Cách đây 2 tiếng trước tôi còn đang tung tăng đi quay TVC cho nhãn hàng vừa mới kí kết. Trong quá trình chờ set up tôi có đọc bộ truyện Tình yêu hiểm hóc cho đỡ chán. Nhưng càng đọc càng tức, tức con nhỏ nữ phụ bị thiết lập ngu ngốc một cách vô lý. Đang chửi hăng với trợ lý thì tôi lại choáng váng. Mở mắt ra đã thấy mình đang ngồi giữa đống thịt heo dầu mỡ.
Tôi há hốc mồm đến cứng đơ chắc được 30 phút. Khi định hình lại thì tôi mới biết tôi đã xuyên sách rồi. Xuyên vào con nhỏ nữ phụ ngu ngốc. Mà xui xẻo thay, xuyên vào lúc nữ phụ mập nhất, xấu nhất thời cấp ba.
Nhìn đống dầu mỡ trước mắt, một beauty blogger chuyên nghiệp như tôi thấy mắc nhợn. Những người hầu thì mảnh mai xinh đẹp lượn lờ xung quanh. Tay thì gắp không ngừng từng miếng thịt mỡ, ánh mắt thì khinh khỉnh giả tạo.
Ở đời thực tôi là Mạnh Nam Nam, khi xuyên vào tôi cũng là Nam Nam nhưng là Trương Nam Nam. Tôi là một người thích nghi khá nhanh, không thể mãi ở trong bộ dạng hoảng hốt nữa. Tôi ngoắc một người hầu tới. Người hầu đó được miêu tả là xinh đẹp.
- Cô tên gì?
- Tôi là Thanh Mai.
Con nhỏ người hầu đó sững sờ khi thấy tôi thay đổi sắc mặt. Dù cô ta có khinh thường bộ dạng hiện tại của tôi, nhưng trên thực tế tôi vẫn hơn cô ta rất nhiều bậc.
- Cô bị sa thải.
Thanh Mai nhíu mày sững sờ, sau đó vội nói.
- Cô nói cái gì? Cô dám sa thải tôi?
- Tại sao không?
Tôi đứng dậy, vừa đứng thì cảm nhận được sự nặng nề từ cơ thể. Ôi trời ạ, giảm cân thì chắc chắn tôi sẽ bị rạn da cho coi. Thật đau đớn.
Thanh Mai mím môi rồi chỉ vào mặt tôi.
- Con heo xấu xí như cô còn dám sa thải tôi. Tôi nhất định không tha cho cô.
Tôi nhìn bóng dáng yểu điệu chạy đi của cô ta. Nghĩ lại mà bực mình. Trong truyện chính con nhỏ này ngày ngày ở bên đưa tôi hốc mấy cái thứ dầu mỡ này. Làm tôi muốn giảm cân càng không thể.
Sau khi đuổi kẻ chướng mắt đi. Tôi bắt đầu lê tấm thân nặng nề đi khắp biệt thự xem xét. Nhìn tấm ảnh gia đình trên tường. Tôi nheo mắt lại, đứa nhỏ mập mạp đứng một góc là nữ phụ Trương Nam Nam. Người chị xinh đẹp đứng kế bên là Trương An An, thiết lập nhân vật là chị ta chính là người bạn thân của nữ chính. Chị ta rất khinh thường vì bộ dạng nặng nề của tôi. Sát bên chị ta là một thanh niên đẹp trai, anh ta là anh hai tôi, Trương Nguyên. Gia đình tôi ai ai cũng có ngoại hình sáng lán.
Tiếng ồn ào từ khu vườn vọng vào. Tiếng khóc thút thít của nữ nhân, tiếng gầm giận dữ của một chàng trai. Đương nhiên chính là thằng nhõi duy nhất trong tranh ngồi lên đùi ba tôi. Trương Kỷ, nhỏ hơn tôi 3 tuổi.
Năm nay nó học lớp 8, mà đã cao ngất hơn tôi. Nó hầm hầm đi đến chỉ tay vào tôi nói.
- Chị dám đuổi chị Thanh Mai, con lợn xấu xí.
Tôi nhướng mày nhìn nó.
- Nói gì nói lại.
- Con lợn xấu xí.
