Xuyên Nhanh: Tôi Tới Đây Để Dụ Dỗ Thẳng Nam

Chương 29: Xuyên Nhanh: Tôi Tới Đây Để Dụ Dỗ Thẳng Nam

Trước Sau

break

Căn dươиɠ ѵậŧ kia rốt cuộc phun ra từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục, có chút rơi trên mặt Nguyễn Thời Hành, còn lại đều dính ở trên xương quai xanh và trên ngực hắn, liên tục chảy xuống phía dưới, có một ít xẹt qua núm vυ" hắn, treo lơ lửng trên đầu vυ", giống như hắn đang chảy sữa.

Nguyễn Thời Hành liếʍ láp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên môi, đang muốn đứng lên, nhưng thời gian quỳ quá lâu, hắn nhất thời đứng không vững, Loan Ngọc tiếp được hắn ấn ở trong lòng ngực y, sau đó bị Loan Ngọc hôn lên môi.

"Xin lỗi, tôi không phải muốn cưỡng bách cậu."

Thanh âm Loan Ngọc có chút khàn đặc, y ȶᏂασ tác dị năng để cho bọt nước cuốn đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên người Nguyễn Thời Hành.

Nguyễn Thời Hành bị y làm có chút ngứa, cười khẽ một tiếng nói không có việc gì. Hắn nhặt lên quần áo rơi trên mặt đất mặc vào, cảm thấy đôi mắt có chút mở ra không nổi.

Loan Ngọc để Nguyễn Thời Hành dựa vào người mình ngủ, còn bản thân lại bắt đầu nhìn hắn phát ngốc trong chốc lát, sau đó bắt đầu rèn luyện khả năng ȶᏂασ tác dị năng của mình.

Sáng sớm hôm sau, Lư Tuyết đã rời giường nấu xong cơm sáng. Lúc ăn cơm cô vẫn luôn nhìn chằm chằm Nguyễn Thời Hành vài lần, rồi sau đó lại vội vàng cụp mắt ăn cơm.

Nguyễn Thời Hành không chú ý tới vẻ mặt của cô, vẻ mặt bình tĩnh rửa mặt ăn cơm.

Ban ngày Loan Ngọc cũng không rảnh rỗi, y phải ra cửa hấp dẫn thây ma để giết chúng lấy tinh hạch, buổi tối càng là không hao hết dị năng thì không trở về, liên tiếp mấy ngày như vậy, Loan Ngọc chuẩn bị rời đi nhà ăn.

Nguyễn Thời Hành biết nam chính không có khả năng vẫn luôn ở một chỗ bất động, lúc y đưa ra đề nghị rời khỏi nơi này hắn cũng không có ý kiến gì, mà là hỏi kế hoạch của Loan Ngọc trước.

"Ra khỏi trường chúng ta sẽ đi đâu?"

"Tôi muốn về nhà trước một chút."

Thần sắc Loan Ngọc nhàn nhạt, đôi mắt đen láy như mực ẩn chứa kích động cùng đen tối không rõ.

"Có thể đem tôi theo cùng không? Tôi không muốn ở một mình ở nơi này, tôi sẽ nỗ lực không kéo chân sau, tôi còn có thể giặt quần áo nấu cơm, tôi sẽ vì tình yêu của hai cậu mà vỗ tay chúc phúc, thậm chí sẽ ở cửa trông chừng."

Lư Tuyết sốt ruột nói một lèo, sau đó hoảng hốt che miệng lại.

A a a a cô chỉ nhất thời lanh mồm lanh miệng mà thôi!
...
ŧıểυ kịch trường:

Dưới loại tình huống căng thẳng như vậy, Lư Tuyết ngủ thực không an ổn, không bao lâu sau cô đã bị một ít tiếng động kỳ quái đánh thức.

Cô còn tưởng là thây ma, căng thẳng tới chịu không nổi, cẩn thận nghe kĩ một lần mới phát hiện hẳn là động tĩnh từ chỗ Loan Ngọc cùng Nguyễn Thời Hành phát ra. Cô không nín nổi lòng hiếu kỳ, lại sợ xảy ra chuyện gì, thế là cẩn thận chầm chậm đi tới bên kia, tay ấn ở trên tủ lạnh, động tác có chút cứng đờ vươn đầu, sau đó mở to hai mắt nhìn.

Nguyễn Thời Hành đang quỳ trên mặt đấy, tuy rằng nửa người dưới Loan Ngọc bị gáy của hắn ngăn trở, cô chưa thấy gì nhưng cũng đủ để cô đoán ra họ đang làm gì.

Lúc Lư Tuyết đang chuẩn bị rụt đầu về thì lại bị một tầm mắt lạnh băng đóng đinh tại chỗ, đối diện cặp mắt vừa đen nhánh lại nguy hiểm kia, mặc dù Loan Ngọc có xinh đẹp đi chăng nữa cũng khiến cô cảm thấy cực kỳ khủng bố đáng sợ, cô không chút nghi ngờ bản thân có thể trong vòng một phút sẽ bị y diệt khẩu, cô lập tức che kín hai mắt mình, tỏ vẻ cái gì cũng chưa thấy, rụt trở về, ngồi tại chỗ thật lâu mới bình ổn được trái tim kinh hoàng, đầu óc cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

Hôm sau cô vô cùng lo lắng đề phòng, sợ bản thân bị bỏ rơi hoặc diệt khẩu, Lư Tuyết thấy Loan Ngọc có vẻ giống như không định làm cái gì đối với mình, cô mới yên tâm làm phông nền.

 

break
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc