Sở Hạ giơ tay nhéo nhéo lông mày, lần đầu tiên cậu thực hiện nhiệm vụ của tổ Cứu Vớt Thế Giới, ngoại trừ những chuyện xấu xa của nguyên chủ ra, còn cho Sở Hạ một người chồng. Chồng cậu là Bạch Ngạn, chú nhỏ của Bạch Nhất Cảnh, cũng là nhân vật phản diện trong thế giới này.
Sở Hạ muốn tán thưởng nguyên chủ nhưng tình cảm giữa nguyên chủ và Bạch Ngạn không được tốt. Từ khi lãnh chứng tới nay, số lần cậu ta gặp Bạch Ngạn có thể đếm trên đầu ngón tay. Mà mỗi lần Bạch Ngạn phái người tới tìm cậu ta ra cũng đều là vì chuyện của Bạch Nhất Cảnh.
Sở Hạ phì một tiếng, trong ký ức của nguyên chủ, không biết tại sao lúc còn trẻ Bạch Ngạn đã ở trong làng giải trí vài năm, nắm giữ mấy vua màn ảnh lưu lượng đỉnh cao. Sau đó, anh chuyển sang đầu tư hậu trường, rồi trở thành gia chủ hiện tại của nhà họ Bạch. Nguyên chủ chỉ biết tường tận việc này, những thông tin khác về nhân vật phản diện phải chờ cậu thấy tận mắt Bạch Ngạn mới có thể lý giải.
Sở Hạ rời khỏi bồn cầu đứng lên, lúc đứng dậy còn hơn choáng váng, suýt chút nữa lại đặt mông ngồi xuống. Cậu bám vào tường dừng một lúc rồi đứng thẳng người, đẩy cửa rời đi. Cậu đi tới rửa tay trước rồi rửa mặt sạch sẽ, để đầu óc tỉnh táo lại, đứng trước gương sửa sang lại búi tóc một chút, sau đó mới từ phòng tắm bước ra ngoài.
Bên ngoài có tiếng người ồn ào, âm nhạc chói tai, Sở Hạ đeo khẩu trang lên tiến vào trong đám đông reo hò.
Các chàng trai và cô gái trẻ lắc lư cơ thể của mình trên sàn nhảy, khuấy động tay theo điệu nhạc. Sở Hạ chen qua đám người đông đúc, trong lúc đó còn bị tên dê xồm sờ soạng một cái. Hệ thống giám sát trong không gian thấy cảnh tượng này, sợ hãi nhảy dựng lên. Người bản địa của thế giới này thật chán sống, cũng dám quấy rối tình dục tổ trưởng Sở của bọn họ.
Chẳng qua, biểu cảm trên khuôn mặt Sở Hạ luôn bình tĩnh ứng phó, giống như núi Thái Sơn có sụp đổ thì sắc mặt cậu vẫn không thay đổi. Nhưng vẻ mặt ửng hồng do say rượu kia khiến cậu không phải người dễ dàng tiếp cận. Cậu tự mình đi đến hàng ghế dài phía trên, cầm một ly rượu lên, lắc nhẹ trong tay. Cậu bắt đầu nhớ lại tại sao mình lại ở đây hôm nay, và sau đó phải về nhà thế nào.
Chất cồn trong rượu làm não bộ của cậu tê dại, suy nghĩ trở nên mông lung liền đứng dậy. Đáng lẽ phải nhanh chóng tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện, bây giờ trong đầu cậu cứ quay cứ quay mòng mòng, cả buổi đều không có tiến triển gì.
Sở Hạ day trán, tinh thần hơi mê man, dáng vẻ hiện giờ của cậu thật sự không thích hợp dừng chân ở nơi này nhưng cậu luôn cảm thấy nguyên chủ có chuyện còn chưa xử lý hết ở đây.
Sở Hạ nhìn chằm chằm cocktail màu hồng pha lẫn với màu đỏ cam y hệt như ánh hoàng hôn rực rỡ nhất trên bầu trời. Bên trong trung tâm hệ thống cũng không có thứ tốt như vậy. Sở Hạ không nhịn được sức hấp dẫn liền uống một ngụm, chép chép miệng. Quả nhiên là thứ tốt, mặc dù uống vào có chút cay xè nhưng ngay lập tức cậu có thể nếm ra mùi vị khác. Sở Hạ nhịn không được lại uống ngụm nữa.
Không lâu sau, ly cocktail trong tay cậu đã cạn đến đáy. Đầu óc càng thêm mơ hồ, tất cả người hay vật mà cậu thấy đều được nhân đôi.