Tôi đưa tay tát một phát vào mặt nó. Thanh Mai đứng kế bên che miệng hoảng hốt. Tôi lại giơ tay thêm. Bộ dáng tôi cao lớn lại càng thêm phần mập mạp. Một thằng nhóm học lớp 8 thì làm được gì tôi. Khi thấy tay tôi giơ lên nó liền thu lại vẻ mặt hung dữ lúc nãy.
- Đừng có mà chọc chị mày điên lên. Chị mày nói đuổi là đuổi, mày dám cãi không?
Thằng nhóc hít một hơi rồi im lặng. Thanh Mai thấy thế liền ôm mặt bật khóc lại chạy đi. Tôi quay lại sô pha ngồi thở hổn hển vì mệt.
- Ba mẹ đâu rồi?
Thằng nhóc đó đơ đơ cái mặt không thèm trả lời. Tôi cầm lấy chiếc dép dưới đất phang thẳng vào mặt nó. Nó vội trả lời.
- Đi công tác rồi, hơi lâu.
Thằng nhóc ngỗ nghịch ăn nói hỗn láo. Tôi gãi mũi nhớ lại, ông bà họ Trương đã đi công tác. Nhỏ chị gái tôi thì đi du học, anh trai tôi thì đang ở phía bắc tiếp quản chi nhánh mới. Vậy chỉ có mình tôi với thằng nhóc này ở nhà. Để mà sống sót thì tôi bắt buộc phải lấy lại thiện cảm với mỗi người trong gia đình.
Trương Kỷ bị tôi nhìn đến lạnh xương sống, nó vội nhướng mày nói.
- Chị nhìn gì.
Ôi nhưng tôi ghét trẻ con, bỏ qua thằng này đi. Tôi không muốn lấy lòng nó.
- Hiện tại ở nhà này chị mày là lớn nhất. Nếu mày khôn hồn không biết điều, chị sẽ bỏ thuốc xổ cho mày ăn mỗi ngày, đảm bảo mày không cao hơn chị mày là bao nhé.
Trương Kỷ cười cợt.
- Con lợn xấu xí, chị đừng có doạ mồm.
Nó nói rồi còn giơ ngón giữa với tôi sau đó chạy biến đi.
Ngày hôm sau, tôi quả thật cho nó ăn thuốc xổ. Tôi nói là làm mà. Nó đi ngoài cả ngày, không thể ra khỏi bồn vệ sinh. Tôi ước lượng rồi, hồi còn ở đời thực tôi có dùng thuốc xổ giảm cân, nên biết liều lượng nào là không chết người. Cùng lắm bị mất nước và phải phục hồi mấy ngày thôi.
Vì thời gian hè nên tôi và Trương Kỷ không cần phải đi học. Chỉ có Trương Kỷ là đi học thể thao thôi. Còn nữ phụ thì chả có tài cán gì ngoài ăn. Nhưng tôi là ai chứ, Mạnh Nam Nam - con tướng Beauty Blogger quyền lực phải chỉnh đốn ngay tình trạng này mới được.
Thanh Mai bị tôi đuổi làm gương nên những người hầu khác không dám hó hé hay dùng ánh mắt khinh thường nhìn tôi. Tôi lên mạng order rất nhiều đồ. Tôi còn đăng ký một phòng gym nữa. Thoáng chốc tôi đã hết sạch tiền tiêu.
Tôi còn chưa mua được dưỡng da nữa, sao nhờ. Tôi không quan tâm, tôi là chuyên gia làm đẹp, có một số mẹo vặt, tận dụng trái cây rau củ làm đồ dưỡng da.
Mục đích của tôi giảm từ 102kg xuống dưới 60kg trước đã. Giảm nhiều dễ bị phản phệ. Sáng tôi dậy từ 5 giờ sáng, ngâm mặt vào nước đá, vệ sinh, thiền định. 6 giờ tôi đi tập thể dục nhẹ buổi sáng. Vài động tác đơn giản thoải mái tinh thần. 7 giờ ăn sáng, ăn salad không đường. Sau đó, nguyên buổi sáng làm những việc đơn giản để khiến bản thân không nghĩ đến cơn thèm ăn. Trưa ăn nhẹ, nghỉ trưa nhẹ nhàng rồi học bài. 4 giờ chiều đi tập gym, rồi về ăn nhẹ. Mỗi buổi ăn đầy đủ, nhưng khẩu phần ăn cắt bỏ hoàn toàn đường.