Hắn nhìn nam sinh cúi đầu trầm mặc đang đứng dậy, quần áo y đã bị làm cho dơ bẩn không chịu nổi, trong lòng đã bắt đầu cảm thấy khó giải quyết.
Nam chính bị bắt nạt như vậy phỏng chừng cũng không phải ngày một ngày hai, hắn muốn làm sao mới có thể xúc tiến v được, ca tẩy trắng này đúng là quá khó khăn. Chẳng lẽ là làm hắn biến thành vai ác, nam chính thích người nào thì hắn phải đi đoạt người đấy hay sao?
Nhưng hắn không có hứng thú với phụ nữ, cứng không nổi.
"Câm rồi à? Làm dơ bài thi của anh Hành còn không biết xin lỗi?"
Đàn em ở phía sau hung ác chửi rủa, Loan Ngọc nhịn không được mà siết chặt nắm tay.
Rõ ràng là do bọn họ cố tình vứt bài thi trên mặt đất rồi dẫm dơ, bây giờ lại nói là do lỗi của y, chẳng qua là tìm cái cớ khinh nhục y thôi.
"Mẹ nó, tụi mày cút ra ngoài trước, ồn chết mẹ."
Nguyễn Thời Hành không kiên nhẫn nhìn mấy đàn em kêu la inh ỏi, ánh mắt lạnh lùng.
Tính tình ngang ngược ngày trước đại ca cũng đã dư sức làm mấy gã đàn em sợ hãi, hiện giờ hắn chợt trở nên hung ác rất nhiều càng khiến cho bọn chúng lùi bước, tụi nó liếc mắt nhìn nhau một cái, không dám nói gì nữa, lập tức rời khỏi.
Chung quanh an tĩnh, Nguyễn Thời Hành ngậm thuốc lá, nhìn thiếu niên thoạt nhìn có chút gầy yếu đang cúi đầu trước mặt mình, nghĩ thầm chỉ như vậy?
Đây là vai chính?
"Ngẩng đầu lên."
Loan Ngọc không biết hắn muốn làm gì, ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn hắn.
Tóc mái hơi dài che khuất mất mặt mày thiếu niên, phối hợp với màu da tái nhợt cùng thân hình gầy yếu của y làm y có vẻ càng thêm tối tăm u ám, nếu không phải hệ thống nói cho hắn, Nguyễn Thời Hành hoàn toàn không có cách nào liên hệ y với vai chính được, thân thể nhỏ nhắn như vậy cũng có thể làm ngựa giống được à? Nhưng mà cũng không thể không nói, thoạt nhìn còn khá là xinh đẹp.
Phần khuôn mặt lộ ra một nửa của y rất xuất sắc, tính ra thì y dậy thì khá thành công đấy chứ, Nguyễn Thời Hành đối với người đẹp từ trước đến nay đều rất thiên vị, hắn vươn tay vén lên tóc mái Loan Ngọc, dung mạo xinh đẹp của thiếu niên bỗng đập thẳng vào mắt hắn, tâm thần đột nhiên có chút chấn động.
Đây không thể nghi ngờ là khuôn mặt đẹp nhất mà Nguyễn Thời Hành từng thấy, phía trên đuôi lông mày bên phải có một nốt ruồi son nho nhỏ, mắt hồ ly cong cong, môi mỏng dính, Nguyễn Thời Hành nhìn đến độ mông đã hơi ngứa ngáy.
Nguyễn Thời Hành là gay, thuần 0, thích người đẹp, nhưng hắn cao m, da thịt màu mật, chân dài eo thon vẫn luôn khiến người trong giới hiểu lầm hắn là thuần , những người đẹp hắn coi trọng đều nguyện ý vì hắn dâng mông lên, đáng tiếc hắn lại không muốn, vì thế rất khó để tìm được người hợp với tâm ý hắn, ngay cả cơ hội làʍ t̠ìиɦ điên cuồng cũng không có.
0
Nguyễn Thời Hành liếʍ liếʍ môi, hình như hệ thống chỉ nói muốn cho ngựa giống cùng một người ở bên nhau, mà chưa nói là cùng với ai, phải không?
Hệ thống: "Đúng là... Cũng không có yêu cầu như vậy."
Hệ thống: "Từ từ đã anh trai, nam chính là trai thẳng mà!"
Nguyễn Thời Hành: "Thẳng hay cong, thử xem chẳng phải sẽ biết?"
Trai thẳng đúng chất dù chỉ bị đồng tính chạm vào một chút cũng sẽ cảm thấy ghê tởm, trường hợp này hắn đã thấy nhiều.
Nguyễn Thời Hành từng có một người bạn tình tự nhận mình là trai thẳng, nhưng không phải lúc đè hắn xuống đ*t cũng hừng hực như trâu à? Chỉ tiếc cuối cùng người nọ vẫn đi kết hôn với một người phụ nữ khác, đối với thể loại gay kín như này mà còn đi lừa hôn, Nguyễn Thời Hành không nói hai lời đã vội chặt đứt liên hệ với tên đó, còn rất hữu nghị nhắc nhở một chút cho vợ gã ta.