái độ của Tô Dung Dung. Người ngoài còn có thể nhìn ra chứ đừng nói là hắn.
Hắn tự hỏi Tô Dung Dung rốt cuộc là đang lo lắng cái gì? Lo lắng hắn sẽ ở bên nữ nhân khác sao? Sẽ vì vậy mà quên đi tình cảm giữa hắn và cô ấy? Không hiểu sao trong lòng hắn hiện tại lại thấy thật nực cười! Hắn nhẹ giọng thản nhiên trả lời.
" Sao vậy? Có chuyện gì sao?".
Tô Dung Dung lúc này mới thu liềm lại, khẽ giọng trả lời.
" Không có gì! Chỉ là...quan tâm hai người mà thôi ".
Nói rồi Tô Dung Dung ánh mắt lảng tránh đi lại vô tình liếc thấy cánh môi sưng mọng của Thu Yên. Tô Dung Dung khẽ nhíu mày, bàn tay đặt ở bên mép áo không tự chủ được mà cấu miết vạt y phục của chính mình.
Hành động này thế nhưng lại đề cho Bạc Cung Thương ở một bên nhìn thấy được.
Hắn lúc này cũng đã để ý thấy khuôn mặt kiều diễm có hơi ửng đỏ của Thu Yên. Vừa nhìn trong đầu hắn liền có thể lờ mờ hình dung ra được khi nãy hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì ở bên ngoài.
Tuy ngoài mặt hắn vẫn là bày ra cái nụ cười hòa nhã, giả tạo đó, nhưng ở trong lòng sớm đã bực bội, khó chịu.
Mà cái vòng tròn ba người này hiện tại ở trong đầu người nào người nấy đều có suy nghĩ, tâm tư riêng. Duy chỉ có Thu Yên là đứng ở một bên ngây ngốc nhìn vào vẻ mặt người nào người nấy đều kì lạ như vậy. Cô đây càng thêm khó hiểu hơn.
"Ây hệ thống! Sao ta cứ cảm giác cái không khí lúc này có phần không đúng cho lắm ".
Thu Yên ngây thơ ở trong đầu tự mình hỏi hệ thống. Lại nghe được hệ thống hỏi vặn ngược lại.
( Cô nói không đúng là không đúng chỗ nào? ).
" Thì là ta cứ có cảm giác lạnh lẽo kiểu gì ấy! ".
Thu Yên thành thành thật thật mà trả lời. Hệ thống cũng là rất có tâm bổ trợ cho cô.
( Ta thấy cô cảm giác không sai đâu! Ba cái con người này á, đều đang ở trong đầu có tâm tư khó đoán. Mà theo ta thấy, đều là do cô mà ra đó! ).
" Do ta?".
Thu Yên làm như rất vô tội, không tin tưởng mà vặn lại hệ thống. Cái này cô thực sự là không biết gì nha!