Hệ thống: "Đương nhiên là không rồi, người ta là nam chính kia mà! Ể?! Từ từ... Ngài đang nói cái quái gì vậy?!"
Được đến đáp án khẳng định, Nguyễn Thời Hành đã không còn cố kỵ nữa.
Dù sao bây giờ cũng không có gì làm, nên tìm việc để giết thời gian. Hắn đã nhịn suốt một ngày, hôm qua lúc bị Loan Ngọc đ*t miệng thì hắn đã thèm bị đ*t luôn lỗ hậu rồi, chỉ là không có cơ hội, thôi thì để bây giờ bù vào.
Nguyễn Thời Hành co rút lại hậu huyệt, liếc nhìn Loan Ngọc, trên mặt lộ ra biểu tình sung sướиɠ lại da^ʍ đãиɠ.
Hắn cởi quần Loan Ngọc ra, để cho hạ thân y hoàn toàn trần trụi.
Giống như hắn đã nhìn thấy trước đó, dươиɠ ѵậŧ thật lớn thẳng tắp nổi đầy gân xanh, hưng phấn bừng bừng, vừa to vừa thô, trên lỗ ŧıểυ dính đầy dâm dịch, khiến cho Nguyễn Thời Hành thèm nhỏ dãi.
Hắn quỳ gối trước người Loan Ngọc, cúi đầu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ y, trước khẩu giao cho đỡ thèm hương vị dươиɠ ѵậŧ đàn ông, như ăn một cây kem hết mυ"ŧ lại liếʍ.
Hắn cũng cởi quần mình ra, da thịt màu mật bại lộ trong không khí, cặp mông đầy đặn trong quá trình cởi quần cũng bị lôi kéo theo, đô đô giương cao, lỗ nhỏ giữa hai cánh mông cũng cơ khát mà co rút không ngừng.
Nguyễn Thời Hành ngày hôm qua cực kỳ quyết đoán ở trước khi tận thế buông xuống đi ra ngoài mua dịch bôi trơn để sẵn trong túi, giờ thấy chưa, cực kỳ có ích.
Hắn thuần thục khuếch trương cho mình, tìm được điểm G nhấn xuống một cái, trong cổ họng không kiềm được mà phát ra từng tiếng rêи ɾỉ phóng đãng.
"A... sướиɠ quá... Ưm..."
Nguyễn Thời Hành một bên quỳ bò chơi lỗ đít của mình, một bên liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ Loan Ngọc, hàm hồ rêи ɾỉ.
Nếu giờ này khắc này Loan Ngọc còn thanh tỉnh, y sẽ nhanh chóng nhận ra Nguyễn Thời Hành bây giờ da^ʍ đãиɠ còn hơn hôm qua lúc giúp y khẩu giao gấp ngàn lần, sự dâm dật của hắn ở màn bú cu hôm qua không bằng một phần mười bây giờ.
Hắn giống như con chó cái thiếu cᏂị©Ꮒ không biết liêm sỉ tự mình chơi lỗ đít của mình, hai đầu vυ" nho nhỏ trước ngực không cần an ủi cũng đã cứng lên dán vào vải dệt, dươиɠ ѵậŧ cũng đã cương, lông mu bị nước dâm tưới ướt nhẹp, kề sát trên da thịt màu mật, quyến rũ đến chết người.
Nguyễn Thời Hành sướиɠ đến mức có chút đứng không vững, hắn cảm thấy đã khuếch trương ổn rồi, khóa ngồi ở trên người Loan Ngọc.
dươиɠ ѵậŧ cương cứng kia quả thực quá lớn, có chút ăn không tiêu, Nguyễn Thời Hành đành phải lấy tay đỡ thân dươиɠ ѵậŧ, để quy đầu ở miệng huyệt mình chậm rãi cọ xát, từ từ cắm vào bên trong.
Thân thể nóng bỏng của Loan Ngọc không ngừng dày vò lý trí y, bỗng nhiên hạ thân truyền đến một cỗ lực hút, cảm giác sung sướиɠ đâm thủng thống khổ trong óc y, làm cả người y đều lâng lâng tê dại.
Y mở mắt ra, đập vào là hình ảnh một đĩ đực thiếu đυ. đang dẩu mông trên người mình, muốn nỗ lực nuốt hết dươиɠ ѵậŧ y vào.
Thân thể Nguyễn Thời Hành vững vàng ngồi xuống, căn dươиɠ ѵậŧ này quá lớn quá dài, đúng là ngựa giống có khác, so với những con cặ© hắn từng nếm qua phải dài hơn rất nhiều, rõ ràng hắn đã cố thả lỏng để ăn vào hết nhưng vẫn không đến tận gốc được.
Bỗng một lực đạo đánh úp vào thân thể hắn, có người nắm chặt lấy eo hắn đè xuống, căn dươиɠ ѵậŧ quá khổ kia cũng theo đó đâm xuyên vào trong.
"A a... đ*t tới rồi... Sâu quá... đυ. sâu tới bên trong luôn rồi... A..."
Bụng của Nguyễn Thời Hành đã có chút tê dại, cảm giác bị xỏ xuyên qua rốt cuộc làm hắn không kiềm được mà rêи ɾỉ thất thanh, trên mặt tràn đầy si mê hưởng thụ.
Miệng huyệt dán sát lên tinh hoàn cùng lông mu đàn ông, Nguyễn Thời Hành bị đυ. đến nức nở không ngừng, chân cũng mất hết sức lực mà mềm nhũn ở trên người Loan Ngọc.