(Xuyên Sách) Xuyên Thành Điên Phi Xinh Đẹp

Chương 9: Hà phi

Trước Sau

break

Lời nói ngông cuồng của Vân Thư Nhiễm vừa thốt ra, Hà phi chưa kịp nổi giận, thì tỳ nữ đứng bên cạnh đã tức đến đỏ bừng mặt.
"Ngươi nói năng xằng bậy gì..." Tỳ nữ quýnh lên, còn chưa kịp nói hết câu đã bị Hà phi giơ tay ngăn lại.


Hà phi lại một lần nữa đánh giá nàng từ trên xuống dưới, sau khi quan sát tỉ mỉ vài giây, ả ta hỏi: "Khi muội bị đuổi vào lãnh cung, bản cung có nghe nói muội mắc chứng cuồng loạn, giờ đã đỡ hơn chưa?"


Vân Thư Nhiễm u oán nhìn ả ta, giọng nói nghẹn ngào: "Không ngờ tỷ còn nhớ đến muội, muội còn tưởng... trên đời này không còn ai quan tâm đến muội nữa."


Nàng diễn kịch diễn cho trót, đôi mắt đen láy long lanh ngấn lệ, nhìn Hà phi đầy tình cảm.


Hà phi không ngờ nàng lại giở trò này, sống lưng bỗng chốc tê rần, theo bản năng lùi về sau một bước... không bình thường chút nào.


"Tỷ tỷ có thể nói giúp với Hoàng thượng không? Thiếp thân biết sai rồi, lãnh cung này vừa lạnh lẽo, vừa có ma, lại không có đồ ăn, thiếp thân... thiếp thân thực sự không chịu nổi nữa..."


Vân Thư Nhiễm vừa nói vừa diễn, ánh mắt tràn đầy mong đợi nhìn Hà phi.


Hà phi: "..." Toàn thân nổi da gà, nhất là luồng khí lạnh lẽo không ngừng ập đến từ bốn phía, khiến ả ta sợ hãi, chân có chút mềm nhũn, lùi lại hai bước.


Không chỉ Hà phi, mà cả tỳ nữ và thái giám bên cạnh cũng không khỏi rùng mình mấy cái.


"Bản... bản cung còn có việc."


Hà phi không chịu nổi cái lạnh lẽo ở đây, vẻ mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ, xoay người rời đi.


Vân Thư Nhiễm thừa thắng xông lên, tiếp tục gào khóc thảm thiết về phía bóng lưng ả ta: "Tỷ tỷ đừng bỏ rơi muội muội, tỷ tỷ..."


Nghe tiếng kêu than ai oán, thê lương của Vân Thư Nhiễm, Hà phi càng sợ hãi, bước chân càng nhanh hơn, đến cả việc giữ gìn hình tượng cũng không màng, cái nơi quỷ quái này, lần sau ả ta sẽ không bao giờ dám đến nữa.


Vân Thư Nhiễm thành công dọa người chạy mất, vừa quay đầu lại, liền bắt gặp ánh mắt của vị mỹ nhân hàng xóm.


Nàng lập tức nở nụ cười tươi rói vẫy tay với đối phương, hoàn toàn không có chút xấu hổ nào khi màn kịch bị vạch trần.


Kỳ Bạc Sinh thản nhiên thu hồi ánh mắt, chẳng buồn để ý đến nàng.


Vân Thư Nhiễm đã dần quen với tính cách "ngoài lạnh trong nóng" của mỹ nhân hàng xóm, nàng nhàn nhã ngồi trở lại trên cột, chờ đợi màn đêm buông xuống.


Trước khi bị đày vào lãnh cung, nguyên thân đã đấu đá không ngừng với Hà phi, Li phi và những người khác. Nếu như nguyên thân không động đến nữ chính, có lẽ mọi chuyện vẫn còn có thể yên ổn.


Mặc dù nam chính và nữ chính có mâu thuẫn, nhưng sao nam chính có thể để người khác động đến thanh mai của mình. Thế là, một kế trong kế đã được dựng lên, chẳng những đưa nguyên thân vào chỗ chết mà ngay cả những kẻ có thể gây uy hiếp cho hoàng thượng, tức là người của phủ tướng quân, cũng bị trừ khử.


Mặc dù không trực tiếp lấy đi tính mạng của người trong phủ tướng quân, nhưng bị lưu đày ra biên cương thì cũng chẳng khác gì mất mạng.


Vân Thư Nhiễm thở dài một tiếng, hoàn cảnh của nàng cũng chẳng tốt đẹp hơn là bao, trước mắt chỉ có thể sống ngày nào hay ngày đó.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc